Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 55: Chí hướng của Sa sư huynh

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Tiểu tử, loại thủ đoạn đi đường tắt này khuyên huynh đệ của ngươi tốt nhất không nên thử.”

“Loại Luyện Khí tầng hai mươi bốn, tầng ba mươi sáu này đều là chuyện bất đắc dĩ.”

“Tu tiên vốn là đi ngược thiên ý, mỗi lần thăng cấp đại cảnh giới, đều là một loại thăng hoa đối với bản thân.”

“Nếu lựa chọn tu hành như thế, khi đến Vô Lượng kiếp của Đại Thừa kỳ thành tiên thì đừng mơ an ổn vượt qua được.”

“Tiên chi căn cơ càng kém, uy lực của Vô Lượng kiếp càng lớn.”

Nghe Lão Kiếm miêu tả, Diệp Tiêu Dao đã đại khái hiểu được chuyện này.

“Nói đến cùng, hiện giờ còn có thể đột phá đến phía trên Luyện Khí tầng mười hai hay không.”

“Rất khó, bởi vì truyền thừa đã đứt rồi, ta cũng không có công pháp ở phương diện này.”

“Nếu như ở thời kỳ đỉnh phong của ta còn có thể tách dòng sông thời gian lấy ra công pháp, hiện giờ thì...”

“Được rồi.” Diệp Tiêu Dao hơi thất vọng, hắn còn muốn giúp Từ Phàm tìm ra một bộ công pháp như thế, hiện giờ có vẻ như không làm được.

Sau khi Từ Phàm ngủ dậy, ăn tạm gì đó, sau đó bắt đầu tính toán thiệt hơn của bản thân.

“Hiện giờ chỉ thừa lại một vài con rối chiến lực không mạnh, còn có hai con rối Kim Đan kỳ, đây là đồ bảo mệnh, không thể tùy tiện lấy ra.”

“Khi quay về còn phải tiếp tục tối ưu hóa con rối, trình độ linh trí quá thấp rồi.” Từ Phàm vuốt cằm nói, về phần có dẫn đến sự phản loạn của người máy như đời trước hay không, hắn không hề lo lắng, vũ trụ này đại năng quá nhiều, thứ như này sẽ không làm được trò gì.

“Hiện giờ không biết hai đồ nhi của ta ra sao rồi, còn có Vương Vũ Luân – tên xui xẻo kia đã dùng đồ mà ta để lại hay chưa.”

“Haizz, linh thạch lại bắt đầu căng thẳng.”

“Cuộc sống bình yên lại không được bảo đảm rồi.” Trong viện tử, Từ Phàm nằm trên ghế dựa, nhìn vào không trung nói lẩm bẩm.

Mười ngày sau, Phù Thiên chu dừng ở phía trên Trấn Hải thành.

“Các vị đệ tử trong Trấn Hải thành trở về vị trí cũ.”

Thanh âm vang vọng cả Trấn Hải thành.

Từ Phàm thấy được một màn vô cùng hoành tráng, hơn mười vạn tu sĩ đạp không mà đi, đều bay về hướng Phù Thiên chu.

Sau khi vị đệ tử cuối cùng của Thiên Khuyết môn trở về, Trấn Hải thành cũng theo đó thu nhỏ lại, hóa thành vệt sáng bay về hướng phòng thuyền trưởng ở tầng cao nhất trên Phù Thiên chu.

Phù Thiên chu tiếp tục hành trình tìm kiếm tài nguyên.

Ba ngày sau, trên boong tàu, Từ Phàm gặp được Sa sư huynh xem hắn như tri kỷ.

“Sa sư huynh, hướng đi mà mỗi lần Phù Thiên chu xuất hành có phải đều không giống nhau.” Từ Phàm hỏi Sa Điêu – người đã theo Phù Thiên chu xuất hành vài lần.

“Đúng vậy, biển Vô Tận vô cùng lớn, cứ đi theo một hướng thì không thú vị chút nào.”

“Vả lại, Phù Thiên chu ở trên biển Vô Tận rất an toàn, cho dù có gặp hải thú triều quy mô lớn, cũng có thể quay về an toàn vô sự.”

“Lần trước Phù Thiên chu bị tổn hại, đó là lần đυ.ng phải hải thú triều ngàn năm khó gặp, cho dù là như thế, Phù Thiên chu vẫn quay về tông môn an toàn.” Sa Điêu nhìn Phù Thiên chu dưới chân, tự hào nói.

Khi hắn còn nhỏ, phụ thân đã dẫn hắn theo Phù Thiên chu xuất hành, khi đó hắn rất hạnh phúc, và cũng là nguyên nhân khiến sau này hắn muốn học luyện khí.

“Phù Thiên chu, thật muốn biết làm sao luyện chế ra nó, thật sự là vật được thiên địa tạo hóa.” Từ Phàm cảm thán nói.

“Nhưng Thiên Khí tông luyện chế ra nó, lại đều là hạng người ngạo mạn vô lễ.” Sa Điêu cắn răng nói, hắn vĩnh viễn đều không quên thái độ ngạo mạn của tên Luyện Khí sư tới bảo trì linh lực trung tâm của Phù Thiên chu đối với sư phụ hắn.

Từ Phàm chỉ vỗ vai Sa Điêu, tỏ vẻ hắn rất hiểu loại cảm giác này.

Nhìn vẻ mặt của Sa Điêu, Từ Phàm không cần suy nghĩ cũng biết được ngọn nguồn, việc này giống như công ty nắm giữ khoa học kĩ thuật hạch tâm, hoàn toàn có quyền thống trị đối với khách hàng.

