Tri Chu nương tử nổi giận, dám bảo nàng là già và xấu!
Năm xưa nàng ta là mỹ nữ nổi danh kia mà!
Ngay cả bây giờ, nàng ta vẫn còn giữ được nét đẹp đó!
Tên huyết thực vô lễ này!
Trong tay nàng ta liên tục đánh ra pháp quyết về phía kén sáng.
Đối phương giống như rùa rụt cổ, không bị thương nặng nhưng Tri Chu nương tử cũng không thể phá được lớp vỏ bảo vệ đó.
Hai bên bất lực, đành phải giằng co với nhau.
Tạ Vân Hạc đã xác định được âm thanh phát ra từ kén sáng chắc chắn là của Lăng Kiểu Kiểu.
Dù chỉ mới gặp mặt một lần nhưng Tạ Vân Hạc vẫn nhớ khá rõ giọng nói của Lăng Kiểu Kiểu. Chỉ có điều, tiếng nói từ kén sáng lần này so với trước kia có phần căng thẳng và quyết liệt hơn.
Nghe qua lớp kén sáng không được rõ ràng, chuyện đó cũng có thể hiểu được.
"Nàng là sư tỷ của tông môn ta, đợi một lúc tìm được thời cơ sẽ cứu nàng ra."
Tạ Vân Hạc quay đầu, làm khẩu hình với Lê Dã.
"Sư tỷ? Sư tỷ của tông môn các ngươi đều mạnh mẽ như vậy sao?"
Lê Dã đáp lại Tạ Vân Hạc bằng ánh mắt không thể tin nổi.
Dù vừa rồi chỉ là nghe lén nhưng những gì hai người kia nói hắn vẫn nghe khá rõ.
Lê Dã đã bị trận mắng chửi kịch liệt giữa hai người làm cho choáng váng.
Lăng Kiểu Kiểu và Tri Chu nương tử, có thể nói, cả hai chẳng khác nào những người đàn bà đanh đá, khẩu chiến không ngừng.
Cả hai đã mắng chửi đến mức "thăm hỏi" cả tổ tông lẫn nhau.
Trong phút chốc, những lời lẽ tục tằn không ngừng văng vẳng bên tai.
Lê Dã đột nhiên cảm thấy lòng kính sợ đối với nữ tu tăng lên không ít.
Sư phụ nói quả không sai, những nữ tu xinh đẹp đều chẳng khác gì mãnh hổ.
Thật sự đáng sợ.
Đúng lúc này, trong đại điện vang lên giọng nói trầm thấp của một nam nhân: "Chu nương, hình như có kẻ tiểu nhân trà trộn vào."
C19: đối chiến
Từ đâu lại vang lên giọng nam nhân?
Tạ Vân Hạc và Lê Dã trong lòng chấn động nhưng cả hai vẫn giữ vẻ bình tĩnh, không thay đổi vị trí.
Nếu đối phương đang lừa họ thì sao?
Tri Chu nương tử vừa nghe thấy tiếng, liền dừng việc mắng chửi Lăng Kiểu Kiểu.
Ánh mắt của nàng lập tức lóe lên một tia sáng sắc bén.
Một luồng uy áp từ cao thủ Kim Đan hậu kỳ bất ngờ bùng lên, quét qua toàn bộ đại điện.
“Không ổn rồi!”
Tạ Vân Hạc biết ngay Tri Chu nương tử đã bắt đầu dùng thần thức kiểm tra toàn bộ đại điện!
Chẳng bao lâu nữa, họ chắc chắn sẽ bị phát hiện!
Muốn kéo Lê Dã xuống mật đạo để tạm thời trốn đi, vì đêm trăng tròn vẫn còn một chút thời gian, cần kéo dài thêm chút nữa.
Tạ Vân Hạc và Lê Dã vừa định lùi về mật đạo thì một cảnh tượng đáng sợ đã xảy ra!
Tri Chu nương tử không quay người lại nhưng đằng sau đầu nàng dần hiện ra gương mặt của một nam nhân.
Trời ơi, chẳng khác gì Voldemort và Quirrell!
Tạ Vân Hạc thấy cảnh đó, trong lòng không khỏi ghê sợ.
Hắn chưa từng thấy qua kiểu liên thể bao giờ.
Giờ đây, Tri Chu nương tử và Tri Lang như là một thể sống lưng đối lưng.
Khi thân thể nam nhân xuất hiện, Tri Chu nương tử dường như đang giải phong ấn, nửa thân dưới của nàng cũng bắt đầu biến dị.
Đôi chân người không còn thấy, thay vào đó là tám chiếc chân nhện đáng sợ.
Dù biến hình như vậy nhưng khí thế của Tri Chu nương tử càng lúc càng mạnh mẽ.
Nam nhân sau lưng nàng đã sớm nhìn chằm chằm vào cửa mật đạo.
Hắn quan sát cửa mật đạo như thể có thể nhìn thấu Tạ Vân Hạc và Lê Dã bên dưới.
“Chu nương, ta đã tìm được bọn họ!”
“Hơn nữa là hai người!”
Hắn vừa nói vừa liếʍ khóe miệng một cách khát máu.
Hôm nay có thể có một bữa thịnh soạn rồi.
Tạ Vân Hạc và Lê Dã đã không còn kịp lùi lại.
Bởi vì họ phát hiện rằng, nơi vốn dĩ yên tĩnh trong mật đạo đã vang lên âm thanh sột soạt.
Từng con nhện bò ra từ một góc tối.
Không rõ chúng vốn dĩ ở đó hay bị triệu hồi đến.
Nhưng con đường rút lui của họ đã bị lũ nhện chặn kín.