Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Sắp Phải Nhảy Tru Tiên Đài

Chương 6: Làm sao để tránh sư đồ luyến?!?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một ngày mới bắt đầu, không có ai đến gọi Diệu Diệu đi nghe Lăng Thần Đế Quân giảng bài, cũng không có ai gọi nàng đi nghe người khác giảng đạo. Diệu Diệu thức dây từ sáng sớm, nàng đã biến về nguyên hình, nàng ngồi xổm trước cửa động, thổi gió.

“Người đâu?” Diệu Diệu ngây người, dựa theo thoại bản, không phải sẽ có người đến gọi nàng đi nghe giảng sao.

Những người đó hẳn là đã sắp xếp xong, Diệu Diệu cảm thấy mình hiện tại hẳn là đệ tử ngoại môn, chắc không để cho nàng tự tu luyện một mình ở đây chứ?

Đợi một hồi lâu, Diệu Diệu vẫn không chờ được người đến.

Diệu Diệu quyết định gửi tin tức cho Vân Hiên, hỏi xem có phải là hắn quên nói địa điểm cho nàng hay không, nói cho nàng địa điểm, cho nàng cái vị trí, nàng có tự mình đi quan.

“Gần đây sư tôn không có giảng đạo.” Vân Hiên nói, “Hơn nữa những sư huynh đệ khác không phải ai cũng đều ở Cửu Uyên, ngươi có thể dựa theo truyền thừa ký ức để tu luyện, nếu ở chỗ nào gặp vấn đề thì phải nhớ kỹ, chờ lúc sư tôn rảnh, có thể sư tôn sẽ cho người lời giải đáp.”

“……” Diệu Diệu vươn móng vuốt dụi dụi mắt, nàng không có nhìn nhầm, chẳng lẻ…. nói như vậy Lăng Thần Đế quân không nhất định sẽ gặp nàng, ý tứ của bọn họ chính là: Ngươi tự mình chơi đi.

Diệu Diệu không khỏi tự hỏi giấc mơ của nàng có phải là giả hay không, căn bản không có quan hệ sư đồ sao?

Ai nha, đúng rồi, đó chỉ là một giấc mơ!!

Diệu Diệu cảm thấy mình không nên quá cẩn thận, không có ngược luyến tình thâm, không có sư đồ luyến…… Không đúng, huyền miêu sẽ không có khả năng tùy tiện mơ một giấc mơ không có ý nghĩa, nếu là một giấc mơ không có ý nghĩa gì thì tại sao nàng lại có thể nhớ rõ như vậy.

Nàng phải cố gắng tu luyện, Diệu Diệu quyết định nàng vẫn nên tiến vào không gian nhiều hơn, không thể dùng một lần tỏa định một vạn năm thời gian, như vậy liền 9000 năm, 8000 năm, một chút mà hạ thấp thời gian, có lẽ sau đó lại có thể tỏa định nhiều thời gian hơn.

Nhân lúc đang ở Cửu Uyên, nàng phải tận dụng thời gian để bế quan nhiều hơn, tu luyện nhiều có thể làm tăng tu vi cho bản thân.

Nữ nhân vẫn nên có tu vi cao, như vậy lúc ra ngoài mới có thể tự tại hơn một chút.

Lăng Thần Đế Quân không đi xem Diệu Diệu như thế nào, hắn đang nhìn tiên linh lệnh, hắn không có võng luyến. Hắn cảm thấy tại sao những thần tiên khác lại có thể dễ dàng võng luyến mà hắn lại không thể, hắn không có cảm giác.

Hắn cũng không tùy tiện thêm người, có người thêm hắn chính là muốn lừa gạt hắn, muốn lấy tài nguyên trên người hắn để tu luyện.

Những người đó còn gọi cái gì mà tiểu ca ca, còn đưa những bức hình xinh đẹp lên…

Lăng Thần Đế Quân vừa thấy liền trực tiếp xóa bỏ, cái này ai cũng đều làm được.

Hôm nay lại là một ngày không có võng luyến.

Nhưng vào ngay lúc này, Lăng Thần Đế Quân nhìn thấy một bài đăng, 【 xin giúp đỡ: Làm sao mới tránh được việc sư đồ luyến, tránh việc truy thê? 】

Chậc chậc chậc, đây là cái bài viết kỳ quái gì vậy.

“Sư phụ ngươi tu Vô tình đạo sao?”

“Lục thϊếp, câu người đi.”

“Chỉ cần tu vi của ngươi cao hơn sư phụ ngươi, vậy ngươi có thể muốn làm gì thì làm.”

