Chương 41: Vân Sơn

Đúng lúc này.

Thật vất vả Vân Sơn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

"Lý Đại, Lý Nhị, còn chưa giải quyết xong tiểu tử kia sao? Nhanh chóng giải quyết hắn, sau đó tới hỗ trợ!"

Hắn hét lớn, trong giọng nói mang theo một tia bất mãn.

Nhưng chờ đợi một lát, đúng là không đợi hai người trả lời.

Sau đó... hắn cảm nhận được lực lượng của ý cảnh.

Vội vàng quay đầu nhìn lại.

Vừa lúc nhìn thấy cảnh Lý Đại và Lý Nhị bị một kiếm của Cố Dương đánh chết.

Nhất thời hắn trừng mắt.

Trong rừng cây cách đó không xa.

Thi thể Lý Đại và Lý Nhị thê thảm rơi xuống mặt đất.

Mà ở phía đối diện bọn họ... Cố Dương thình lình cầm kiếm mà đứng.

"Đó là... Kiếm Ý! Hơn nữa, còn là hai thành Kiếm Ý!"

"Tiểu tử kia... Thế mà lại gϊếŧ Lý Đại và Lý Nhị!?"

Một màn này triệt để làm cho Vân Sơn rung động.

Hắn chẳng thể nghĩ tới chuyện này.

Một đệ tử Lưu Vân Tông hoàn toàn không bị hắn để vào mắt, chỉ có tu vi Tụ Khí cảnh tầng ba...

Vậy mà có thể đánh chết Lý Đại và Lý Nhị.

Bọn họ chính là Tụ Khí cảnh tầng chín đó!

Hơn nữa đều rất có thực lực!

Làm sao có thể bị một tên gia hỏa tu vi Tụ Khí cảnh tầng ba gϊếŧ chết được?

Hai thành Kiếm Ý lại mang đến sự khủng bố như vậy sao?

Sau đó hắn cũng chú ý tới thanh hạ phẩm linh kiếm trong tay Cố Dương, nhất thời trong mắt ngưng tụ.

"Hạ phẩm Linh Kiếm!"

"Tiểu tử này cảnh giới không cao, lại có bảo vật như vậy!?"

Nhất thời, trong mắt hắn hiện lên một tia tham lam.

Nếu lấy được thanh linh kiếm hạ phẩm này, hắn có thể đổi lấy rất nhiều tài nguyên, để nâng cao thực lực.

Nhưng ngay khi Vân Sơn nảy sinh tham niệm.

Kim Cương Hùng lại tìm được cơ hội xông ra khỏi vòng vây của đệ tử khác, phát ra trận trận tiếng gào thét giận dữ.



Rồi ngay lập tức chạy thẳng đến chỗ hắn.

Phát giác đến đây, ánh mắt Vân Sơn lộ vẻ tức giận.

"Súc sinh, ngươi cũng nên chết rồi!"

Vân Sơn chợt nâng quyền lên.

Chân khí màu trắng bộc phát ầm ầm, sau đó hắn đánh ra một quyền, trực tiếp đập tới ngực Kim Cương Hùng.

Một luồng lực lượng huyền diệu cũng lập tức bùng nổ.

"Trấn Sơn Kình, nổ cho ta!"

Vân Sơn gầm lên một tiếng.

Nắm đấm to lớn ầm ầm rơi xuống ngực Kim Cương Hùng.

Ầm ầm!

Một giọng nói nặng nề vang lên.

Kim Cương Hùng dường như không nhận được bất kỳ thương tổn gì, phát ra một trận thanh âm gào thét, vung vẩy cự chưởng to lớn kia, hung hăng vỗ tới hướng Vân Sơn.

Nhưng vào lúc này.

Vân Sơn đột nhiên thu tay lại.

Chợt lộ ra một tia cười lạnh.

Ngay sau đó, thân thể cao lớn của Kim Cương Hùng đột nhiên sững sờ tại chỗ.

Phịch, một tiếng nổ mạnh truyền đến!

Trên thân thể Kim Cương Hùng kia rõ ràng là thêm ra một cái lỗ máu thật lớn!

Mà vị trí lỗ máu này...

Ở ngay giữa trái tim!

Cho dù lực phòng ngự của Kim Cương Hùng cực kỳ khủng bố!

Nhưng bên trong thân thể nó cũng hết sức yếu ớt!

Trái tim trực tiếp bị phá hủy, dù là sinh mệnh lực của Kim Cương Hùng cực kỳ ương ngạnh.

Cũng chỉ có thể hét thảm một tiếng, thê thảm ngã trên mặt đất.

Yêu thú nhị giai Kim Cương Hùng, trực tiếp bị chấn gϊếŧ tại đây!

Mà nhìn thấy một màn này, mặt các đệ tử Bạch Dương tông khác chung quanh nhao nhao chấn động.

Đây là thực lực chân thật của đệ thất nội môn Vân Sơn sao?

Ngay cả Kim Cương Hùng cũng có thể tuỳ tiện chém gϊếŧ!

Nhưng trên thực tế...



Lúc này sắc mặt của Vân Sơn lại hơi trắng lên.

Hiển nhiên một quyền vừa rồi đã làm hắn tiêu hao không ít chân khí.

Mà một quyền kia, xem như át chủ bài hắn cất giấu.

Vốn là không dễ lấy ra.

Nhưng bây giờ...

Hắn không thể không ra tay!

Bởi vì...

Hắn không muốn để Cố Dương trốn!

Trong nháy mắt tiêu diệt Kim Cương Hùng.

Vân Sơn liền la lớn.

"Vây chặt hắn lại cho ta, đừng để hắn chạy thoát!"

Vân Sơn vừa dứt lời, những đệ tử Bạch Dương tông xung quanh nhao nhao lao về phía Cố Dương.

Vây quanh thành một vòng tròn.

Mà Cố Dương, thình lình liền đứng tại chỗ.

Hắn căn bản cũng không có ý định rời đi.

Nếu không, nếu hắn muốn rời đi...

Những người này cũng không ngăn được hắn.

"Giao linh kiếm hạ phẩm trong tay ngươi ra đây, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!"

Ánh mắt Vân Sơn sáng quắc nhìn chằm chằm vào thanh linh kiếm hạ phẩm trong tay Cố Dương.

Mặc dù hiện tại hắn cấp thiết muốn lấy được linh kiếm hạ phẩm, nhưng Cố Dương có thể đánh chết Lý Đại và Lý Nhị.

Chứng tỏ hắn là người có bản lĩnh.

Hai thành Kiếm Ý cộng thêm uy lực linh kiếm hạ phẩm vô cùng cường hãn, có thể không đánh tự nhiên là tốt nhất.

Đương nhiên, chỉ cần Cố Dương nguyện ý giao ra, hắn sẽ không chút do dự lập tức chém gϊếŧ Cố Dương!

Cái gọi là tha cho hắn ta một mạng, chỉ là để giảm bớt phòng ngự tâm lý của Cố Dương mà thôi.

Nghe Vân Sơn nói vậy, Cố Dương cũng nở nụ cười.

Người này đang coi mình là ngu ngốc sao?

Hắn nhìn về phía Vân Sơn, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh nói: "Muốn hạ phẩm Linh Kiếm ư? Có thể, chẳng qua điều kiện tiên quyết là ngươi đem đầu của ngươi cho ta trước rồi mới nói."

Lời này của Cố Dương không thể nghi ngờ chính là khıêυ khí©h.

Trong ánh mắt của Vân Sơn lập tức dấy lên lửa giận ngập trời.