Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 13: Lần Đầu Chạm Mặt Dương Gian

« Chương TrướcChương Tiếp »
Con ngươi màu trắng thuần, nhìn qua giống như Byakugan trong Naruto.

Nhưng mà sự thật không phải như vậy, đây là một đôi mắt thuộc về lệ quỷ.

Nhìn đôi mắt này, Tô Viễn không khỏi hít một hơi khí lạnh.

“Thảm quá ~~ Sao đôi mắt này lại xấu như vậy, đi trên đường liệu có bị hiểu lầm là đυ.c thủy tinh thể không!”

Ít ra Byakugan trong anime còn có thể nhìn thấy viền đồng tử, mà quỷ nhãn màu trắng này thật sự không có gì cả, chỉ là một tròng mắt màu trắng tinh khiết, trông rất dọa người.

Làm cho người ta ngạc nhiên chính là, đôi mắt này không hề ảnh hưởng đến tầm nhìn, ngược lại còn giúp tầm nhìn trở nên tốt hơn, những thứ nên nhìn hay không nên nhìn đều có thể thấy rõ ràng, ít nhất hiện tại quỷ vực của quỷ gõ cửa đã không thể ảnh hưởng tới Tô Viễn.

Quên đi, có quỷ nhãn vẫn tốt hơn là không có, cùng lắm thì sau này đeo kính râm ra ngoài, giả vờ bị mù, nói không chừng còn có thể tiết kiệm chút tiền đi xe buýt...

Tô Viễn thầm nghĩ trong lòng, sau đó bắt đầu thử nghiệm năng lực của quỷ nhãn.

Không ngoài ý muốn, quỷ nhãn quả nhiên có thể mở ra quỷ vực. Quỷ vực mở ra, đó là một màu đen vô tận, màu sắc rất giống với quỷ vực của quỷ gõ cửa, ngay lúc quỷ vực được mở ra, thân hình Tô Viễn giống như đèn điện đang bị chập điện, chớp tắt vài cái, dường như muốn biến mất, nhưng rất nhanh lại ổn định trở lại.

Bởi vì hắn không có ý niệm muốn rời khỏi quỷ vực của quỷ gõ cửa.

Sao lại là màu đen, theo lý mà nói không phải là màu trắng sao? Quỷ nhãn của Dương Gian là màu đỏ nên quỷ vực của anh ta cũng là màu đỏ, tại sao quỷ nhãn của hắn màu trắng mà quỷ vực lại có màu đen…

Chẳng lẽ chê mặt hắn đen?

Tô Viễn tặc lưỡi, vẻ mặt khổ sở, nhưng có quỷ vực vẫn tốt hơn là không có, đây là một trong những điều kiện trở thành lệ quỷ vô giải. Vẫn câu nói cũ, quỷ có quỷ vực không nhất định là không thể giải quyết, thế nhưng con quỷ không thể giải quyết được nhất định sẽ có quỷ vực.

Phạm vi bao phủ của quỷ vực chỉ khoảng năm mét, mặc dù có màu sắc gần giống quỷ vực của quỷ gõ cửa nhưng có thể phân biệt rõ ràng, không có chút giao hòa nào. Nó hoàn toàn che lấp Tô Viễn, từ xa nhìn lại giống như bóng tối không thể tan biến.



Tô Viễn chỉ mới bước đầu mở ra quỷ vực, cũng không mở rộng nó đến phạm vi lớn nhất, nhưng khi hắn định dùng quỷ nhãn chồng lên quỷ vực giống như Dương Gian thì lại thất bại.

Quỷ nhãn của hắn khác quỷ nhãn của Dương Gian nên không cách nào chồng lên nhau, nói cách khác, quỷ nhãn của hắn chỉ có thể mở ra một tầng quỷ vực.

“Không thể chồng lên quỷ vực cũng có nghĩa là mình không có biện pháp giống như Dương Gian, chồng quỷ vực lên tầng thứ năm, thứ sáu thậm chí tầng thứ bảy, cũng có nghĩa là mình không thể đạt được năng lực [Reset]. Làm nhân vật chính thật là tốt , vĩnh viễn là con ruột của tác giả, Thối ca đúng là thần mà!"

Không thể chồng quỷ nhãn lên nhau, Tô Viễn cũng không nản lòng như những ngự quỷ giả khác. Hắn đã rất may mắn, phải biết rằng ngay cả Dương Gian là nhân vật chính cũng bị ngược đãi chết đi sống lại mới có được trình độ nhất định, mà hắn chỉ cần nhẹ nhàng nói một câu “đánh dấu” là có thể khống chế lệ quỷ, còn không cần đối mặt với vấn đề lệ quỷ hồi sinh.

Ngoài việc có thể gặp nguy hiểm khi đánh dấu thì không có nguy hiểm gì khác.

Làm người thì phải biết thỏa mãn, cho nên Tô Viễn đã rất hài lòng. Tính ra bây giờ hắn là ngự quỷ giả khống chế được ba con quỷ, chỉ cần không đi tìm chết, sống thật thận trọng, lại không gặp vấn đề lệ quỷ hồi sinh, vậy hắn có sống đến khi ra đi vì tuổi già sức yếu.

Đang lúc Tô Viễn chuẩn bị thu hồi quỷ vực, bỗng nhiên, trong lòng hắn sinh ra cảm giác kích động, không! Đây là kích động của quỷ thủ, mặc dù đã nó đã chết, nhưng bản năng của lệ quỷ lại không biến mất, giống như quỷ ảnh của Dương Gian, sau khi chết vẫn còn muốn chắp vá một thân thể hoàn mỹ thuộc về lệ quỷ.

Mà bây giờ Tô Viễn cũng có loại cảm giác này, cảm giác này xuất phát từ quỷ thủ, quỷ che mắt. Dường như quỷ che mắt đang muốn tìm kiếm một đôi mắt thuộc về lệ quỷ, mà bây giờ điều kiện lại được thỏa mãn.

Dường như không thể khống chế, Tô Viễn đặt quỷ thủ lên mặt mình, che mắt lại, bình thường làm như vậy có thể che giấu cảm giác của lệ quỷ, che dấu bản thân.

Nhưng bây giờ đã thu thập được quỷ nhãn, như vậy quỷ thủ che lấp chính là quỷ nhãn.

Một cảnh tượng tuyệt vời đã xảy ra!

Quỷ thủ bao trùm trên quỷ nhãn, quỷ vực vốn sắp tản đi trong nháy mắt khuếch tán, vô cùng ngang ngược trực tiếp xé rách một phần địa bàn quỷ vực của quỷ gõ cửa, trong nháy mắt bao phủ cả một vùng.

Phải biết rằng, đây chỉ là bước đầu mở ra quỷ vực, hơn nữa còn đang chịu áp chế từ quỷ vực của quỷ gõ cửa. Nếu ở nơi khác, phạm vi bao phủ quỷ vực của Tô Viễn không chỉ có chừng này.
« Chương TrướcChương Tiếp »