Chương 91 - Ý quyết gϊếŧ

Trong mắt lão giả bộc phát ra ánh sáng như chim ưng.

Ngay lập tức thân hình nhanh chóng lướt đi.

Nói xong liền chạy thẳng đến chỗ Cố Dương!

"Dừng tay!"

Thấy vậy, Lý Thiên Minh lập tức muốn ra tay giúp đỡ.

Nhưng vào lúc này...

Huyết Vô Cương cũng trực tiếp bộc phát lực lượng, trực tiếp ngăn trước mặt Lý Thiên Minh.

"Trước đó tại Bắc Tuyết Môn chưa đánh một trận thống khoái, lần này... Vậy thì hảo hảo đánh một trận đi!"

"Ngươi! Cút ngay cho ta!"

Lý Thiên Minh cắn chặt răng.

Chân nguyên trong tay như không cần tiền, phun ra mãnh liệt.

Một luồng lực lượng khủng khϊếp ầm ầm giáng xuống trước mặt Huyết Vô Cương.

"Ha ha."

Huyết Vô Cương lại lạnh nhạt lùi về sau.

Rồi bàn tay chợt vẫy một cái.

Một cỗ huyết khí nồng đậm ầm ầm bạo phát.

Hắn trực tiếp va chạm với chiêu của Lý Thiên Minh.

Lập tức bộc phát ra tiếng vang kinh thiên động địa!

Hai người thực lực không phân biệt cao thấp.

Nhưng khi đánh nhau, lực phá hoại lại cực kỳ cao!

Sau cú va chạm khủng bố kia.

Hai người bọn họ tất nhiên là không hề bị thương.

Chỉ là rừng cây chung quanh có thể đã gặp tai họa.

Lập tức đổ một đống lớn!

Bên kia.

Tên lão giả trông tàn tạ kia đã rất nhanh tới gần Cố Dương.

Miệng hắn nhếch lên, trong ánh mắt lóe ra hung quang.

"Thiên tài!"

"Rất tốt! Nhưng đối với ta mà nói... thiên tài đã chết mới là tốt nhất!"

"Gϊếŧ ngươi, ta có thể đạt được bảo dược, kéo dài tuổi thọ mười năm!"

Ông lão liếʍ môi khô khốc của mình.

Trong bàn tay khô héo lại bộc phát ra lực lượng chân nguyên cường đại không gì sánh được.

Đưa tay chộp về phía Cố Dương!

Giờ phút này...

Phảng phất có một cỗ lực lượng đặc thù phong tỏa cả người Cố Dương ngay tại chỗ.

Phát giác được đến đây.

Cố Dương nhíu mày.

Cỗ lực lượng này cũng không quá cường hãn.

Lực lượng của hắn ầm ầm bạo phát, trực tiếp phá vỡ phong tỏa!

Chợt nâng nắm đấm lên.

Kim quang chợt hiện.

Tiếng ngâm xướng Phật môn cũng vang vọng đất trời.

Bốn thành quyền ý trực tiếp bộc phát ra.

"Hả?"

Nhìn thấy lực lượng bộc phát ra từ nắm đấm của Cố Dương.

Lão giả cũng hơi kinh ngạc.

Khổ trảo vươn trên không trung trực tiếp biến thành chưởng.

Chợt chân nguyên cường hãn ầm ầm bộc phát.

Trực tiếp va chạm với nắm đấm của Cố Dương!

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, lực xung kích kinh khủng lấy hai người làm trung tâm tỏa ra bốn phía.

Đám chân truyền chung quanh sợ tới mức vội vàng lui về phía sau, trốn ở trong bụi cây bên cạnh.

Không có cách nào.

Bây giờ hai cuộc chiến đấu trên sân, bọn họ cũng không xen vào được.

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

"Còn nhìn không ra sao? Rõ ràng chính là âm mưu của Bạch Dương tông!"

