Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 121: Bị Phạt Một Tháng Bổng Lộc (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vương béo đẩy cửa tiến vào nhìn thấy Cố Thanh Phong tái nhợt mặt mày thì lập tức sợ hãi, vội vàng hỏi: “Cố đại nhân, không phải ngài nói là ngài bế quan tu luyện sao? Sao lại có dáng vẻ này?”

“Tu luyện mệt mỏi.” Cố Thanh Phong đã chẳng muốn tốn hơi nói chuyện, thế là tùy tiện viện một lý do.

Vương Béo không phải người ngu, gã cũng không phải là chưa tu luyện, đương nhiên biết tu luyện không thể nào mệt đến mức này.

Sắc mặt tái nhợt đến tình trạng ngày, không giống như là sắp xếp tu luyện, người lại giống như là phóng túng…

Chẳng lẽ là…

Đột nhiên Vương Béo nghĩ ra nguyên nhân. Dù sao thì lần kia đi Thiên Hương Lâu về xong thì mọi người đều có lửa bởi thế nào cũng cần phóng túng, giống như chính gã cũng phóng túng mấy lần.

Nhưng dáng vẻ này của Cố đại nhân, cộng thêm tự giam mình trong cửa phòng ba ngày, hắn đây đã phóng túng bao nhiêu lần? Vẫn luôn phóng túng hay sao?

Không hổ là Cố đại nhân!

Vương Béo không nhịn được sinh lòng kính nể, cảm khái sức chiến đấu của Cố đại nhân quá mạnh.

“Này, Vương Béo, rốt cuộc ngươi đến đây làm gì?” Cố Thanh Phong thấy Vương Béo lâu không nói lời nào, ngược lại còn bày ra vẻ mặt cổ quái nhìn mình, không nhịn được hỏi.

“À à, Cố đại nhân, ta tới báo ngài đi đến huyện âm Sơn. Mấy ngày nay ngài vẫn luôn tu luyện, Hà đại nhân ở đó rất bất mãn, bảo ngài mau đến.”

“Hà Phong Hoa bất mãn?” Cố Thanh Phong cười mỉa một tiếng: “Lão tiểu tử này bất mãn vì không vơ vét được công lao nhỉ.”

Quả thật là công lao gϊếŧ chết Kính Yêu, vị đội trưởng Hà Phong Hoa này không hề có phần. Lúc trước ba người Cố Thanh Phong tìm Lệ Thiên Nhận báo cáo công việc, cơ bản là không nhắc gì đến Hà Phong Hoa, đương nhiên cũng không có chuyện gì của hắn ta.

truyện được dịch bởi Phước Mạnh ᴢᴀʟo: O 7 O 4 7 3 O 5 8 8,fb.com/Damphuocmanh

Toàn bộ công lao chuyện Kính Yêu đều rơi vào ba người Cố Thanh Phong. Cố Thanh Phong chiếm phần lớn, hai người Vương Béo và Hứa đần cũng kiếm lời được mấy ngàn công huân.

Hai người vốn là tu vi Tụ khí bát trọng, ba ngày nay dựa vào công huân đổi lấy được Bồi Nguyên đan nên bây giờ đã là Tụ khí cửu trọng.

Vương béo cười xấu hổ, không có hùa theo Cố Thanh Phong cùng chửi bới, dù sao chuyện giữa hai vị Trừ Ma Sứ Huyền giai, gã nào dám nhiều lời.

“Cố đại nhân, ngài xem khi nào chúng ta khởi hành được đây?”

“Khởi cái rắm, bảo hắn chờ đi, lão tử muốn ngủ.” Cố Thanh Phong nằm thẳng ra giường, không hề có ý định đứng dậy.

Vẻ mặt Vương béo khó xử: “Cố đại nhân, chuyện này…”

“Chuyện này cái gì vậy? Ngươi cũng nhanh chóng cút đi, đừng quấy rầy lão tử ngủ, có chuyện gì thì cứ bảo lão tiểu tử kia tới tìm ta.”

Vương béo nhìn Cố Thanh Phong đã nhắm mắt dưỡng thần, đành bất đắc dĩ xoay người rời đi.

Một ngày sau đó.

Ánh mặt trời ấm áp xuyên vào khe hở của cửa sổ, những đốm sáng nhỏ bé, chiếu vào trên khuôn mặt tuấn mỹ của Cố Thanh Phong.

