Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá

Chương 54: Phía trên Luyện Khí tầng mười hai

« Chương TrướcChương Tiếp »
Năm ngày sau, lúc này, sắc mặt của Từ Phàm cực kém, bởi vì tất cả con rối Trúc Cơ kỳ của hắn đều bị tổn hại trong lúc chiến đấu, nếu không phải Diệp Tiêu Dao khôi phục được một ít chiến lực, hắn sẽ phải tự chiến đầu rồi.

Linh Phong chu đã chạy quanh tiểu thế giới này hai lần.

Lúc này, một bóng dáng nhiễm máu xuất hiện trên Linh Phong chu.

“Tiểu Phàm, ngươi trông chừng một lát, ta muốn trước tiên hồi phục một ít linh lực.” Diệp Tiêu Dao nói, tuy thực lực yêu thú đều không quá mạnh, nhưng số lượng nhiều, gϊếŧ xong một nhóm lại có một nhóm, giống như có vô cùng vô tận quái điểu vậy.

“Ừ, Diệp đại ca ngươi khôi phục trước đi.” Từ Phàm mặc áo giáp linh lực xuất hiện ở đuôi Linh Phong chu, phòng bị quái điểu tập kích, hiện giờ hắn hoài nghi trong tiểu thế giới này có một nơi có thể từ hư vô quét ra quái điểu, nếu không tại sao quái điểu vẫn không có dấu hiệu ít đi.

Từ Phàm nhìn thấy quái điểu càng ngày càng đến gần, tay kết pháp ấn, một đám hỏa vân xuất hiện trên đỉnh đầu Từ Phàm, cùng hắn bảo trì song song.

Phi Điểu Quần Sát thuật.

Từ trong hỏa vân bay ra vô số phi điểu hỏa hồng, đánh về phía những yêu thú quái điểu đang truy kích Từ Phàm.

Ầm!!

Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang vọng toàn bộ thiên địa.

Mỗi lần nhìn thấy một màn thế này, Diệp Tiêu Dao đều cảm thấy Luyện Khí kỳ của bản thân đều luyện đến trong bụng chó rồi, uy lực như thế sắp đuổi kịp thuật pháp thần thông của tu sĩ Kim Đan.

“Lão Kiếm, tu sĩ Luyện Khí yêu nghiệt nhất mà ngươi từng gặp là người như thế nào, có lợi hại như huynh đệ của ta không.” Diệp Tiêu Dao hỏi trong lòng.

“Tu sĩ Luyện Khí yêu nghiệt nhất mà ta từng gặp có thể chém Nguyên Anh, vị huynh đệ này của ngươi cùng lắm có thể đấu với Kim Đan. Tuy rằng trong số những người ta đã gặp, hắn không tính là đứng đầu, nhưng cũng thuộc dạng trình độ cao trong thế giới Đại Thiên này.”

“Trời đựu, Luyện Khí có thể chém Nguyên Anh!”

“Yêu nghiệt như thế sau này mà lớn lên, còn không phải sẽ chém hoàng diệt đế, về sau có cơ hội chắc chắn phải đi gặp một lần.” Diệp Tiêu Dao xúc động nói.

“Sau này ngươi sẽ gặp được hắn, hắn chính là kẻ thù gϊếŧ bản Tiên Đế, và cũng là mục tiêu sau này ngươi phải gϊếŧ.”

Không biết vì sao, Diệp Tiêu Dao cảm thấy trong giọng điệu của Lão Kiếm không có một tia hận ý nào.

“...”

“Nếu không ngươi đi tìm huynh đệ của ta là được rồi, ta cảm thấy so với bọn họ ta chính là phế vật.” Diệp Tiêu Dao vô ngữ nói, ta có tài đức gì có thể được ngươi coi trọng như thế.

“Ha ha, ngươi không cần tự coi nhẹ mình, ta có thể gặp được ngươi, bên trong ắt có thiên ý.”

“Thôi, đi bước nào tính bước đó vậy. Có thể phi thăng hay không còn chưa chắc chắn.”

Vào lúc này, tiếng rống giận của Từ Phàm truyền đến.

