Túc Nguyệt chủ động xin ra trận, rời khỏi nơi đây tìm kiếm cứu binh.
“Ta tu luyện công pháp có khả năng ẩn nấp, thậm chí có thể lặng lẽ xuyên qua một số phòng hộ kết giới.”
Mọi người nhìn nàng với ánh mắt quái dị, không phải đây chính là loại công pháp mà những tên trộm cắp tán tu ưa thích sao?
Trong giới Tu Tiên còn có một số hái hoa đạo tặc thích sử dụng công pháp này để rình coi nữ tu tắm rửa.
Túc Nguyệt mặt đỏ bừng có chút ngượng ngùng nhưng sau một lát lại khôi phục lý lẽ.
“Chúng ta trước kia đều là tán tu, công pháp này rất thích hợp để chạy trốn, vào những lúc khẩn cấp vẫn rất hữu dụng, không chỉ để làm tiểu tặc.”
“Vậy Túc Nguyệt hãy xuất phát về tông môn tìm giúp đỡ, cần phải nói rõ ràng tình hình xảy ra ở nơi này.”
Tang Thanh đưa cho Túc Nguyệt một khối lệnh bài, bảo nàng có thể đi tìm sư phụ U Nguyệt tôn giả.
Ở Tu Tiên giới, những người có tu vi Hóa Thần kỳ đều được tôn xưng là tôn giả.
Không ngờ Tang Thanh sư tỷ lại có bối cảnh như vậy!
Còn có sư phụ đạt Hóa Thần kỳ!
Túc Nguyệt cẩn thận thu hồi ngọc bài, việc này không thể chậm trễ nên lập tức lặng lẽ xuất phát.
Nhìn hướng phát triển khác lạ của cốt truyện, Tạ Vân Hạc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Trong truyện gốc, đoàn người tiến vào cửa thành đã bị Ngô trấn trưởng dẫn đi đến trấn trưởng phủ, sau đó……
Họ đều rơi vào hang ổ tà tu, còn có thể chạy thoát được sao?
Hơn nữa, đoàn người phải đến ba ngày sau mới phát giác không đúng, mà khi phát hiện thì đã muộn.
Mọi người chạy trốn tới địa lao mới phát hiện các đồng môn đã không còn ai, chỉ còn lại một mình Lăng Kiểu Kiểu.
Mọi người liều mạng giao tranh, nhưng cuối cùng vẫn không địch lại tà tu.
Kết quả, hai tên sư huynh sư tỷ Kim Đan kỳ cùng nhau đồng quy vu tận, để lại những người còn lại tranh thủ thời gian chạy trốn.
Nhưng cuối cùng chỉ có hai người thoát ra ngoài.
Tình cảnh hiện tại so với cốt truyện đã tốt hơn rất nhiều.
Khi phát hiện trấn nhỏ có điều bất thường thì mọi người đều cảm thấy xung quanh bọc lên một tầng cảm giác quỷ dị.
Tạ Vân Hạc còn đưa ra vài kiến nghị, đề nghị mọi người tạm thời không nên tách ra, cũng đừng đυ.ng vào thức ăn nước uống ở thị trấn để kéo dài thời gian chờ cứu binh tới.
Mọi người đều đồng ý với kiến nghị này.
Hơn nữa, mọi người quyết định ban ngày vẫn đi lại một chút bên ngoài để làm bộ như không phát hiện điều gì.
Chử Nguyên Châu phân phát cho mọi người một ít Tích Cốc Đan, lý luận rằng Trúc Cơ kỳ có thể thông qua hấp thụ linh khí mà không cần ăn uống.
Nhưng Chử Nguyên Châu nghi ngờ linh khí nơi này có vấn đề, tốt nhất vẫn nên ăn Tích Cốc Đan.
Tạ Vân Hạc mang theo bạc hà áp súc dịch chia cho mọi người.
Tri Chu nương tử có thể biến hóa thành con nhện tà tu, cũng có người hoài nghi nàng có phải yêu tu hay không, nhưng đã điều tra và xác nhận nàng thật sự là một nhân loại.
Vì vậy, Tri Chu nương tử cũng có chút tập tính như nhện, chẳng hạn như không thích những mùi hương kí©h thí©ɧ.
Tạ Vân Hạc khi hồi tưởng về cốt truyện đã nghĩ đến điều này, chuẩn bị một ít bạc hà áp súc dịch, khi cần thiết có thể phun lên người, có lẽ sẽ chạy thoát.
Nhưng mọi người đều cho rằng Tạ Vân Hạc đã chuẩn bị sẵn từ trước, cảm thấy hắn rất đáng tin cậy, ra ngoài không quên mang theo các loại vật tư đuổi trùng.
La Tử Phong vẫn luôn giữ vẻ kiêu ngạo của đại thiếu gia.
Nhưng khi nghe mọi người thảo luận, hắn cũng trở nên lo lắng.
Nguyên bản cho rằng nhiệm vụ này có hai sư huynh sư tỷ Kim Đan kỳ hỗ trợ, hẳn là có thể hoàn thành tương đối tốt, không ngờ lại đυ.ng phải tà tu ngay cửa sổ.
Ai biết tà tu hiện tại có tu vi gì, nếu đã đạt Nguyên Anh kỳ thì bọn họ không phải đi chịu chết sao?
La Tử Phong bóp nát ngọc bài cầu cứu.