Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 125: Bạn Ta Chết Ba Ngày Cũng Không Trắng Được Như Vậy

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng đối với Cố Thanh Phong đầm nước chỉ là một món ăn vặt, hắn có được linh giác cùng với linh hồn lực cấp bậc tông sư, tìm được quỷ nước quả thực quá dễ dàng.

Về phần Cố Thanh Phong vì sao sốt ruột đi tìm yêu ma, tất nhiên là vì muốn cho Hà Phong Hoa một niềm vui sướиɠ bất ngờ rồi, không phải gã chơi mưu kế với hắn sao?

Vậy lão tử sẽ cho đuổi sói nuốt hổ, mượn đao gϊếŧ người.

Ngươi giao tất cả yêu ma của huyện âm Sơn cho ta, còn bản thân lại muốn nhàn rỗi?

Vậy lão tử sẽ để cho yêu ma đến tận nhà phục vụ ngươi!

Sau khi chọn xong mục tiêu, Cố Thanh Phong không chậm trễ nữa, trực tiếp gọi tùy tùng, đi thẳng đến đầm sâu ở trấn Thanh Thạch.

Ba người ra roi thúc ngựa, ước chừng mất mấy canh giờ mới chạy tới nơi đến.

Lúc này sắc trời đã tối, hoàng hôn buông xuống, chính là thời cơ tốt để yêu ma ra ngoài hoạt động.

Vương béo nhìn đầm nước sâu trước mắt giống như một đầm nước chết, không nhịn được nuốt nước miếng.

“Cố đại nhân, ngài muốn đối phó quỷ nước, nhưng quỷ nước này không chịu ra thì phải làm sao bây giờ? Chúng ta cũng không thể đi xuống được, đầm nước này sâu không thấy đáy, một khi chúng ta đi xuống, chỉ sợ ngay cả một nửa thực lực cũng không phát huy được, nhưng quỷ nước kia ở trong nước lại giống như cá gặp nước, thậm chí nếu phát sinh chiến đấu, căn bản không cách nào nín thở quá lâu.”

Hứa đần ở một bên cũng phụ họa theo: “Hơn nữa có đầm nước ngăn cản, cho dù phù triện trừ tà các thứ vân vân, cũng không cách nào phát huy tác dụng, Cố đại nhân, theo thuộc hạ thấy, chúng ta tốt nhất nên nghĩ biện pháp dẫn dụ nó vào bờ… ”

Hứa đần còn chưa nói hết lời, y lơ đãng quay đầu nhìn về phía Cố Thanh Phong, nhất thời sửng sốt, lời nói phía sau còn kẹt trong cổ họng.

“Cố… Cố đại nhân, ngài đang làm gì vậy?” Hứa đần trợn tròn mắt há hốc mồm nhìn Cố Thanh Phong đã cởϊ áσ quần, giật mình nói.

“Làm cái gì? Tất nhiên là xuống tìm quỷ nước, nếu không ngươi nghĩ ta muốn bơi à, được rồi, tất cả đều tránh ra đi, để ta nhảy xuống nước.”

Cố Thanh Phong nói xong, trực tiếp đẩy hai người ra, lập tức lao mình xuống nước trong ánh mắt khϊếp sợ của bọn họ.

Bùm bùm!

Những con sóng cao hơn một mét bắn tung tóe.

Cố Thanh Phong cứ như vậy chìm xuống nước không thấy đâu.

Chỉ để lại Hứa đần và Vương béo hai người ở trên mặt đất quay đầu nhìn nhau.

Đầm nước.

Băng hàn lạnh thấu xương, sâu không thấy đáy, mắt không thể nhìn thấy.

Trong đầm dường như có một hắc động, cắn nuốt hết thảy ánh sáng, mới đầu lúc Cố Thanh Phong vừa tiến vào, còn ít nhiều có thể nhìn thấy một chút sáng, nhưng khi hắn càng ngày càng xâm nhập vào trong, ánh sáng cũng càng ngày càng ít, lúc này đưa tay ra đã không thấy năm ngón tay nữa.

