“Huynh đệ, cảm ơn.”
Diệp Tiêu Dao đột nhiên cảm thấy có chút hổ thẹn, hành vi của bản thân bây giờ có hơi biến tướng trở thành lợi dụng Từ Phàm.
“Đã gọi là huynh đệ rồi, còn nói lời khách khí gì chứ.” Từ Phàm khoát tay nói, cũng chỉ là tổn thất vài con rối mà thôi, vấn đề nhỏ.
“Huynh đệ thì huynh đệ, nhưng lời cảm ơn chắc chắn phải có.”
Diệp Tiêu Dao lấy ra một chiếc nhẫn không gian, nói: “Ta thấy ngươi vẫn chưa có nhẫn không gian, cái này ngươi cầm lấy, không gian bên trong có phạm vi trăm dặm.”
“Cái này không tốt lắm.” Từ Phàm cầm lấy nhẫn không gian rồi nói, loại nhẫn không gian có không gian vô cùng lớn chỉ có Luyện Khí Tông sư tinh thông pháp trận phù văn không gian mới có thể luyện chế, trên thị trường rất hiếm gặp.
Đúng lúc Từ Phàm cảm thấy đi theo nhân vật chính cũng có thể uống canh thì bên cạnh tàu ngầm đột nhiên vỡ ra một vết nứt không gian, trực tiếp nuốt tàu ngầm vào.
Trong bí cảnh, tàu ngầm của Từ Phàm rơi xuống trước một cổng thành đổ nát.
Từ Phàm hơi bối rối.
“Đây là chuyện gì vậy.” Từ Phàm nhìn bốn phía xung quanh rồi nói.
Nhìn thấy phía sau tàu ngầm là một cửa thành đổ nát, xem ra ít nhất đã có mấy trăm năm không có người ở lại, ngoài thành là một vùng thảo nguyên rộng lớn.
“Tiểu Phàm, nếu như cảm giác của ta không sai thì chúng ta phát tài rồi, đây là một tiểu thế giới.”
“Chúng ta nghĩ cách ra ngoài, báo cáo với tông môn, có thể thu được lợi ích vô cùng lớn.”
“Đương nhiên, ngoại trừ tiểu thế giới bị bỏ rơi.” Diệp Tiêu Dao sau khi nhìn quanh bốn phía lại nói.
Lúc này, Từ Phàm mở ra Ưng Nhãn thuật, nhìn phía xa nói: “Phát tài hay không cứ bỏ qua một bên đã, trước mắt có một phiền toái lớn.”
“Diệp đại ca, ngươi còn bao nhiêu phần chiến lực.” Từ Phàm hỏi.
Lúc này, Diệp Tiêu Dao cũng đã cảm nhận được dao động của mặt đất, nhìn về phía xa, ở nơi chân trời đằng xa có một đàn quái điểu đang bay tới.
“Lão Kiếm, đây là chuyện gì vậy.”
“Tiểu thế giới Độ Kiếp kỳ mở ra, đợi sau khi ngươi hồi phục lại rồi tìm đến vị trí đó thì có thể ra ngoài.”
“Hơn nữa, theo ta quan sát được, tiểu thế giới này chỉ có một ít truyền thừa kiếm đạo, không có thứ đồ nào khác quan trọng với hắn cả.”
“Không có giá trị khám phá.”
Sau khi nghe lời nói của Lão Kiếm, Diệp Tiêu Dao vẫn rất vui sướиɠ, có truyền thừa kiếm đạo cũng được.
Lúc này, Lão Kiếm lại nói: “Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, thực lực của ngươi cũng phải mất ít nhất mười ngày mới phục hồi lại được, có thể sống sót hay không, còn phải xem huynh đệ tốt của ngươi.”
Giọng điệu của Lão Kiếm có chút châm chọc.
Lúc này, Diệp Tiêu Dao nhìn đám yêu thú trên trời dưới đất phía xa, sắc mặt chầm chậm biến đổi.
“Tiểu Phàm, sức chiến đấu của ta bây giờ vẫn chưa phục hồi, trước tiên cứ tìm một nơi để trốn đã.”
Từ Phàm dùng Ưng Nhãn thuật nhìn rất lâu, mới chậm rãi nói: “Trốn cũng trốn không được, chúng ta chạy trước đi.”
Từ Phàm lấy Linh Phong chu ra, đỡ Diệp Tiêu Dao vẫn còn đang ở giai đoạn suy yếu đi lên.
Trên bầu trời, Từ Phàm vẫn duy trì cùng tốc độ với đám yêu thú ở đằng xa.
“Diệp đại ca, có cách nào ra ngoài không.” Từ Phàm hỏi, cái tên này có một lão ông nội bách khoa toàn thư, không hỏi ngươi thì hỏi ai.
“Chờ sau khi ta phục hồi sức mạnh, thì có thể tìm cửa ra ngoài.” Diệp Tiêu Dao nói.
“Diệp đại ca cần mấy ngày để phục hồi.”
“Mười ngày.”
“Diệp đại ca, ta bảo vệ ngươi.”
Từ Phàm vẫn không nhanh không chậm duy trì khoảng cách với đám quái yêu, yêu thú đang đuổi theo ở phía sau.
“Cũng may, trong đám yêu thú này, con mạnh nhất cũng chỉ là Kim Đan kỳ.”
“Nếu có Nguyên Anh kỳ thì phiền phức rồi.”
Từ Phàm không phải là không muốn trốn, chỉ là lúc bọn họ đi vào thế giới này, thì cũng đã bị đánh dấu rồi, cho dù bọn họ có trốn thế nào cũng vô dụng, loại khí tức không thuộc về thế giới này cứ như thể là bóng đèn kilowatt trong đêm tối vậy.