Cố Thanh Phong cảm giác mũi ngứa ngáy, không nhịn được hắt hơi một cái, từ từ tỉnh lại từ trong giấc mộng.

“Ô… Ngủ xong đã sống lại rồi!”

Hắn ưỡn người từ trên giường bật dậy, khuôn mặt vốn trắng bệnh cũng đã khôi phục vẻ hồng hào như trước.

Hồi phục nhanh như thế, một là bởi vì thân thể kim cang bất hoại mạnh mẽ, hai là trước đây đã dùng trăm vạn công huân để đổi lấy đan dược chi công.

Bởi vì trước đây mua hết cả quyển nên Cố Thanh Phong có đầy đủ chủng loại đan dược, số lượng nhiều có thể so được với trữ lượng cất trong kho của một số môn phái nhỏ trong giang hồ rồi, về cơ bản đều có đan dược để ứng phó với các loại tình huống, thật sự có thể nói là kho đan dược hình người đang đi, nếu như ai đó có thể gϊếŧ người cướp bảo bối, nhất định phất lên sau một đêm.

Cố Thanh Phong chuẩn bị mở cửa phòng hít thở không khí, nhưng còn chưa hành động, đã vang lên tiếng gõ cửa, hắn cũng không cần mở cửa, cũng cảm giác được người ngoài cửa là ai.

“Vương béo, ngươi mới sáng sớm như này lại chạy tới đây làm gì!” Ngữ khí của Cố Thanh Phong không tốt.

Vương béo vội vàng đẩy cửa ra, vẻ mặt kinh hoảng nói: “Cố đại nhân, đại sự không tốt, Hà… Hà đại nhân bởi vì ngài tự tiện rời khỏi cương vị quá lâu, cho nên đã báo cáo ngài với Chấp Pháp Đường.”

“Chấp Pháp Đường?” Cố Thanh Phong đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó lập tức giận dữ: “Mẹ kiếp! Thứ chó so đo này! Đã lớn tuổi như vậy rồi, lại còn đi mách lẻo?”

Tuy nhiên dù Cố Thanh Phong tức giận, nhưng cũng không có quá mức lo lắng, hắn biết Lệ Thiên Nhận có mưu đồ đối với mình, trước khi chuyện Ngọc Long bí cảnh chưa thành, Lệ Thiên Nhận chắc chắn sẽ che chở mình, cho nên Chấp Pháp Đường nhất định không dám chấp pháp công bằng.

“Người của Chấp Pháp Đường nói thế nào? Không đến bắt tội, phải không?”

Vương béo thật cẩn thận nhìn Cố Thanh Phong một cái, dường như có chút sợ hãi nói: “Không… Không đến, chỉ là… ”

“Chỉ là cái gì chứ? Đừng ấp úng nữa!” Cố Thanh Phong trừng mắt nhìn Vương béo một cái.

Vương béo giật mình, vội vàng nói: “Chỉ phạt ngài một tháng bổng lộc.”

“Cái gì!!!” Sắc mặt Cố Thanh Phong thay đổi ngay lập tức, nổi giận đùng đùng!

“Một tháng bổng lộc!? Mẹ kiếp một năm tổng cộng mười hai tháng, lão tử nhoáng một cái đã mất một phần mười hai? Hay lắm Hà lão cẩu nhà ngươi, lão tử không đội trời chung với ngươi! Đi thôi Vương béo! Đến huyện âm Sơn!” Cố Thanh Phong nhảy xuống giường, mặc quần áo xong rồi lôi kéo Vương béo rời đi.

Vương béo nhìn Cố Thanh Phong tức giận đùng đùng, thầm nghĩ: Haizz, ta đã biết không thể nhắc đến tiền với Cố đại nhân mà, lúc trước Thất Ma Tướng ở thôn Hắc Thủy bị diệt chính bởi vì hai đồng tiền, còn có ở Thiên Hương lâu kia mời khách, Cố đại nhân cũng không tốn một phân tiền, dính dáng tới cái chết một vị phân thân Thất ma tướng, lần này bởi vì Hà đại nhân mà tổn thất một tháng bổng lộc, Hà đại nhân đáng thương không biết sẽ thảm cỡ nào đây.

Cố Thanh Phong dẫn theo Vương béo, lại gọi thêm cái tên Hứa đần, ba người ra roi thúc ngựa chạy thẳng đến huyện âm Sơn.
« Chương TrướcChương Tiếp »