Lúc này, Sa Điêu chân thành nhìn Từ Phàm nói: “Từ sư đệ, trải qua khoảng thời gian ở chung này, ta biết ngươi cực kỳ có thiên phú ở phương diện luyện khí.”

“Bất luận là khắc họa trụ cột phù văn, hay là lúc luyện khí sáng tạo ra thứ mới đều là thứ cao cấp nhất, thậm chí chí hướng của ngươi cũng giống ta.”

Nhìn thấy ý chí chiến đấu sôi sục, ánh mắt chân thành của Sa Điêu, Từ Phàm hơi xấu hổ, đó là hứng thú, không phải chí hướng, chí hướng của ta là về nhà.

“Từ sư đệ, đồng ý với ta, sau này dẫn dắt mạch Luyện Khí nhất định phải luyện chế ra cự chu mạnh hơn Phù Thiên chu.”

“Luyện chế ra cự chu có thể tự do bay lượn ở vực Cực Không.”

“Sa sư huynh, ngươi quá đề cao ta rồi, ta không có năng lực này.” Từ Phàm yếu ớt nói, ngươi áp đặt chí hướng như thế này là không đúng, cho dù ta có thể luyện chế ra cự chu, nhưng ta sợ ngươi đợi không nổi.

“Không! Ngươi có năng lực, sư phụ ta đã nói, trăm năm sau, bất luận ngươi nhận hay không, ngươi đều là người gánh vác cơ nghiệp của mạch Luyện Khí.”

Nghe đến câu này, Từ Phàm nghĩ đến một câu nói cực kỳ nổi danh của đời trước: Năng lực càng lớn, thì trách nhiệm cũng càng lớn.

Nhưng ngươi dám nghĩ trăm năm sau ta vẫn là Luyện Khí kỳ không.

“Ta sẽ cố hết sức.” Từ Phàm nói, hắn cần phải nhanh chóng dừng cuộc nói chuyện này, nếu không hắn sẽ bị nhiệt huyết của Sa sư huynh đốt cháy mất.

“Từ sư đệ, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi về tông môn sẽ thực hiện ý tưởng của ngươi, không lâu sau đó, trong tay mỗi người tông môn chúng ta sẽ có một bộ Pháp khí truyền tin.”

“Đến lúc đó, ngươi cứ việc đợi môn chủ ban thưởng đi.” Sa Điêu nhướng mày nói với Từ Phàm, hắn và sư phụ đã thảo luận ý tưởng này rất lâu, cuối cùng cho ra kết luận là trăm lợi mà không hại.

Từ Phàm sửng sốt, mẹ nó, nhanh như vậy đã quyết định đầu tư, ta có nên hưởng cổ phần danh nghĩa hay không.

“Đây là chuyện tốt, đến lúc đó tất cả đệ tử đều có một Pháp khí truyền tin, sau này điều động nhiệm vụ tông môn đơn giản hơn nhiều.”

“Tất cả sư huynh đệ trao đổi với nhau cũng tiện hơn nhiều.” Từ Phàm cười nói.

Trong lòng suy nghĩ có nên lập ra trao đổi mua sắm trên mạng, đến lúc đó lại làm ra vài trò chơi, những ngày sau này sẽ không buồn chán nữa.

Nhưng sau đó Từ Phàm lại phủ quyết ý tưởng này.

“Đúng vậy, sư phụ ta nói, Pháp khí truyền tin này có vẻ còn có thể thêm rất nhiều công dụng khác, hiện giờ lão nhân gia hắn đang suy nghĩ.”

“Không hổ là Tông sư.”

Lúc này, Từ Phàm đột nhiên phát hiện trên mặt biển cách đó không xa, có một hòn đảo rất lớn, khởi động Ưng Nhãn thuật, hắn còn phát hiện, trên hòn đảo kia thế mà còn có thành trì.

“Sa sư huynh, trong biển Vô Tận còn có đảo?” Từ Phàm hỏi, nơi nguy hiểm như thế lại còn có đảo.

Sa Điêu nhìn hòn đảo phía xa, vẻ mặt bình thản.

“Từ sư đệ, đó không phải đảo, đó là mai rùa của Thiên Lục Quy, cùng với tu sĩ Nhân tộc chúng ta sống nương tựa lẫn nhau.”

“Xem kích cỡ của mai rùa, hẳn là một con Thiên Lục Quy Đại Thừa kỳ.” Sa Điêu phổ cập kiến thức nói, nhìn Từ Phàm nhỏ hơn hắn mười mấy tuổi, đột nhiên hơi cảm khái nếu như Từ Phàm là con trai hắn thì tốt biết bao nhiêu.

Vậy thì hai cha con bọn họ có thể hợp sức chấn hưng mạch Luyện Khí, làm cho phụ thân hắn nhìn thấy luyện khí nhất đạo mới là con đường duy nhất chấn hưng tông môn.

Cứ nghĩ ngợi, trên mặt Sa Điêu lộ ra nụ cười ngọt như mật, hoàn toàn quên mất sự thật hắn là một con điêu độc thân.

“Sống nương tựa lẫn nhau? Là ý gì, yêu thú Đại Thừa kỳ còn cần người bảo hộ hay sao.” Từ Phàm hơi hiếu kỳ, Đại Thừa kỳ không phải là tồn tại đỉnh cao của thế giới này sao.

“Chuyện này không thể không nói đến một loại yêu thú khác tên là Đằng Hồ, nó...”