- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Ta Sắp Phải Nhảy Tru Tiên Đài
- Chương 4: Độ kiếp
Ta Sắp Phải Nhảy Tru Tiên Đài
Chương 4: Độ kiếp
Trên ngọn núi cao, sấm sét, mây mù đang cuồn cuộn kéo đến, những người không độ kiếp ngay lập tức chạy sang một bên, bọn họ không dám đứng bên cạnh Diệu Diệu.
Diệu Diệu có chút hoảng loạn, nàng vẫn chưa chuẩn bị đồ vật để vượt qua độ kiếp. Vốn dĩ nàng cho rằng mình có thể áp chế được tu vi, chờ đến khi rời khỏi Cửu Uyên, nàng sẽ tìm một nơi để độ kiếp.
Trăm triệu lần không nghĩ tới nàng lại không áp chế được tu vi liền phải độ kiếp.
Trên bầu trời, sấm sét ầm ầm, Diệu Diệu ngẩng đầu nhìn trời.
Diệu Diệu nắm lấy chân mèo, nàng có thể.
Nhiều lắm chỉ là một đạo lôi mất một cái đuôi, khoan đã, rốt cuộc sẽ có bao nhiêu lôi điện? Nếu quá tám đạo, nàng không có nhiều đuôi như vậy đâu.
Diệu Diệu tự hỏi liệu mình có thể chạy khỏi những lôi kiếp đó hay không, có thể không bị sét đánh hay không.
Khi đại trưởng lão cùng Lăng Thần Đế Quân và đám người kia chạy đến, Diệu Diệu đang đứng dưới vòng xoáy của lôi kiếp.
“Diệu Diệu.” Đại trưởng lão có chút sốt ruột, hiển nhiên ông không nghĩ đến việc Diệu Diệu nhanh như vậy đã phải độ kiếp.
Đại trưởng lão không đến mức nhìn không ra là người nào muốn độ kiếp, người khác đều chạy ra mà Diệu Diệu lại xoay vòng vòng trên mặt đất.
“Đến đây đi, lôi kiếp!” Diệu Diệu hướng không trung kêu vài tiếng.
“……” Khóe miệng của Đại trưởng lão hơi giật, đã là lúc nào rồi mà Diệu Diệu còn như vậy.
Ngược lại Lăng Thần Đế Quân không chút hoang mang lấy ra pháp bảo đặt bên cạnh cửu vĩ huyền miêu, những pháp khí đó của hắn có thể trợ giúp cửu vĩ huyền miêu ngăn cản một chút lôi kiếp.
Lăng Thần Đế Quân không nghĩ nhanh như vậy đã phải giúp một con tiểu hắc miêu ngăn cản lôi kiếp, nếu hắn cứ như vậy tùy tiện giúp con mèo đen đó ngăn cản lôi kiếp chỉ sợ mèo muốn báo đáp ơn cứu mạng mà quấn lấy hắn thì làm sao bây giờ.
Tính mạng của Cửu vĩ huyền miêu đang bị đe dọa, Lăng Thần Đế Quân không tin con mèo kia không chịu được lôi kiếp.
Đạo thứ nhất của tia sét đánh đến trên người Diệu Diệu, Diệu Diêu ngây ngẩn cả người, nàng không tiếp tục chạy nữa.
Oa oa, lôi điện này không khác gì so với gãi ngứa.
Diệu Diệu dứt khoát đổi một tư thế khác, đánh nơi này, đánh nơi này, nơi này ngứa.
Đại trưởng lão nhìn hành động của Diệu Diệu, có chút nói không nên lời, nhưng ông vẫn lấy ra pháp bảo giúp Diệu Diệu ngăn cản lôi kiếp. Những người này không biết Diệu Diệu ở trong không gian nhiều năm như vậy đã không còn là Diệu Diệu của trước đây nữa, hiện tại nàng đã có được mười vạn năm tu vi.
Khi lôi kiếp tạm thời dừng lại, Diệu Diệu cho rằng mọi chuyện đã ổn.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, sấm sét, mây đen lại lần nữa tụ lại!
“……” Diệu Diệu chớp đôi mắt, nàng giống như đã quên, nàng ở trong không gian một thời gian lâu, tu vi lại trở nên cao, đương nhiên khả năng sẽ phải độ nhiều lôi kiếp.
Chưa từng có ai giống như Diệu Diệu dám ở trong không gian nhiều đến thế. Đương nhiên, những người khác cũng không có không gian kỳ lạ như Diệu Diệu, những người khác cũng không được ưu ái như cửu vĩ huyền miêu.
