Làm xong tất cả, Cố Thanh Phong âm thầm tự tán thưởng bản thân, kỹ thuật diễn này ngang bằng ảnh đế rồi! Trong lòng Vương béo và Hứa đần nhất định là đang cảm động muốn khốc.
Hơn nữa còn là một hòn đá ném hai con nhạn, vừa có thể hưởng thụ được sự công kích của sức mạnh không gian lại còn có thể tạo ra hình ảnh quên mình vì người trước mặt thuộc hạ.
Hoàn hảo!
“Cố đại nhân.” Vương béo lo lắng gọi một tiếng.
Cố Thanh Phong không quay đầu lại mà chỉ khẳng khái khoát tay áo: “Không cần phải khuyên ta, ta đã quyết ý rồi, các ngươi đi trước đi, đây là chức trách của người thân là đội trưởng như ta.”
Trong phút chốc, Vương béo càng trở nên sốt ruột ơn, tốc độ nói cũng nhanh hơn: “Không đúng đâu Cố đại nhân, đám âm hồn này lúc còn sống đều là những người bình thường, cho dù có biến thành âm hồn thì cũng không mạnh, dùng tốc độ của chúng ta thì chắc chắn bọn chúng không đuổi kịp đâu, vốn đâu cần ngăn lại!”
Lời này vừa dứt, cánh tay vốn đang phất phất của Cố Thanh Phong lập tức đơ lại giữa không trung.
Cố Thanh Phong lúng túng tại chỗ mấy giây, lúc này mới quay đầu lại trợ mắt nhìn Vương béo, nổi giận mắng: “Ngươi thì lắm miệng rồi! Chỉ ngươi biết nói thôi phải không? Ông đây sẵn lòng đoạn hậu, được chưa!”
“Nhưng mà…”
“Nhưng mà cái rắm, hai người các ngươi mau cút xa một chút cho ông!”
“Nhưng…”
“Cút! ! ! !”
Cố Thanh Phong gầm lên giận dữ tống cổ hai người.
Một mình ở lại, thở phì phò phì phò, trong miệng chửi mát: ” Vương béo chết tiệt, mẹ nó ngươi đợi lão tử trở về rồi sẽ xử ngươi sau!”
Nói xong, Cố Thanh Phong quay đầu trợn mắt nhìn về phía đám âm hồn đó: “Mẹ nó tại các ngươi cả đấy, vì sao các ngươi lại yếu như vậy?”
Sau đó, Cố Thanh Phong hét lớn một tiếng, xông về phía những âm hồn không chút lý trí này, một quyền giải quyết hết toàn bộ bọn chúng, lúc này mới miễn cưỡng hạ hỏa.
Lúc này âm Vực đã tan tành đến mức không ra hình dáng gì nữa, vết nứt vô cùng vô tận phủ đầy cả không gian. Ở chỗ xa nhất của không gian đã tạo thành một vùng tối đen, đó là hư vô được hình thành sau khi không gian hoàn toàn bị phá vỡ.
Màn đen đang lan ra một cách lặng lẽ, nhà cửa, cây cối, bầu trời, mặt đất của thôn Hắc Thủy đều phân tán thành mảnh nhỏ, hóa thành mảnh vụn rơi vào trong màn đen, giống như bị miệng của vực thẳm khổng lồ nuốt chửng.
Lúc này, một vết nứt không gian đang hình thành ngay trước mắt Cố Thanh Phong. Không khí nơi đó dường như bị cưỡng chế xé toạc thành một cái lỗ, bên trong lỗ đen ngòm, chẳng có cái gì cả.
Vết nứt không gian ngày càng mở rộng, lỗ cũng càng ngày càng lớn, rất nhanh đã lan đến trên người Cố Thanh Phong.
Trong nháy mắt Cố Thanh Phong thấy cảm giác không gian như đang xé toạc, loại cảm giác đó giống như muốn chia hắn thành hai nửa.
Đing!
Bạn nhận được công kích của Kính Yêu.
Thuộc tính không gian +10+10+10+…
Khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, loại cảm giác không gian xé rách đó tức khắc liền yếu đi, thân thể Cố Thanh Phong cũng càng ngày càng vững chắc.
