- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá
- Chương 64: Mạch khoáng Hồn Thiết
Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá
Chương 64: Mạch khoáng Hồn Thiết
Từ Phàm nhìn chằm chằm miếng linh ngọc khắc phù văn đại nhật này một lúc lâu, cuối cùng không thể không thừa nhận rằng thứ này là một khối linh ngọc bình thường, trên thị trường cũng có giá năm viên linh thạch, chiếc bình đựng nó còn đáng giá gấp trăm lần nó.
Miễn cưỡng nói có lợi ích gì, có lẽ chính là lúc chiếu sáng buổi tối thì mạnh hơn Quang Chiếu thuật một chút.
“Ta bị lừa rồi, vẫn là mắc lừa rồi.” Từ Phàm có chút khó chịu nói, ngươi dùng một cái bình tốt như thế để đựng một thứ như vậy.
Buổi tối, trong phòng của Diệp Tiêu Dao.
“Ơ, miếng linh ngọc chiếu sáng của ta biến đi đâu rồi?”
Cùng lúc đó, Vương Vũ Luân ở Bách Hoa tông đang tham gia tiệc tối trao đổi của hai phái với vẻ mặt đau khổ.
Sau khi hắn thấy các sư huynh bên cạnh đều bị đám nữ đệ tử quyến rũ của Bách Hoa tông kéo đi trao đổi, hắn mới âm thầm vui mừng, may mắn trước khi đến đã dùng bí thuật của sư tôn thay đổi một gương mặt khá xấu, vậy mới tránh được kiếp nạn.
Trước khi đến, hắn đã cam đoan với phu nhân, nếu lần này xảy ra chuyện, hắn sẽ tự vẫn trước mặt nàng.
Lúc này, Bách Hoa tông trưởng lão trên chủ tọa yến hội, khuôn mặt hại nước hại dân, một đôi lông mày khiến tất cả tu sĩ nhìn thấy đều tự nguyện trở thành bề tôi dưới váy nàng.
“Thần Dã trưởng lão, đệ tử đến trao đổi của các ngươi không hài lòng với chiêu đãi của đệ tử tông ta sao.” Bách Hoa tông trưởng lão nói với Thần Dã trưởng lão đang ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh.
“Sao có thể chứ, đệ tử của chúng ta vô cùng hài lòng với sự chiêu đãi của quý tông.” Thần Dã trưởng lão nghiêm chỉnh nói, ánh mắt nhìn chằm chằm đồ ăn trong yến hội, không dám tùy tiện nhìn trưởng lão của Bách Hoa tông này.
“Vậy sao không dám dùng bộ mặt thật gặp người khác?”
Nói xong, Bách Hoa tông trưởng lão phất tay áo về phía Vương Vũ Luân, một tia linh quang hồng nhạt bay thẳng về phía Vương Vũ Luân.
Sau đó, Bách Hoa tông trưởng lão lại xoay mặt nhìn về phía Thần Dã trưởng lão.
“Thần Dã trưởng lão, ta xấu như vậy sao, ngươi đến một cái liếc mắt cũng không dám.” Giọng nói như có sức hấp dẫn vô tận.
Thần Dã trưởng lão như trúng phải đại địch, nghĩ thầm, ta chỉ sợ nhìn một cái sẽ không trở về được.
Lúc này, Vương Vũ Luân đột nhiên cảm thấy trên người mình có thêm thứ gì đó, cúi đầu thì thấy, hóa ra bên cạnh có thêm một người đẹp quyến rũ, đang đặt một chân xinh đẹp lên người Vương Vũ Luân.
“Cô nương, chân của ngươi…”
“Vừa dài vừa trắng vừa thẳng, muốn chơi cả đời không?” Một khuôn mặt tuyệt đẹp tiến đến gần trước mắt Vương Vũ Luân.
Ngày đó, Vương Vũ Luân lại nhớ đến nỗi sợ hãi khi bị hồ yêu điều khiển.
…
Trời còn chưa sáng, Từ Phàm yên lặng ngồi trên ghế tựa trong viện, chuẩn bị ngắm mặt trời mọc.
Hắn không ngủ cả đêm, đêm nay hắn làm thế nào cũng không hiểu được, ta cũng không phải nhân vật phản diện, lại không có ác ý với nhân vật chính, sao lại chịu thiệt ba lần liên quan đến hắn.
“Nhìn nhân vật chính, đây cũng không giống tiểu thuyết ngược, sao bên cạnh hắn ta lại xui xẻo như vậy.”
Lúc này, mặt trời mọc, rọi những tia nắng đầu tiên xuống đỉnh núi nhỏ của Từ Phàm.
Từ Phàm nâng một tay lên không trung, một con chim nhỏ tạo thành từ ánh sáng nhẹ nhàng bay vào tay Từ Phàm.
“Còn thiếu năm trăm con, có thể gọi ra Vi Thần linh hỏa, nhưng lúc thăng cấp Luyện Khí sư tam giai hẳn là không có vấn đề gì.”
Từ Phàm xoa đầu, quyết định sau này sẽ giữ khoảng cách với nhân vật chính, không được thì chuyển nhà.
Lúc này, tiếng chuông cấm chế vang lên, Diệp Tiêu Dao đi đến với vẻ mặt hưng phấn.
“Tiểu Phàm, tất cả nguyên liệu đã được thu thập xong, khi nào có thể giao phi kiếm còn lại cho ta.”
Lão già chết tiệt ngươi chờ đi, ngày phi kiếm của ta hoàn thành, chính là lúc ngươi mất mạng.