“Con chim ngu kia, ngươi luôn làm rối loạn tâm trí của ta, ngươi tưởng ta không gϊếŧ được ngươi sao!” Từ Phàm phẫn nộ nói, con quái điểu Kim Đan kỳ kia lúc có lúc không phát ra một loại âm thanh mê huyễn, vốn dĩ Từ Phàm còn có thể kháng cự.

Nhưng nội dung của âm thanh mê huyễn này là ta muốn bắt cả nhà ngươi về đẻ trứng cho ta.

Lực công kích không mạnh, nhưng lại làm người ta cảm thấy bị sỉ nhục.

Quanh thân Từ Phàm xuất hiện ba quả cầu sét to cỡ quả bóng bàn, mặt trên lấp lóe những ánh điện.

Áo giáp linh lực trên người Từ Phàm tỏa ra ánh sáng màu xanh, một Pháp khí hình ống sáo dài xuất hiện trên bầu trời, phát ra âm thanh nhè nhẹ của sấm sét.

“Con chim ngu ngốc, cút trở về trong trứng đi!”

Ầm! Ầm! Ầm!

Ba tiếng nổ lớn liên tục vang lên, trên bầu trời Pháp khí ống sáo dài chịu không nổi lực lớn như thế, biến thành một đống mảnh nhỏ.

Mà con quái điểu Kim Đan đuổi theo sau Linh Phong chu lúc này đã hóa thành một đám sương máu, ngay cả con tiểu đệ vẫn đi cùng nó cũng đều không thoát khỏi.

Từ Phàm thở hổn hển, nhìn đám sương máu kia nói: “Mẹ nó, kêu ta đẻ trứng cho ngươi.”

Cho dù đã gϊếŧ quái điểu Kim Đan, Từ Phàm vẫn cảm thấy chưa hết giận, trực tiếp khởi động hình thức pháo đài, điên cuồng bắn nổ những yêu thú quái điểu phía sau Linh Phong chu.

“Sau này lúc ngươi báo thù cho ta, tiện thể kêu luôn vị huynh đệ này của ngươi, ta cảm thấy hắn có hi vọng hơn ngươi.” Sau khi nhìn thấy biểu hiện của Từ Phàm, Lão Kiếm nói.

Diệp Tiêu Dao gật đầu.

“Ta cũng cảm thấy thế, sau này Tiểu Phàm mà thăng lên Trúc Cơ, ta ước chừng không phải là đối thủ của hắn nữa rồi.”

“Thuật pháp này cũng hơi quá bạo lực.”

Cuồng oanh loạn tạc hết một giờ, không biết đã đánh chết bao nhiêu con quái điểu, Từ Phàm mới dừng lại, bởi vì linh lực mà áo giáp dự trữ không còn nhiều nữa.

Mười ngày sau, thực lực của Diệp Tiêu Dao khôi phục, hai người mới phá kết giới ra ngoài từ một chỗ không gian dao động.

Vừa ra tiểu thế giới, Từ Phàm nhanh chóng triệu hoán tàu ngầm, chở Diệp Tiêu Dao bay về hướng mặt biển.

Sau khi về tới Trấn Hải thành, hai người đi đến một quán trà bắt đầu chia chiến lợi phẩm.

“Tiểu Phàm, những thứ khác ta không cần, phần trên của kiếm đạo truyền thừa ngươi chỉ cần khắc lại cho ta một phần là được.”

“Lần này ngươi đã cứu mạng của ta.” Diệp Tiêu Dao cảm kích nói.

“Tư liệu truyền thừa gì đó lại không phải bảo vật, khắc cho ngươi rất tốn thời gian.” Từ Phàm trực tiếp đưa mấy cái ngọc điệp kiếm đạo truyền thừa cho Diệp Tiêu Dao.

“Ta không có hứng thú với Kiếm đạo, về sau khi nào cần, ta sẽ cho ngươi.”

“Ta nên tạ ơn ngươi như thế nào.” Diệp Tiêu Dao ngượng ngùng nói, khác với ngọc giản ở chỗ, trong ngọc điệp truyền thừa thông thường đều có cảm ngộ của tu sĩ đại năng đối với truyền thừa này, như vậy kế thừa giả có thể nhanh chóng lĩnh hội truyền thừa.

