"Đa tạ, năm viên hạ phẩm Linh Thạch, lấy ra đi."
Cố Dương vừa lau đi mồ hôi trên trán, vừa thở hổn hển mà vươn tay về phía gã đệ tử nội môn kia.
Mà tên đệ tử nội môn kia hiển nhiên cũng hơi sửng sốt.
Không nghĩ tới vận khí lại kém như vậy, lại không cẩn thận bị Cố Dương đẩy ra sân đánh cược, từ đó thua trận.
Sắc mặt hắn lập tức có chút khó coi.
Nhưng y không dám vi phạm quy tắc.
Hết sức không tình nguyện lấy từ trong ngực áo ra năm khối hạ phẩm linh thạch đưa cho Cố Dương.
Cố Dương sở dĩ làm như vậy, tất nhiên là vì hấp dẫn càng nhiều đệ tử tới gia nhập đánh cược, tiến hành chiến đấu với hắn.
Cứ như vậy mình có thể tận lực kiếm nhiều linh thạch.
Đương nhiên...
Đệ tử nội môn người ta cũng không hoàn toàn là đồ đần.
"Thằng nhóc này giỏi! Đây là giả heo ăn thịt hổ à!"
"Trên trán đến một giọt mồ hôi cũng không có, lại lộ ra bộ dáng cố hết sức, rõ ràng là đào sẵn hố chờ chúng ta nhảy mà!"
"Vừa rồi vị ra sân kia đã xem như là đệ tử đứng hàng đầu ở Tụ Khí cảnh tầng ba, kết quả lại thua bởi người mới này, người mới này... Chẳng lẽ chính là Cố Dương trong truyền thuyết không lâu trước đây?"
"Xem ra Cố Dương đã đột phá Tụ Khí cảnh, hơn nữa thực lực vô cùng cường hãn, năm khối hạ phẩm linh thạch... Vẫn là thôi đi."
Trong lúc nhất thời, đệ tử nội môn cũng nhìn ra được một ít môn đạo.
Thậm chí là suy đoán ra thân phận của Cố Dương.
Vì vậy cũng không nóng lòng muốn thử như trước, trái lại là có chút lo lắng.
Dù sao...
Năm khối linh thạch hạ phẩm cũng không ít!
Đây chính là năm trăm điểm cống hiến đó!
Mà tên nội môn đệ tử bị đánh bại kia nhất thời giật mình, lập tức đấm ngực giậm chân một trận.
Bị lừa rồi!
Không nên gấp gáp lên sân đấu như vậy chứ!
Lần này tốt rồi, những đệ tử nội môn khác không sao cả!
Chỉ có hắn thua lỗ năm khối hạ phẩm linh thạch!
Thấy ánh mắt nghi ngờ của đám đệ tử nội môn xung quanh.
Cố Dương không khỏi có chút cạn lời.
Khá lắm...
Những đệ tử nội môn này đều khôn khéo như vậy sao?
Thế mà không mắc mưu?
Mình còn kiếm linh thạch kiểu gì được nữa?
Cố Dương lập tức có chút đau đầu.
Mới kiếm được năm khối hạ phẩm linh thạch, hắn rõ ràng còn có chút không hài lòng.
Hay là...Đem tiền đặt cược cao hơn một chút? Yêu cầu cũng rộng ra một chút?
Trong lúc suy tư, Cố Dương đi đến bên cạnh đài đánh cược trước mắt bao người, lại thêm một đoạn văn tự.
"Nhìn hình như các vị Nhân huynh đều rất lo lắng, như vậy đi, tiền đặt cược hiện tại đã đề cao đến 10 viên linh thạch hạ phẩm."
"Hơn nữa... sư huynh Tụ Khí cảnh tầng bốn có thể tham dự."
Lúc trước Cố Dương nói dưới Tụ Khí cảnh tầng bốn, là không bao gồm Tụ Khí cảnh tầng bốn bên trong.
Cho nên trong đám người cũng có một ít nội môn đệ tử Tụ Khí cảnh tầng bốn, chỉ là có chút động tâm, nhưng cũng không cách nào lên đài.
Nhưng điều kiện để sửa đổi như vậy của Cố Dương.
Lập tức có không ít đệ tử nội môn đạt được điều kiện nóng lòng muốn thử.
Mà cùng lúc đó.
Trong đám người.
Đinh Hiên sốt ruột đến mức giật giật góc áo của một gã đệ tử nội môn bên cạnh.
"Đại ca, đây chính là một cơ hội tốt nha!"
"Cố Dương trước đó lúc ở ngoại môn đã lừa ta năm khối hạ phẩm linh thạch, ngài phải làm chủ giúp ta!"
Vốn dĩ là Đinh Hiên không hy vọng.
Dù sao điều kiện đánh cược của Cố Dương tương đối hà khắc.
Chính hắn khẳng định không dám rồi.
Thời điểm ở ngoại môn, hắn đã bị Cố Dương giáo huấn.
Hiện tại Cố Dương cũng đã đột phá Tụ Khí cảnh, thậm chí còn đánh bại sư huynh tu vi Tụ Khí cảnh tầng ba.
Mà mình... còn chưa đột phá đấy.
Làm sao có thể là đối thủ của Cố Dương?
Nếu mình đi lên khiêu chiến, vậy không phải là tặng linh thạch cho Cố Dương sao?
Đệ tử nội môn bên người Đinh Hiên, là đại ca ruột của Đinh Hiên, Đinh Hạo!
Cũng coi như là nhân vật thiên tài trong nội môn.
Thực lực không tồi.
Vốn hắn còn muốn xin đại ca hỗ trợ.
Nhưng cảnh giới Đinh Hạo là Tụ Khí cảnh tầng bốn.
Không có cách nào xuất thủ.
Nhưng bây giờ...
Cơ hội lại đưa tới cửa.
Hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
"Ồ? Hắn chính là Cố Dương kia?"
Nghe Đinh Hiên nói vậy, Đinh Hạo cũng cảm thấy hứng thú.
Trong nhà hắn chỉ có một đệ đệ ruột như vậy, tự nhiên là hết lòng yêu thương.
Sau khi Đinh Hiên tiến vào nội môn đã phàn nàn chuyện liên quan tới Cố Dương.
Lúc đầu hắn còn hơi nghi ngờ.
Ngoại môn Lưu Vân Tông còn có thằng nhãi nào có thể đánh thắng đệ đệ mình?
Hiện tại vừa nhìn qua...
Quả nhiên là có chút bản lĩnh!
Chẳng qua, cũng chỉ có như thế!
"Thiên phú thật không tệ, nhưng cũng không khỏi quá mức kiêu ngạo!"
"Đã như vậy, vi huynh sẽ giúp ngươi xả một ngụm ác khí!"
Đinh Hạo dường như có chút không ưa Cố Dương.
Hừ lạnh một tiếng, hắn liền đi ra phía trước.