Khi âm thanh nhắc nhở vang lên, một luồng thông tin chảy vào trong đầu hắn. Sau khi Cố Thanh Phong tiếp nhận tin tức lập tức vui mừng khôn xiết.
“Di Hình Hoán Ảnh”: Có thể dịch chuyển tức thời thông qua những cái bóng có tiếp xúc với nhau.
Sau khi nhận được năng lực này, Cố Thanh Phong lập tức liền hiểu rõ vì sao Ảnh Yêu có thể xuất hiện phía sau mình nhanh như vậy, bởi vì nó đã dùng Di Hình Hoán Ảnh!
Cố Thanh Phong có bóng, cho nên Ảnh Yêu thông qua Di Hình Hoán Ảnh trong nháy mắt xuất hiện tại nơi cái bóng của hắn.
Đây cũng là năng lực của Di Hình Hoán Ảnh, cũng có thể gọi là thuấn di trong bóng tối. Nhưng mà hết thảy những thứ này đều có tiền đề, đó chính là cái bóng nhất định phải là tiếp xúc với nhau.
Lấy một ví dụ đơn giản: hai người cách nhau rất xa, bóng của bọn họ đều nằm ở dưới chân mỗi người và không chạm vào nhau, vậy thì Di Hình Hoán Ảnh sẽ không thể phát động. Mà một khi cái bóng tiếp xúc với nhau thì có thể thông qua Di Hình Hoán Ảnh dịch chuyển đến nơi có bóng của đối phương trong nháy mắt.
Nghĩ đến đây, Cố Thanh Phong đột nhiên sửng sốt.
Chờ chút, không đúng!
Vừa rồi khoảng cách giữa ta và Ảnh Yêu không gần, bóng của ta càng không thể nào tiếp xúc với nó, sao nó có thể thuấn di đến phía sau ta được?
Đột nhiên, Cố Thanh Phong liếc nhìn bóng tôi bao trùm khắp căn phòng, trong nháy mắt hắn đã minh bạch.
Thì ra đây chính là quy tắc của âm vực Ảnh Yêu.
Trong âm vực toàn bộ đều bị bóng tối bao phủ!
Điều này cũng có nghĩa là, Ảnh Yêu có thể thuấn di thoải mái trong âm vực của mình!
Thảo nào trước khi nó động thủ phải phát động âm vực, nhưng sau khi phát động lại không quỷ dị giống như âm vực của Kính Yêu, vẻn vẹn chỉ là bao phủ mọi thứ bằng một lớp màn tối đen.
Thì ra hết thảy những thứ này cũng là để chuẩn bị cho Di Hình Hoán Ảnh.
Chỉ là con Ảnh Yêu này có phải quá biếи ŧɦái rồi không? Bất chấp mọi công kích thì thôi, lại còn có thể thuấn di vô hạn trong khu vực của mình, đây tuyệt đối là đầy đủ các thuộc tính thoát thân.
Hơn nữa, dường như cái gọi là bóng thực chất chính là bóng tối do vật thể ngăn chặn nguồn sáng sinh ra chứ gì?
Vậy chẳng phải là nói toàn bộ bóng đêm đều là bóng???
Ban đêm vô hạn thuấn di! ?
Cố Thanh Phong đột nhiên thấy da đầu có hơi tê dại, đối thủ biếи ŧɦái như vậy, năm đó liên minh chính đạo làm sao thắng được?
Nhưng nghĩ một hồi, Cố Thanh Phong liền bình thường trở lại, thuấn di vô hạn? Ta cũng biết đó!
“Thân thể của ngươi vậy mà có thể chặn được Ảnh Nhận có thể so với đòn công kích cấp bậc tông sư của ta?” Ảnh Yêu bên cạnh kêu lên đầy kinh ngạc.
Đối với kẻ có nhiều thuộc tính thoát thân như nó, nhược điểm lớn nhất của nó chính là lực công kích không đủ, Ảnh Nhận đã xem như là công kích mạnh nhất của nó rồi. Chính vì công kích không đủ, cho nên Ảnh Yêu đã nuôi dưỡng thói quen hạ độc, rất ít khi tự mình động thủ.