“Tiểu Phàm, ngươi bay tới vị trí này, chỗ đó có vẻ là chỗ ở của tu sĩ đại năng, nói không chừng trong đó sẽ có truyền thừa.”
“Hiểu rồi.”
Từ Phàm lập tức thay đổi phương hướng, bay đến vị trí mà Diệp Tiêu Dao nói.
Lại đến khâu uống canh rồi à, đừng xảy ra chuyện gì là được, Từ Phàm nghĩ.
Không lâu sau, Từ Phàm bay đến một khu kiến trúc giống như hoàng cung thế tục.
Diệp Tiêu Dao chỉ về phía một cung điện, nói: “Tiểu Phàm, đi hướng khác cũng vô dụng, chỉ đi đến đại điện truyền thừa là được.”
“Được.”
Linh Phong chu đột nhiên gia tăng tốc độ phóng tới đại điện truyền thừa, một giọng nói vang lên.
“Lão phu là Kiếm Vân Sinh, lần này đi vực Cực Không tìm cách phá vỡ thế giới, cho nên để lại một truyền thừa tặng cho người có duyên.”
“Sau này có duyên gặp tại thế giới Đại Thiên, chúng ta lại tiếp tục duyên phận sư đồ.”
Từ Phàm tự động xóa bỏ mấy lời nói nhảm vô dụng này, bắt đầu nhanh chóng lấy hết mấy thứ đồ hữu dụng ở điện truyền thừa, phần lớn là ngọc giản và ngọc điệp truyền thừa.
Lúc này, đám yêu thú đuổi theo phía sau đã vây quanh thành, bao vây đại điện truyền thừa lại.
Vốn dĩ tòa cung điện này có một pháp trận bảo vệ, chỉ là khi hai người vừa đi vào thì pháp trận ấy đã biến mất không thấy đâu nữa.
Sau khi chắc chắn đã lấy hết tất cả đồ ở điện truyền thừa, Từ Phàm mang Diệp Tiêu Dao leo lên Linh Phong chu cho nổ một lỗ lớn trực tiếp điều khiển Linh Phong chu từ điện truyền thừa lao ra ngoài.
Nhìn quái điểu che khuất cả bầu trời, trong đó phần lớn đều là yêu thú Luyện Khí kỳ, một ít Trúc Cơ kỳ, quái điểu khổng lồ Kim Đan kỳ cũng có vài con.
Từ Phàm nói với Diệp Tiêu Dao: “Diệp đại ca, chút nữa có thể sẽ hơi xóc nảy, ngươi cố nhịn một chút.”
Diệp Tiêu Dao yếu ớt gật đầu một cái.
“Huynh đệ, buông tay làm đi.”
Từ Phàm gật đầu, lấy ra một chiếc mặt nạ đeo lên mặt, kèm theo áo giáp linh lực màu đen.
Đồng thời ở xung quanh Linh Phong chu của Từ Phàm xuất hiện hơn mười con rối khổng lồ với hình dạng chim bay, trên Linh Phong chu cũng xuất hiện một đội con rối cung tiễn thủ, mỗi con đều có thực lực Trúc Cơ kỳ, cầm trong tay Pháp khí cung tiễn thượng đẳng.
“Ta đã nói mà, vị tiểu huynh đệ này của người không đơn giản, ít nhất thủ pháp luyện khí này rất sáng tạo.” Có giọng nói vang lên trong lòng Diệp Tiêu Dao.
“Không phải chỉ là con rối thôi sao.” Diệp Tiêu Dao nói.
“Mấy con rối này đều có linh trí, mặc dù không như người bình thường, nhưng dùng đối phó với mấy trận chiến đơn giản thì dư.”
Lúc này, Linh Phong chu dưới sự điều khiển của Từ Phàm đột phá một chỗ không có quái điểu Kim Đan kỳ, con rối hình chim bay xung quanh Linh Phong chu đồng thời lao đi.
Cụ Phong thuật, Hỏa Cầu thuật, Kim Kiếm thuật…
Quái điểu phóng thích ra thuật pháp mà bản thân mang theo, mặc dù đều là thuật pháp gần cơ bản nhất, nhưng từng uy lực lại vô cùng to lớn.
Chỉ là một đợt thuật pháp oanh tạc, phần lớn thi thể quái điểu đều rơi xuống mặt đất mở ra một lỗ hổng cho Linh Phong chu.
Linh Phong chu thừa cơ xông xa khỏi vòng vây.
“Tiểu Phàm, con rối của người thật lợi hại, mỗi con đều có thực lực Trúc Cơ kỳ.”
“Con rối thực lực Kim Đan cũng có thể luyện chế được sao.” Diệp Tiêu Dao vừa nói vừa nhìn con rối đang hộ vệ trước mặt.
“Nếu Diệp đại ca cần, ta sẽ giảm giá cho huynh hai mươi phần trăm, một con ba mươi vạn linh thạch, không bao gồm nguyên liệu.” Từ Phàm nói, buôn bán với nhân vật chính vẫn có thể làm nha.
“Ha ha, đại ca cũng nghèo, đợi có linh thạch nhất định sẽ chiếu cố việc buôn bán của ngươi.” Diệp Tiêu Dao ha ha nói, ba mươi vạn linh thạch, hắn còn đang muốn dùng để mua vật liệu tiến hóa phi kiếm của mình.
“Được, vậy ta sẽ đợi đại ca.” Từ Phàm mỉm cười nói, nhìn quái điểu và yêu thú che khuất bầu trời phía sau, trong mắt lóe lên môt tia ngưng trọng.
Cửa ải này, có vẻ khá khó khăn đây.