Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 84: Một Câu Lừa Gạt Dẫn Đến Huyết Án

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hứa Phàm nghe phân tích của hắn, thoạt đầu mới nghe thấy không hợp lý lắm, nhưng mà suy nghĩ cẩn thận lại đột nhiên cảm thấy hình như đúng là có chuyện như vậy!

Nếu không thì không có lý a! Đối mặt với những âm hồn yếu đuối đó căn bản không cần phải đoạn hậu, thế nhưng Cố đại nhân cứ khăng khăng phải chặn ở phía sau, lại kết hợp với những lời độc ác hắn nói trước đó…Đúng là thật rồi! Cố đại nhân chính là muốn báo thù.

Hai người vừa hiểu rõ động cơ của Cố Thanh Phong, lập tức đưa mắt nhìn nhau, ai cũng thấy kinh ngạc ở trong mắt đối phương.

Bọn hắn vừa nảy ra suy nghĩ này, cảm thấy Cố đại nhân rốt cuộc hẹp hòi đến mức nào vậy? Chỉ bị lừa có một câu, đến nỗi đó ư?

Đến nỗi liều mạng đi trả thù à?

“Không đến nỗi vậy chứ?” Hứa Phàm nói có hơi thiếu tự tin.

Vương béo lại thẳng thắn phản bác: “Không đến nỗi? Không đến nỗi cái rắm! Ta thấy chuyện của thôn Hắc Thủy ngày hôm nay, hoàn toàn chính là một câu lừa gạt dẫn tới huyết án!

Ngươi cẩn thẩn suy nghĩ lại chút xem, chúng ta vốn dĩ đã tuần tra cẩn thận, có phải kể từ khi ba thằng nhãi con và gã Hồ Lương đó lừa gạt Cố đại nhân, mọi thứ liền bắt đầu lộn xộn?

Cố đại nhân tức đến độ không tìm được người quyết không về, sau đó ban đêm xông vào rừng Khô Cốt, đập bể mộ bia người ta, đào phần mộ người ta, hủy người thi thể của người ta!

Còn đánh chết Kính Yêu – một trong những Thất Ma Tướng, hiện tại còn liều mạng đi đánh âm hồn.

Ngươi thấy ta nói có đúng hay không?”

Hứa Phàm trầm ngâm chốc lát: ” Ừ… Đúng.”

“Thấy chưa, ngươi cũng nghĩ thế đúng không! Ta nói Cố đại nhân thật là tính nết xấu, lại quá nhỏ nhen, đi theo Thượng Quan như thế này tuyệt đối không thể lừa hắn.

Người khác chỉ lừa hắn một câu, ngươi nhìn xem, không chỉ mộ bị đào lên, còn chết không toàn thây, hiện tại ngay cả âm hồn cũng sắp hồn phi phách tán. Chậc chậc, thật là đáng sợ, kỳ thực muốn trách cũng phải trách ba thằng nhãi con và gã trưởng thôn đó, ngươi nói bọn họ đang yên đang lành lại đi lừa Cố đại nhân làm cái gì. Đây không phải là rảnh rỗi sinh nông nổi à?

Ơ kìa? Sao ngươi không nói gì?”

Vương béo nói hồi lâu cũng chẳng thấy Hứa Phàm đáp lời, không khỏi vỗ vỗ hắn.

Hứa Phàm chợt sực tỉnh, đột nhiên nói lời chính nghĩa: “Không lừa gạt Thượng Quan là bổn phận của phận làm thuộc hạ chúng ta. Vả lại, ta cảm thấy Cố đại nhân không phải hẹp hòi, ngài ấy chỉ là ghét ác như thù, tận trung với cương vị mà thôi.”

Vương béo giễu cợt một tiếng: “Ha ha ha, ngươi có phải đọc sách đến đần người không thế? Đúng là thằng ngốc.”

“Vương béo, ngươi đang nói ai hẹp hòi đó?” Giọng nói u ám của Cố Thanh Phong đột nhiên truyền đến từ sau lưng Vương béo.

Vương béo trong nháy mắt thân thể cứng ngắc, bị dọa sợ đến run cầm cập, vội vàng xoay người lại nhìn.

Lúc này mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sắc mặt trắng bệch.

Chỉ thấy Cố Thanh Phong đang cười híp mắt nhìn hắn.