Bên tai không ngừng truyền đến thanh âm chuyển động ùng ục ầm ầm.

Thỉnh thoảng còn có thể đυ.ng trúng một số thứ trơn nhẵn nhưng không biết là cá, hay là thực vật thủy sinh từ bên cạnh sượt qua da thịt, loại cảm giác lạnh như băng trơn dính này, làm cho cá nhân đυ.ng trúng đều sẽ nổi da gà.

Đặc biệt là những người mắc chứng sợ biển sâu, trong hoàn cảnh này quả thực có thể chết vì sợ.

Nhưng Cố Thanh Phong lại không có chút cảm giác nào cả,hắn tài cao dũng cảm, hơn nữa thể chất vô cùng cường đại, đối với người khác là đầm nước băng hàn lạnh thấu xương, còn với hắn không khác gì nước ấm.

Về phần không có ánh sáng, hắn càng không quan tâm, dựa vào linh giác cùng với linh hồn lực, hắn thậm chí còn nhìn rõ hơn so với trên bờ.

Những thứ lướt qua làn da cơ thể, Cố Thanh Phong cũng thấy rõ, không phải cá, cũng không phải thực vật thủy sinh, mà là từng sợi tóc đen như mực giống như rắn nước.

Những sợi tóc giống như những con rắn nước này có khá nhiều, cách một lúc có thể nhìn thấy mấy sợi tóc, xem ra dựa theo số lượng rụng tóc này, quỷ nước này nhất định là một kẻ hói đầu!

Cố Thanh Phong dựa vào cảm giác hơn người, dễ dàng tìm thấy vị trí của quỷ nước trong đầm nước.

Ở chính giữa đáy đầm, có một luồng khí tức lạnh lẽo mờ mịt, đang lơ lửng ở nơi đó.

Sau khi tìm được vị trí, Cố Thanh Phong vừa định bơi xuống đáy đầm, ai ngờ, luồng khí tức lạnh lẽo kia lại chủ động đánh tới, rõ ràng hai người còn cách nhau rất xa, nhưng quỷ nước lại giống như đã phát hiện ra từ sớm.

Cố Thanh Phong bừng tỉnh, xem ra là nhờ những sợi tóc kia, nếu như hắn đoán không sai, những sợi tóc kia là vật sống, giống như cá trôi nổi trong nước, trợ giúp quỷ nước cảm giác được tất cả sinh vật sống tiến vào đầm nước.

Đang lúc Cố Thanh Phong suy tư, đột nhiên!

Dòng nước kích động!

Một khuôn mặt nữ nhân cực kỳ tái nhợt sưng phù xuất hiện trước mắt hắn!

Hai người mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau.

Bất thình lình làm Cố Thanh Phong hoảng sợ, hắn không phải bị quỷ nước đột nhiên xuất hiện dọa sợ, mà là bị màu da của nàng ta, làn da thật sự rất trắng, cái kiểu trắng đó là ngâm nước.

Bạn ta đã chết ba ngày cũng không trắng như vậy.

Nhìn khuôn mặt trắng bệch trước mắt, trong lòng Cố Thanh Phong trào ra một nghi vấn, ngươi rụng nhiều tóc như vậy, những vẫn không phải là kẻ hói đầu sao?

Ngươi làm cho những tiểu bảo bối trọc đầu kia làm sao chịu nổi?

Cố Thanh Phong nhìn vô số sợi tóc đen nhánh cuộn xoắn dày đặc giống như hắc xà, lấy khuôn mặt của nàng ta làm trung tâm, nhảy múa bốn phía, vừa giống như một tấm lưới lớn dệt thành những sợi chỉ đen, vừa giống như hắc động u ám sâu thẩm.

Lúc này thật sự muốn chửi một câu, thật sự hâm mộ số lượng tóc của ngươi, có thể dệt thành áo len được đó.

Tuy nhiên, thân là một diễn viên có tố chất chuyên môn, Cố Thanh Phong cũng không chửi, mà làm bộ như hoảng loạn bơi lên trên.
« Chương TrướcChương Tiếp »