“Là ngươi thích sư phụ, hay là sư phụ ngươi thích ngươi?”

……

Lâu chủ: Đang nỗ lực bế quan, bế quan một canh giờ, tu vi tăng một vạn năm.

……

Lâu chủ: Bế quan một canh giờ, tu vi cũng chỉ có 5000 năm.

……

Lâu chủ: Ta hoài nghi bàn tay vàng bị hỏng rồi.

…..

“Lâu chủ có được bàn tay vàng lợi hại như thế ở đâu thế? Ở bên trong tu luyện nhiều năm như vậy, không điên sao?”

“Sự thật chứng minh, đây là một cái lục thϊếp a!”

“Tu luyện sao có thể không gặp bình cảnh được, sao có thể lập tức gia tăng nhiều tu vi như vậy, thật là thái quá.”

“Lâu chủ đang viết tiểu thuyết sao? Giả thiết như vậy hay thật đấy, nhưng ngay từ đầu đã như vậy thì về sau phải viết như thế nào?

……

Lăng Thần Đế Quân cũng cảm thấy vị lâu chủ này đang nói bừa, làm thế nào một người có thể một lần bế quan mà tu luyên được tu vi như vậy, trừ phi … Lăng Thần Đế Quân đã từng nghe có một loại pháp khí có thể làm cho người ở trong không gian bế quan rất nhiều năm, nhưng loại pháp khí đó chưa bao giờ nhận chủ, đến cả vị thần như Lăng Thần Đế Quân cũng không biết tung tích của pháp khí kia.

Có rất ít người biết đến pháp khí này chứ đừng đến việc có nó.

Bài viết này là của Diệu Diệu, nàng không phải là người có thể nhẫn nhịn, mặc dù biết người khác không tin, nhưng nàng vẫn muốn đăng.

“Không có ai tin cả.” Diệu Diệu cắn cái đuôi, không gian tốt như vậy thật sự rất khó tin.

Lúc này, ở Tiên giới, một vị tiên nữ biết được Lăng Thần Đế Quân giữ lại một con mèo cái, cái này làm cho nàng ta cực kỳ tức giận. Nàng ta thích Lăng Thần Đế Quân đã nhiều năm, nàng ta cũng đã từng thổ lộ với Lăng Thần Đế Quân, Lăng Thần Đế Quân nói hắn có thể tính được tương lai của nàng, nàng không phải là một nửa kia của hắn.

Nếu vận mệnh gắn kết hai người lại với nhau thì người này rất khó tính được vận mệnh của người kia.

Tiên nữ kia cũng biết đến việc này nhưng nàng ta không cam lòng, chỉ cần không có nữ tiên nào ở Cửu Uyên thì mọi việc sẽ tốt hơn. Nhưng cố tình lại có một con mèo cái ở lại Cửu Uyên, cái này làm cho vị tiên nữ không cách nào cao hứng được.

Làm một ác bế quan ma, Diệu Diệu nghĩ chỉ cần nàng bế quan đủ lâu thì những nữ nhân ác độc kia sẽ không thể làm nàng bị thương được, Nàng sẽ không bị nữ nhân ác độc ngược, nàng có thể đánh không lại Lăng Thần Đế Quân nhưng chẳng lẽ nàng không thể đánh lại những những nữ nhân ác độc kia sao.

Tu vi của những nữ nhân ác độc đó sẽ không cao, đương nhiên cũng có nhiều nữ nhân ác độc có tu vi thượng tiên, cũng có thể là tiểu công chúa của một tộc nào đó.

Diệu Diệu tỏ vẻ vẫn là nên xem đến tu vi, chỉ cần tu vi của nàng đủ cao, vậy nàng có thể đi ngang như con cua.

Vì vậy, trừ bỏ lên mạng, ăn cơm, ngủ ở ngoài, còn có một số sinh hoạt hàng ngày, thời gian còn lại nàng đều giành cho việc bế quan. Nàng đến bế quan, con ruồi dù nhỏ thế nào cũng là thịt, cho dù bế quan một canh giờ có thể gia tăng 500 năm tu vi, một trăm năm tu vi cũng đã rất tốt, thậm chí 5 năm, một năm đều được

Chỉ cần thời gian trong không gian trôi nhanh hơn so với ở bên ngoài thì Diệu Diệu vẫn muốn tu luyện.

Nhưng mà, nàng chỉ mới ở bên trong tu luyện chưa được bao lâu thì đã bị đẩy ra ngoài.