Lăng Thần Đế Quân nhìn ra lôi kiếp của Diệu Diệu thăng cấp, lôi kiếp lần này không giống với lôi kiếp lần trước, trước một lần lôi kiếp là lôi kiếp trình độ thượng tiên, mà lần này lôi kiếp lại càng thêm hung hãng.
Điều này làm cho Lăng Thần Đế Quân không khỏi hoài nghi, trên ngọn núi kia liệu có điều kỳ lạ gì mà có thể làm gia tăng tu vi của một người hay không, nếu không, tại sao một con mèo lại đột nhiên trở thành thượng thần được.
“Nàng ấy thật sự mới 300 tuổi sao?”. Lăng Thần Đế Quân đối với việc này có chút hoài nghi.
“Đúng vậy.” đại trưởng lão gật đầu, hiện tại ông cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ cha mẹ Diệu Diệu đem tu vi của mình cho Diệu Diệu hay sao?
Diệu Diệu không biết những người kia đang suy nghĩ chuyện gì, lúc này đây chính nàng phải tự mình vượt qua lôi kiếp.
Sau khi Diệu Diệu thành công độ kiếp, hơn một nửa ngọn túi đã bị phá hủy, ngọn núi ở Cửu Uyên từng là ngọn núi cao nhất nhưng bây giờ đã không còn như vậy nữa, phỏng chừng đã trở thành ngọn núi thấp nhất.
Sau khi lôi kiếp của Diệu Diệu thăng cấp, những người kia đã di chuyển đến nơi khác, bọn họ không tiếp tục vây xem Diệu Diệu độ kiếp nữa.
Diệu Diệu nhìn thấy sự thay đổi của ngọn núi sau khi mình độ kiếp liền cảm thấy có chút chột dạ, sẽ không phải bắt nàng bồi thường chứ?
“Diệu Diệu.” sau khi chờ Diệu Diệu vượt qua độ kiếp Đại trưởng liền đi tới.
Đại trưởng lão thật sự không nghĩ tới tu vi của Diêu Diêu đột nhiên lại trở nên cao như vậy, vốn dĩ ông ấy lo lắng Diêu Diệu sẽ bị người ta khi dễ, nghĩ Diệu Diệu yếu ớt như thế, ông phải nghĩ cách để cho Lăng Thần Đế quân thu nhận Diệu Diệu.
Vì cha mẹ của Diệu Diệu, đại trưởng lão nhất định phải bảo vệ tốt cho Diệu Diệu.
Ai có thể ngờ tu vi của Diệu Diệu đốt nhiên tăng lên, đôi mắt của đại trưởng lão ửng đỏ, cha mẹ của Diệu Diệu có phải đã không còn nữa hay không. Còn có tu vi của Diệu Diệu không phải là của chính nó, như vậy làm sao nó có thể thuần thục mà sử dụng những tu vi đó. Có lẽ Diệu Diệu không thể đánh lại những người có tu vi ngang bằng, thậm chí có khả năng bị người cấp yếu hơn đánh.
“Đại trưởng lão.” Diệu Diệu còn nhớ rõ đại trưởng lão, cái không gian kia quả thật kỳ lạ, rõ ràng nàng đã ở bên trong tu luyện nhiều năm, nhưng sau khi ra khỏi không gian nàng vẫn còn nhớ rất rõ mọi người, “Con có phải có thể ăn nhiều cá khô nhỏ hay không?”
Diệu Diệu vươn móng vuốt mèo, nàng vẫn không biến thành hình người.
Đại trưởng lão nhìn Diệu Diệu vẫn trong hình dáng của mèo con, “Tại sao không biến hình?”.
“Hình dáng mèo đáng yêu.” Diệu Diệu còn bày động tác mèo chiêu tài, hướng móng vuốt nhỏ vẫy vẫy về phía đại trưởng lão, “Con có thể trở về không….”
“Từ hôm nay trở đi, con tạm thời ở lại Cửu Uyên.” Đại trưởng lão nói, “Lăng Thần Đế Quân đã đồng ý để cho con ở lại Cửu Uyên.”
“Cái gì?” Diệu Diệu cảm giác mình sắp hóa đá trong gió, nàng đã cố gắng ở trong không gian nỗ lực tu luyện, một canh giờ một vạn năm, có bao nhiêu con mèo có thể nỗ lực tu luyện như nàng chứ.