“Thế này, ta hỏi ngươi một câu, không trả lời được cũng không sao.” Từ Phàm suy nghĩ nói, hắn cảm thấy không thể thật sự ở Luyện Khí tầng mười hai đợi hơn một trăm năm.

Cho dù chính mình vẫn ở tông môn, thời điểm nguy hiểm tới tận cửa, thật không thiếu một cái nào.

Lần thứ nhất xuất môn gặp nhân vật chính, bản thân bị ma tu Kim Đan kỳ truy sát, linh hồn bị tổn hại hơn phân nửa.

Lần thứ hai gặp nhân vật chính ở bên ngoài, toàn bộ con rối Trúc Cơ kỳ của hắn bị hủy, thực lực cả người bị hạ xuống một nửa.

“Tiểu Phàm, ngươi hỏi đi, không có đáp án ta cũng sẽ giúp ngươi tìm ra đáp án.” Diệp Tiêu Dao kiên định nói.

“Phía trên Luyện Khí tầng mười hai có Luyện Khí tầng mười ba hay không, cực hạn của Luyện Khí kỳ ở đâu.”

“Trước tiên đừng vội trả lời, trước khi Phù Thiên chu đi xong lữ trình cho ta biết đáp án là được.” Từ Phàm nói, hắn hiện giờ còn phải mất một đoạn thời gian mới đến Luyện Khí đỉnh phong, cho nên không phải sốt ruột.

Bây giờ hắn chỉ mong lão ông nội bách khoa của nhân vật chính có thể biết chuyện này.

Lúc này trong cơ thể Diệp Tiêu Dao, Lão Kiếm nói thầm: “Vì sao ta cảm thấy tiểu tử này biết sự tồn tại của ta.”

“Được, trước khi Phù Thiên chu trở về, ta sẽ cho ngươi đáp án.” Diệp Tiêu Dao gật đầu nói, chuyện này cũng làm hắn thấy hứng thú, dự định quay về hỏi Lão Kiếm.

Sau khi hai người tách ra, Từ Phàm lập tức quay về tiểu viện của mình ngủ một giấc.

Và cùng lúc đó, trong một tiểu viện bình thường, Diệp Tiêu Dao đang cùng với Lão Kiếm thảo luận chuyện này.

“Lão Kiếm, Luyện Khí tầng mười hai còn có tầng trên sao.”

“Đây là thái độ xin người khác giúp đỡ của ngươi sao.” Giọng điệu hơi kiêu ngạo.

“Tiên Đế đại nhân!”

“Chuyện này nói ra rất phức tạp, có liên quan đến ý chí Thiên Đạo của thế giới này.”

“Quên đi, nói nhiều với ngươi cũng vô ích, khi một tia chân linh của ta giáng xuống nơi này, đã thăm dò thế giới này một lần.”

“Thời kỳ Thượng Cổ của thế giới này, là bị Yêu tộc thống trị.”

“Khi đó Nhân tộc của thế giới này bị nô dịch, Yêu tộc không cho phép có tu sĩ Trúc Cơ tồn tại.”

“Nếu đột phá đến Trúc Cơ kỳ sẽ bị Yêu tộc chém gϊếŧ, khi đó Nhân tộc vốn không có sức phản kháng.”

“Với sự áp bức như vậy Nhân tộc sinh tồn mấy vạn năm, bọn họ trải qua thời gian dài tìm tòi, khai phá ra Luyện Khí tầng hai mươi bốn và Luyện Khí tầng ba mươi.”

“Sau Trúc Cơ tầng hai mươi bốn, trực tiếp là tu vi Kim Đan, tầng ba mươi sáu chính là Nguyên Anh.”

Lúc này Diệp Tiêu Dao nói xen vào: “Vậy luyện đến tầng một trăm linh tám chẳng phải là đến Đại Thừa kỳ rồi.”

“Ý tưởng rất hay, nhưng ý chí thế giới này hoặc là nói Thiên Đạo không cho phép.”