Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 108: Đóng Gói Chân Không

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ánh nến trong phòng chiếu lên bình phong, chiếu ra một bóng dáng xinh đẹp uyển chuyển.

Tất cả động tác của Hồng Lý đều bày ra thông qua bóng dáng xinh đẹp kia.

Đường nét có thể nói là hoàn mỹ, nhìn mà khiến Cố Thanh Phong miệng khô lưỡi nóng.

Qua một tuần nhang, Hồng Lý cuối cùng cũng đã thay xong y phục, vẫn là hồng y, nhưng rất ngắn, ngắn đến không thể tả.

Hồng Lý quyến rũ nhìn Cố Thanh Phong, lập tức bắt đầu nhảy múa.

Nàng ta múa rất lớn mật, động tác rất điêu luyện, cũng rất càn rỡ, vẻ đẹp âm nhu của nữ nhân được nàng ta bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Cửa sổ trong phòng mở ra, đột nhiên, một làn gió nhẹ thổi.

Làn váy dưới thân Hồng Lý bị thổi bay vào trong, như ẩn như hiện, đỏ trắng đan xen.

Cố Thanh Phong nhìn thẳng vào trong người, thế mà lại là đóng gói chân không.

Cái gọi là đóng gói chân không là đặt thực phẩm vào túi và sau đó hút không khí trong túi ra.

Đóng gói chân không có ba lợi ích chính.

Một, dễ sử dụng.

Hai, tiết kiệm tài nguyên.

Ba, không dễ bị nấm.

Một khúc múa kết thúc, Hồng Lý ngồi bên cạnh Cố Thanh Phong, hương thơm xộc vào trong mũi.

“Ca ca tốt, người ta múa có đủ mát mẻ chưa?”

“Mát mẻ mát mẻ, chỉ là đêm lạnh như nước, cẩn thận kẻo cảm lạnh.”

“Công tử vừa nhắc khiến ta thấy hình như là hơi lạnh, chi bằng chúng ta uống một chén rượu làm ấm thân thể đi ha?”

Hồng Lý nói xong, liền chủ động rót rượu cho Cố Thanh Phong, rượu vừa vào chén, mùi rượu trong nháy mắt tỏa ra bốn phía.

“Rượu thơm thật.”

Trước mắt Cố Thanh Phong sáng ngời, nhìn về phía rượu, phát hiện lại là màu tím nhạt.

“Mẹ kiếp, sao rượu này lại có màu tím nhạt, sẽ không có độc chứ?”

Hồng Lý liếc nhìn Cố Thanh Phong một cái: “Rượu này tên là Tử Dương tửu, là loại rượu vô cùng hiếm có, ở cực đông vương triều Đại Diêm, có một mảng rừng tử trúc, mỗi ngày được đông lai tử khí chiếu rọi, ẩn chứa linh tính, mà Tử Dương tửu này lấy tử trúc làm đồ dùng để ủ, bị nhiễm tử khí cho nên có màu tím nhạt.

Một bình Tử Dương tửu này có giá trị một ngàn lượng bạc, mấu chốt có tiền chưa chắc có thể mua được, công tử lại còn hoài nghi trong rượu có độc? Ai có thể nỡ hạ độc trong một loại rượu ngon như vậy. ”

“Một bình rượu một ngàn lượng?” Cố Thanh Phong kinh ngạc nói: “Vậy nói như vậy, một chén nhỏ này trị giá mấy chục lượng bạc? ”

“Đó là tất nhiên, nào, muội muội kính ca ca tốt một ly.”

Cố Thanh Phong tiếp nhận ly rượu, cẩn thận quan sát Tử Dương tửu, hắn cũng không phải sợ có độc, chỉ là chưa từng thấy qua rượu đắt như vậy, thứ này nên uống như thế nào mới có thể có vẻ rất có phong cách đây?

Là liếʍ một cái, hay là một ngụm nóc hết?

Hồng Lý thấy Cố Thanh Phong bưng chén rượu nhưng cũng chưa uống, ngược lại vẫn nhìn chằm chằm, trong lòng không khỏi đánh thót một cái.

Không thể nào đâu, Huyết Linh Lung chính là kỳ độc thiên hạ, cho dù là tông sư cũng không ngăn cản được độc tính của nó, hơn nữa không màu không mùi, căn bản không thể bị người phát hiện, chẳng lẽ là ta lộ ra sơ hở gì?