Từ Phàm nhận lấy túi trữ vật Diệp Tiêu Dao đưa qua, suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Diệp đại ca, hai tháng sau đến lấy là được.”
Giọng điệu đầy chua xót và bất đắc dĩ, đi theo nhân vật chính không có lợi gì, sau này mình có thể biến thành công cụ kí©h thí©ɧ nhân vật chính bùng nổ tức giận không.
Từ Phàm suy nghĩ một chút cũng rất chua xót.
Thấy Từ Phàm không có hứng thú lắm, Diệp Tiêu Dao nói với Từ Phàm: “Tiểu Phàm, nơi yêu thú tụ tập cách tông môn chúng ta hơn mười vạn kilomet, ta phát hiện một mạch khoáng Hồn Thiết.”
“Quy mô nhỏ, chúng ta có thể đào ra ít nhất hơn năm triệu linh thạch.”
Mặt Diệp Tiêu Dao thần bí nói, dáng vẻ ngươi là huynh đệ của ta nên ta mới mang cho ngươi.
“Nơi đó tụ tập một đám Địa Linh Trường Nha Tượng Kim Đan kỳ, con lợi hại nhất là Nguyên Anh kỳ.”
“Đợi sau khi phi kiếm luyện thành, chúng ta ra ngoài kiếm một chút, đến lúc đó chia năm năm thế nào.”
Từ Phàm vừa nghe phát hiện mạch khoáng Hồn Thiết, lập tức kích động, rồi lại nghe nói nhân vật chính muốn cùng hắn đi đào khoáng, hắn lập tức từ chối.
Ngươi như vậy đâu phải mang ta đi làm giàu, ngươi vậy là viết giấy báo tử cho ta mà, nếu hai lần trước ta không biết cốt truyện cũng tiêu rồi.
Thấy Từ Phàm từ chối, Diệp Tiêu Dao còn nói thêm: “Tiểu Phàm, thực lực của ngươi, ta đã biết, đừng ngại ngùng.”
Diệp Tiêu Dao khoác tay lên vai Từ Phàm.
“Chúng ta là huynh đệ, có lợi nên lấy cùng nhau.”
“Sau này ta là kiếm tu đệ nhất Thiên Khuyết môn, ngươi là Luyện Khí sư đệ nhất Thiên Khuyết môn, huynh đệ chúng ta đồng lòng, sau này đến sau Tiên giới cũng có thể sáng lập truyền kỳ.”
“Từ Phàm, hai người chúng ta ở cùng một chỗ chính là tuyệt phối.”
Một câu lập tức khiến Từ Phàm đổi sắc, cảm giác này không đúng.
“Ta là tu sĩ đạo Kiếm Trận, ngươi cũng là thiên tài Luyện Khí sư, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, sau này Tu Tiên giới ai dám chọc chúng ta.” Diệp Tiêu Dao kích động nói, làm tu sĩ đạo Kiếm Trận, chuyện vui nhất chính là có một người huynh đệ Luyện Khí sư lợi hại.
“Mạch khoáng Hồn Thiết kia, Diệp đại ca tự mình làm không được sao.”
Từ Phàm quyết tâm, cho dù nhân vật chính là nói lở trời hắn cũng không đi.
“Một mình ta đương nhiên không được, ta có thể dẫn đi đám Địa Linh Trường Nha Tượng kia, nhung đào khoáng còn cần một người.”
“Nơi đó là một dãy núi Yêu thú, mà bọn chúng là bá chủ khu vực đó, nếu gϊếŧ bọn chúng sẽ rất phiền phức.”
“Chuyện khác là, Địa Linh Trường Nha Tượng thuộc giữa Yêu thú và Linh thú, gϊếŧ là điềm xấu.”
Từ Phàm nghĩ một chút, trong lòng có một biện pháp.
“Diệp đại ca, bản thân ta không đi, nhưng ta có thể luyện chế ra con rối đào khoáng, không cần người điều khiển, có thể tự động làm việc.”
“Ngươi giấu kỹ con rối ở một nơi gần mạch khoáng, đến lúc ngươi dẫn đi đám Địa Linh Trường Nha Tượng kia thì có thể tự động làm việc.”
“Hơn nữa tốc độ đào khoáng nhanh hơn ta rất nhiều.” Từ Phàm nói, dựa theo ý tưởng của hắn, chỉ cần một mảnh Linh Tâm Khoáng, hắn có thể luyện chế ra một con rối chuyên đào khoáng, hơn nữa còn là trí thông minh cao.
“Vậy thì được rồi, chỉ là một mình ta không có sự phối hợp của ngươi, đối phó đám Địa Linh Trường Nha Tượng kia có chút nguy hiểm.” Diệp Tiêu Dao nói, đồng thời trong lòng, đang có một giọng nói điên cuồng nhắc nhở hắn, bảo hắn lừa thêm một ít đồ tốt từ tay huynh đệ hắn.
Từ Phàm vừa nghĩ mình có thể được chia hơn hai triệu Hồn Thiết, lập tức nghiến chặt răng, lấy ra một bộ áo giáp linh lực loại ba Bảo khí nhị giai, đây là hắn chuẩn bị cho chính mình, chỉ vật liệu đã tốn một nửa vốn liếng, cộng thêm thời gian thiết kế luyện chế dài đến một năm.
“Vậy ta cho Diệp đại ca mượn một bộ pháp bảo, dùng xong nhớ trả cho ta.”
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá
- Chương 64: Mạch khoáng Hồn Thiết