Trong không gian có một phòng tu luyện, hầu như nàng đều tu luyện ở đó. Nếu như tu luyện ở trong rừng cây, trên mặt nàng sẽ ngửi được mùi hương của các loại quả, nàng sẽ vươn móng vuốt đi hái những quả đó, hơn nữa nàng còn thích dùng mũi mèo để chạm vào chúng.

Cái mũi nhỏ tiến lại gần, nếu có một con sâu bướm từ trong quả chui ra. Diệu Diệu sẽ trực tiếp cho quả kia một cái móng vuốt, quả kia sẽ từ trên cây trực tiếp rơi xuống gốc cây. Nếu như tâm trạng của nàng tốt, nàng sẽ đào một cái hố, đem quả kia vùi xuống đất.

Sâu bướm nhỏ: ……

Nhưng hiện tại, Diệu Diệu bị bắn ra khỏi phòng tu luyện.

“Meo meo.” Diệu Diệu đối mặt với phòng tu luyện kêu meo meo.

Cửa phòng tu luyện như cũ không mở ra, Diệu Diệu duỗi móng vuốt điên cuồng cào cửa cũng vô dụng.

“Meo meo.”Tiếng meo meo của Diệu Diệu đầy nhịp điệu, dù vậy, cũng không có ít gì.

Nếu lúc này phòng tu luyện có thể nói được, nó nhất định sẽ nói: Ngươi đã tu luyện lâu như vậy rồi, mau đi chơi đi, đừng làm ầm ĩ nữa.

Diệu Diệu kêu meo meo không ngừng, nàng lại nhìn không gian xanh lục, tức giận đến nỗi râu mèo đều run rẩy, không cho mèo bế quan, thật sự quá đáng giận.

Chờ xem, sớm hay muộn rồi nàng cũng sẽ trở lại.

Diệu Diệu lại nghĩ có lẽ nàng ở phòng tu luyện một thời gian khá lâu, phòng tu luyện cũng muốn hưởng thụ một chút cảm giác cô độc. Nàng chờ một chút, có lẽ chờ nhiệt độ trong phòng tu luyện hạ xuống, nàng có thể tiếp tục trở về tu luyện.

Sau khi Diệu Diệu trở lại sơn động, nàng liền nhìn thấy một vị tiên nữ màu xanh lục.

Vị tiên nữ kia tên là Lục Kiều, Lục Kiều là một vị thượng tiên, tư sắc không tồi, ở Tiên giới nàng ta có không ít người theo đuổi. Bên cạnh Lục Kiều có tiểu tiên nữ hầu hạ, có thế nói nàng ta bị những vị tiên kia đặt trong lòng bàn tay mà cưng chiều.

Sau khi Lục Kiều đi vào Cửu Uyên, nàng ta ngay lập tức đến tìm Diệu Diệu.

Từ trước đến nay Lăng Thần Đế Quân chưa bao giờ lưu lại tiên nữ, Diệu Diệu là người đầu tiên.

Mặc kệ Diệu Diệu có thân phận như thế nào Lục Kiều đều không quan tâm, nàng ta nhất định không để Diệu Diệu ở lại Cửu Uyên. Diệu Diệu là mèo, mèo là sinh vật dễ khiến người ta mềm lòng, dễ làm người ta thích, Lục Kiều lo lắng Lăng Thần Đế Quân sẽ thích lông xù xù giống như Diệu Diệu.

Miêu tộc giỏi nhất là tỏ ra dễ thương, mặc dù bọn họ không quá trung thành nhưng vẫn có rất nhiều thần tiên thích nuôi mèo.

“Tại sao lại không hóa hình?”. Lục Kiều lạnh lùng nói, nàng ta rất muốn xem hình dáng khi mèo lớn lên trong như thế nào.

“Meo meo.” Diệu Diệu không vui: Ngươi kêu ta hóa hình ta sẽ hóa hình sao, như vậy thì mặt mũi của ta để đâu.

Diệu Diệu ngay lập tức nhìn ra Lục Kiều trước mặt không phải thứ tốt đẹp gì, ngữ khí của người này hung hăng. Sau khi bế quan nàng đã học được rất nhiều pháp thuật, nếu không có tu vi, không biết vận sử dụng tu vi thì thật sự rất thảm.

Đến đây đi, nàng đã sớm chuẩn bị tốt!

Diệu Diệu vươn móng vuốt mèo, nàng là một con mèo chưa bị cắt móng đấy.
« Chương TrướcChương Tiếp »