"Cố Dương biểu hiện ra thiên phú quá mạnh, uy hϊếp đến Bạch Dương tông, cho nên... Bọn họ muốn nhân cơ hội này trực tiếp chặn đường, gϊếŧ Cố Dương!"

Liễu Thiên Tướng cũng nghiêm mặt mở miệng.

Nghe đến đây, lúc này đệ tử chân truyền chung quanh mới bừng tỉnh đại ngộ.

"Không nghĩ tới Bạch Dương tông lại ra tay ác độc như vậy!"

"Đáng chết! Nếu như ta cũng là Bão Nguyên cảnh, có thể giúp được rồi!"

"Đây chính là Bão Nguyên cảnh tầng bốn đấy! Cho dù ngươi đột phá Bão Nguyên cảnh, cũng chưa chắc là đối thủ!"

"Chúng ta nên làm gì bây giờ? Cứ đứng đó nhìn sao?"

"Hiện tại xem ra chỉ có thể như vậy."

Sau khi một đám người chân truyền nghị luận, lập tức trầm mặc.

Bọn họ chỉ cảm thấy vô cùng bất lực.

Mà bên kia.

Từng quyền từng chưởng giao nhau đánh ra.

Cố Dương liên tục lui về phía sau.

Mà trái lại lão giả kia.

Nhưng lại đứng sừng sững không lùi.

Không bị ảnh hưởng mảy may.

"Đây chính là thực lực Bão Nguyên cảnh trung kỳ sao?"

Cố Dương lui về phía sau mấy bước mới ổn định thân hình, thần sắc cũng thoáng có chút ngưng trọng.

Một quyền vừa rồi của hắn là một quyền trực tiếp tiêu diệt Vân Hải!

Uy lực khi đối phó với một ít Bão Nguyên cảnh tầng ba gần như là sẽ nghiền ép.

Kết quả trước mặt Bão Nguyên cảnh tầng bốn lại không có chút hiệu quả nào!

Mà bên kia.

Lão giả kia nhìn Cố Dương lại chỉ lui về phía sau hai bước, trên thân một chút thương tích cũng không có.

Lập tức trong mắt bộc phát ra lửa giận vô tận.

"Tiểu tử này... Thật sự là muốn chết!"

Hắn đường đường là Bão Nguyên cảnh tầng bốn, dưới một chưởng vậy mà không thể đập chết một Ngưng Chân cảnh tầng ba!

Chuyện này đối với hắn mà nói đúng là sỉ nhục!

Hắn ta phẫn nộ không thôi.

"Ta phải vặn đầu của ngươi xuống!"

Hắn lạnh giọng hô một câu.

Ngay lập tức bàn tay khô héo lại vỗ ra.

Lúc này đây phía trên bàn tay lại bộc phát ra một cỗ uy lực cực kỳ khủng bố!

"Huyền Minh Chưởng!"

"Chết đi cho ta!"

Một luồng ánh sáng trắng nhạt mãnh liệt từ trong cơ thể lão giả tuôn ra.

Cỗ lực lượng kỳ dị này trực tiếp bám vào trên bàn tay khô héo của hắn.

Ngay sau đó, hắn lại xuất hiện trước mặt Cố Dương lần nữa.

Rồi lập tức một chưởng đập xuống!

UỲNH UỲNH RẦM RẦM!

Khi bàn tay của hắn rơi xuống.

Cứ như bầu trời đang sập.

Áp lực kinh khủng giống như thủy triều mãnh liệt đập vào mặt.

Một chưởng này nếu như đánh trúng, Cố Dương hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Trong mắt lão giả tràn đầy hung quang.

Một chưởng này... hiển nhiên là toàn lực xuất thủ, không chút nương tay nào!

Chứng kiến một màn này.

Đám đệ tử chân truyền lấy Liễu Thiên Tướng cầm đầu nấp trong bụi cỏ nhất thời mặt lộ vẻ tuyệt vọng.

"Xong rồi!"