Cố Thanh Phong đợi hồi lâu mà vẫn không thấy thu được kỹ năng gì, chỉ có thuộc tính không gian đang không ngừng gia tăng, hắn không khỏi có chút sốt ruột.
Thế là hắn dứt khoát chạy về phía khoảng không tối om ở đằng xa đó.
Sau đó lao mạnh vào trong hư vô.
Đing!
Bạn nhận được công kích của Kính Yêu.
Thuộc tính không gian +100+100+100+…
Đing!
Chúc mừng ký chủ nhận được “Dị độ không gian”!
Cố Thanh Phong vội vàng kiểm tra dị độ không gian, phát hiện đây lại chính là một cái không gian tuỳ thân giống như âm Vực!
Cũng có thể gọi là tiểu thế giới tuỳ thân!
Không chỉ có thể trữ vật, mà còn có thể chứa người sống, thậm chí còn có thể làm ruộng.
Nói đơn giản là giống như âm Vực của Kính Yêu. Bất luận là cư trú hay là nuôi trồng trữ vật đều được. Chỉ có hai thứ không giống là quy tắc của tiểu thế giới tùy thân này dường như tương đối ổn định, giống như thế giới hiện thực, cho nên cũng không thể dùng gương sao chép người khác giống như Kính Yêu được.
Vả lại còn hơi nhỏ.
Nếu như nói âm Vực của Kính Yêu có thể so với toàn bộ thôn Hắc Thủy, vậy thì dị độ không gian của Cố Thanh Phong cũng chỉ bằng một nửa nó, tương đương với một nửa thôn Hắc Thủy.
Nhưng không sao cả, bởi vì thương tổn do không gian vỡ vụn tạo ra cho Cố Thanh Phong còn đang kéo dài, cho nên thuộc tính không gian đang tiếp tục gia tăng, tuy rằng đã biến thành +50+50, nhưng mà cũng đầy đủ để dị độ không gian không ngừng biến lớn.
…
Ngoại giới.
Vương béo và Hứa đần đã trốn thoát, bọn hắn căng thẳng nhìn chằm chằm vào lối ra chờ đợi Cố Thanh Phong. Nhưng mà đợi cả buổi cũng không thấy Cố Thanh Phong xuất hiện, hai người càng ngày càng nôn nóng.
“Đều tại ngươi, khi không kéo ta đi làm gì! Không để cho ta quan tâm Cố đại nhân. Giờ thì hay rồi, Cố đại nhân đến bây giờ còn chưa có ra nữa.”
Vương béo bất mãn nói với Hứa đần.
“Cố đại nhân tuy rằng hành sự lỗ mãng, nhưng theo ta thấy ngài ấy tuyệt không phải người bình thường, bằng không thì cũng không thể gϊếŧ chết Kính Yêu, mang chúng ta trở về từ cõi chết được. Tất cả những việc ngài ấy làm, nhất định là có ý nghĩa sâu xa, chúng ta chỉ cần nghe theo là được.”
“Có ý nghĩa sâu xa? Ý nghĩa sâu xa gì?”
“Ta cũng không biết.”
Hai người nhìn cùng nhìn về lối ra vào, chìm vào trầm mặc.
Hồi lâu sau, Vương béo đột nhiên lên tiếng: “Hình như ta đã biết Cố đại nhân có thâm ý gì rồi.”
“Thâm ý gì?” Hứa Phàm nhìn về phía Vương béo hỏi.
“Trả thù.”
“Trả thù? Trả thù ai?”
“Trả thù người đã gạt hắn.”
“Hả?” Hứa Phàm ngạc nhiên.
Vương béo càng nghĩ càng cảm thấy chuyện chính là như vậy, ung dung nói: “Không sai, Cố đại nhân trước đó từng nói hận nhất là người khác lừa hắn, nhất định phải chém cái người lừa hắn thành ngàn mảnh. Trước khi âm Vực chưa tan vỡ, trưởng thôn Hồ Lương tuy bị nát thịt tan xương, nhưng mà hắn được quy tắc của âm Vực bảo hộ, căn bản chưa chết. Hiện tại âm Vực đã tan tành, hắn đã thành âm hồn, có thể bị gϊếŧ chết, cho nên Cố đại nhân mới không đi, chính là muốn chém kẻ đã lừa hắn thành hàng ngàn hàng vạn mảnh.”