Hồng Lý nghĩ mà cảm thấy mình chắc chắn không lộ ra sơ hở, bởi vì cả quá trình toàn bộ biểu cảm của Cố Thanh Phong cũng rất sinh động, nếu như hắn giả bộ, vậy lòng dạ của người này cũng quá sâu rồi đó.

“Ca ca tốt sao không uống, chẳng lẽ thật sự cho rằng muội muội hạ độc ở trong rượu sao?” Hồng Lý cười kiều thăm dò nói.

“Mỹ nhân rót rượu, độc cũng phải uống.”

Cố Thanh Phong nói xong không chút do dự, lo gì hắn nên uống như thế nào, dù sao trên bàn rượu, một ngụm nóc hết chắc chắn là lễ nghi cao nhất, không sai được.

Ngửa cổ lên, Tử Dương tửu vào cổ họng.

“Ừm!?” Ánh mắt Cố Thanh Phong sáng lên: “Rượu ngon! Rượu này ban đầu lạnh lẽo, sau đó tiến vào trong dạ dày lại giống như mặt trời ấm áp dâng lên, toàn thân ấm áp.

Quả nhiên là vừa uống vào, một đường chảy vào yết hầu, lạnh trong lòng cũng được sưởi cho ấm lên! ”

Hồng Lý thấy Cố Thanh Phong cuối cùng cũng uống, nụ cười kiều diễm trên mặt không khỏi càng sâu, chén rượu của nàng ta ghé vào bên miệng, chính mình lại chậm chạp không uống.

Đúng lúc này, trong đầu Cố Thanh Phong đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh nhắc nhở.

Ding!

Vật chủ bị Ảnh yêu công kích.

Độc kháng +1000

Chúc mừng vật chủ đạt được thiên phú bách độc bất xâm.

Cố Thanh Phong trong nháy mắt ngẩn người, hắn sững sờ nhìn ly rượu trong tay mình, không khỏi thốt ra nói: “Mẹ kiếp, thật đúng là có độc sao? ”

Trong mắt Hồng Lý ngồi đối diện hiện lên vẻ đắc ý, trên mặt lại vẻ mặt “bối rối” nói: “Ca ca tốt, ngươi đừng hù dọa người ta. ”

Vừa dứt lời, ai ngờ hành động tiếp theo của Cố Thanh Phong trực tiếp khiến Hồng Lý sợ ngây người.

Chỉ thấy Cố Thanh Phong đoạt lấy Tử Dương tửu trong tay Hồng Lý nói: “Rượu này có độc, ngươi đừng uống nữa. ”

Nói xong, lại ngửa cổ, một ngụm uống hết.

Hồng Lý trong nháy mắt trợn mắt há hốc mồm, trong lúc nhất thời đại não có chút load không kip.

Ding!

Vật chủ bị Ảnh yêu công kích.

Độc kháng +1000

Theo độc tửu xuống bụng, âm thanh gợi ý tuyệt vời của hệ thống lại vang lên, chỉ là độc kháng tuy rằng lại gia tăng, nhưng bách độc bất xâm lại không thăng cấp, xem ra uống còn chưa đủ.

“Ngây ngốc làm gì? Rót rượu đi!” Cố Thanh Phong bất mãn thúc giục nói.

“Hả? Ồ. “Hồng Ly tỉnh ngộ, mơ mơ màng màng rót cho Cố Thanh Phong một ly.

Vẻ mặt của Cố Thanh Phong hưng phấn nhìn rượu trong ly nói: “Ta nói cho ngươi biết, ở quê chúng ta có một câu gọi là, không say là không về, cho nên rượu này nhất định phải uống cho bằng hết, hôm nay nếu ngươi không cho ta vui vẻ uống, ta nói cho ngươi biết, ngươi chắc chắn không đi đâu được. ”

Cố Thanh Phong nói xong, lập tức uống một hơi cạn sạch.

“Ah! Sảng khoái! ”

Đing!

Vật chủ bị Ảnh yêu công kích.

Độc kháng +1000

Độc kháng đã đạt tới giới hạn trên, chúc mừng vật chủ đạt được thiên phú thiên độc bất xâm.

Thăng cấp rồi?
« Chương TrướcChương Tiếp »