Nhưng bây giờ một đòn mạnh nhất vẫn không làm gì được Cố Thanh Phong, nó nhất thời nản lòng thoái chí. Duy trì âm vực cần tiêu hao năng lượng, nó không thể nào nhốt Cố Thanh Phong bên trong âm vực của mình trong khoảng thời gian dài được.
Hơn nữa nơi này là quận Ngô Đồng, Trấn Ma Ti cách đây cũng không xa, sự dao động của âm vực rất có thể sẽ thu hút tông sư tới.
Hiện tại mặc dù là ban đêm, nó có thể dựa vào Ám Ảnh Hóa và Di Hình Hoán Ảnh thuấn di chạy trốn. Nhưng mà, bất luận là Ám Ảnh hóa bất chấp công kích hay là Di Hình Hoán Ảnh có thể thuấn di đều có một nhược điểm trí mạng. Tuy nói hai trăm năm đã trôi qua, người biết rõ cái nhược điểm này đều đã chết hết, nhưng không chừng vẫn tiếp tục lưu truyền.
Năm đó đã ngã một lần, nó không muốn lại ngã lần thứ hai nữa.
Trong lúc suy tư, không khỏi nản lòng thoái chí.
Cố Thanh Phong ở bên cạnh thông qua linh giác đại khái cảm nhận được nó muốn chạy, nhưng làm gì có chuyện đơn giản như vậy, vừa mới khoe ra Di Hình Hoán Ảnh đã muốn đi? Không có cửa đâu!
Trông có vẻ là lúc khảo nghiệm kỹ năng diễn xuất rồi.
Đột nhiên, Cố Thanh Phong ôm ngực, mặt đầy thống khổ nửa quỳ gối trên đất, sắc mặt hắn trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng: “Đao pháp nhanh quá!”
Cố Thanh Phong đột nhiên nhập vai khiến cho Ảnh Yêu sửng sốt.
Ánh mắt của nó phức tạp nhìn chăm chú Cố Thanh Phong như đang muốn nói “ngươi đang sỉ nhục chỉ số thông minh của ta đấy à”.
Thầm nghĩ: “Một đao kia của ta ngay cả da của ngươi cũng không đâm rách nổi, chẳng lẽ trong lòng ta không biết chắc? Ta và các hạ không thù không oán, các hạ vì sao phải coi ta thành kẻ đần độn?”
“Không hổ là người đứng thứ hai trong Thất Ma Tướng, thực lực như vậy, ta mặc cảm không bằng. Hôm nay, Cố Thanh Phong nguyện tôn ngươi là mạnh nhất.”
Cố Thanh Phong tiếp tục diễn sâu.
Ảnh Yêu không khỏi cảm thấy lúng túng, sau đó chỉ thấy nó xoay người chạy đi mà không ngoảnh đầu lại. thông qua Di Hình Hoán Ảnh, trong chớp mắt liền biến mất ở trước mắt Cố Thanh Phong.
Ảnh vực cũng theo đó mà tiêu tán, bóng đen trong căn phòng đã rút lui toàn bộ, màu sắc trong nháy mắt đã tươi sáng trở lại.
Cố Thanh Phong thấy người đã bỏ chạy, nhất thời giận tím mặt. Hắn tức giận không phải vì đối phương chạy trốn, mà hắn tức là vì đối phương vậy mà coi nhẹ kỹ năng diễn xuất có thể bì được với ảnh đế của mình!
“Mẹ nó ngươi có biết nói đùa hay không vậy!”
“Hôm nay lão tử nếu để cho ngươi chạy trốn, lão tử không mang họ Cố nữa!” Nét mặt Cố Thanh Phong lộ vẻ dữ tợn, sau đó một nam tử hung hãn từ cửa sổ vọt ra ngoài, bóng dáng trong nháy mắt đã hoà vào bóng đêm ngoài kia.