Vương béo chỉ cảm thấy chân như nhuyễn ra, suýt chút nữa quỳ sụp xuống đất.

“Hứa đần, Cố đại nhân ra ngoài lúc nào thế?” Đôi môi Vương béo khẽ nhúc nhích, nhỏ giọng căng thẳng hỏi.

Đôi môi Hứa Phàm cũng khẽ động đậy, nhỏ giọng trả lời: “Ngay lúc ngươi nói hắn nhỏ mọn.”

Vương béo suýt chút nữa đã khóc, thảo nào Hứa Phàm vừa rồi nói lời lẽ tốt đẹp như thế, mình còn mắng người ta là thằng đần, thì ra mình mới là thằng hề. Thằng nhóc này không ngốc chút nào! Thậm chí đa phần còn lanh trí hơn.

“Cố… Cố đại nhân, ngài cuối cùng đã an toàn ra ngoài, tiểu nhân… tiểu nhân còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngài nữa.”

Vương béo quyết định chơi chiêu khổ tình, lập tức gào khóc lao qua ôm lấy đùi Cố Thanh Phong, sau đó bị Cố Thanh Phong tung cước đá bay.

“Cút đi, hôm nay bổn đại nhân tâm trạng tốt, trở về tính sổ với ngươi sau.”

Cố Thanh Phong hiện tại quả thực tâm trạng rất tốt, bởi vì dị độ không gian của hắn đã biến thành kích cỡ giống như Kính Yêu, phạm vi tương đương với toàn bộ thôn Hắc Thủy.

Về sau hắn không cần vác bốn cái binh khí đi rêu rao khắp nơi nữa rồi, ngay cả một vài thứ linh tinh cũng có thể đặt vào trong dị độ không gian.

Thậm chí, còn có thể nuôi một vài yêu ma làm nô ɭệ, lúc không có chuyện gì làm sẽ để bọn chúng làm ruộng, có chuyện thì khua tay một cái, vô số yêu ma tiểu đệ sẽ đi ra từ không gian. Nghĩ chút đã cảm thấy hoành tráng rồi.

“Đi, trở về Trấn Ma Ti lãnh thưởng!” Cố Thanh Phong ý hăng hái nói.

Hai người Vương béo và Hứa đần nghe thấy hai chữ lãnh thưởng, cũng không khỏi lộ vẻ vui mừng.

Bọn họ đã gϊếŧ được Kính Yêu a! Đây quả thực là công lao bằng trời! Tuy nói công lao chủ yếu là của Cố đại nhân, nhưng mà cho dù đi theo chấm mυ"ŧ một tý thì cũng được ích lợi vô cùng rồi.

Thế là ba người trở về.

Dọc đường đi, Vương béo vì lấy lòng Cố Thanh Phong mà không ngừng nịnh nọt các kiểu, cái gì mà anh minh thần võ, võ công cái thế, quyền đả Thất Ma Tướng, chân đạp Huyết Ma giáo, nổ đến tung trời.

Cố Thanh Phong nghe mà nở gan nở ruột, quyết định ngay tại chỗ, sau khi trở về chỉ cho Vương béo ăn hành mười lần là được.

Ba người tán gẫu cả chặng đường, Cố Thanh Phong cũng biết hai người đã gặp phải chuyện gì kể từ khi mình bước vào không gian của gương.

Kể ra hai người này cũng xui xẻo, tránh thoát được thôn dân, tránh thoát được rừng cây, tránh thoát được bầu trời, nhưng lại chẳng ngờ rằng cuối cùng lại thua ở trên bội đao của mình.

Chất lượng của bội đao quá tốt, mài cho sáng bóng lên, thân đao như mặt gương. Sau khi hai người rút đao liền bị hút vào không gian trong gương, nếu không phải sau đó Cố Thanh Phong kịp thời giải quyết xong Kính Yêu, nói không chừng hai người này đã sớm bị bản sao của mình gϊếŧ chết rồi.

Mấy canh giờ sau đó, lúc này ngày đã sáng choang, ba người cuối cùng đã trở lại huyện âm Sơn, báo cáo một tiếng đi liền tìm Hà Phong Hoa.

Bởi vì cấp bậc Cố Thanh Phong quá thấp, loại chuyện như này chỉ có thể báo cáo cho Hà Phong Hoa trước.
« Chương TrướcChương Tiếp »