Diệu Diệu nỗ lực tu luyện chính là do nàng không muốn ở lại Cửu Uyên.
“Con nhìn xem dưới chân con, ngọn núi này đều bị con phá hủy hơn phân nữa.” Đại trưởng lão nói, “Trên ngọn núi này tiên thảo cùng linh thảo cũng bị hủy hoại, chúng nó sẽ không thể ngay lập tức khôi phục về trạng thái ban đầu được, chúng nó cũng không thể phát triển tốt. Con cũng đã thành niên, chính con là người phá hủy mọi thứ cho nên con phải tự mình chịu trách nhiệm.”
“Ngài muốn Ngu Công dời núi sao?” Diệu Diệu ở bên cạnh nói, “Lấy đất từ nơi khác làm núi cao lên sao?”
“……” Khóe miệng của Đại trưởng lão khẽ giật, mạch não của Diệu Diệu vẫn thần kỳ như vậy, “con cứ ở lại đây, chờ đến lúc con có thể thuần thục sử dụng những pháp thuật đó, có thể tạo ra nhiều tiên thảo linh thực thì lúc đó con có thể trở về.”
“Vậy con phải chờ đến bao giờ?” Diệu Diệu nhíu mày, bảo nàng ăn cá còn có thể, nàng vẫn chưa học qua cách gieo trồng tiên thảo linh thực đâu.
“Chờ đến lúc Lăng Thần Đế Quân cho phép, lúc đó con có thể rời đi.” Đại trưởng lão nói, “Ngoan ngoãn ở lại nơi này, lúc trước con thích nhất là ăn cá nhỏ, ở đây lại có rất nhiều. Nếu con thích, con…”
“Con muốn sống ở cạnh hồ!” Không đợi đại trưởng lão nói xong, Diệu Diệu liền nói, “Cây cỏ thích nước, ở gần hồ là tốt nhất.”
Đại trưởng lão làm sao có thể không biết suy nghĩ của Diêu Diêu được, Diệu Diệu chỉ muốn nhân lúc không có ai chú ý sẽ ăn vụng cá nhỏ.
“Ăn một con cá sẽ không bị phát hiện, hai con cũng sẽ không bị phát hiện nhưng ba con thì chưa chắc.” Đại trưởng lão nhắc nhở Diệu Diệu.
“Tốt hơn con vẫn là nên sống ở trên núi thôi.” Diệu Diệu bĩu môi.
“Ta đi gặp Lăng Thần Đế Quân.” Đại trưởng lão nói.
Lăng Thần Đế Quân ở cách đây không xa, đại trưởng lão muốn trước khi ông trở về nhất định phải an bài thỏa đáng cho Diệu Diệu.
Đại trưởng lão thầm nghĩ, mặc dù Lăng Thần Đế Quân không thu nhận Diệu Diệu làm đệ tử điều đó cũng không thành vấn đề, chỉ cần Lăng Thần Đế Quân cho phép Diệu Diệu ở lại Cửu Uyên là được rồi.
Ở Cửu Uyên, người có năng lực không hề ít, nhân cách đồ đệ của Lăng Thần Đế Quân cũng rất tốt. Trong số những đồ đệ đó có những người còn có địa vị cao, cho dù địa vị không cao thì tu vi cũng cao.
Vốn dĩ đại trưởng lão nghĩ nếu Diệu Diệu có thể tiếp xúc được với một người trong số bọn họ, có thể ở cùng một chỗ với nhau như cũng đã cực kỳ tốt rồi.
Chỉ là tu vi của Diệu Diệu đột nhiên tăng cao làm đại trưởng lão có chút lo lắng cho Diệu Diệu, sợ cha mẹ Diệu Diệu không còn, sợ Diệu Diệu không thể thuần thục mà vận dụng pháp thuật.
Mặc dù Diệu Diệu không muốn nhưng nàng vẫn đi theo đại trưởng lão đến gặp Lăng Thần Đế Quân. Nàng không biến về hình dáng con người mà vẫn giữ nguyên hình dàng mèo con.
“Đứa nhỏ này, khả năng có chút thẹn thùng.” Đại trưởng lão thấy Diệu Diệu chậm chạp không hóa hình, vội vàng nói, “Mong đế quân thứ lỗi.”
Đại trưởng lão muốn Diệu Diệu nhanh chóng hóa hình nhưng Diệu Diệu lại không chịu, đại trưởng lão cũng không biết phải làm như thế nào.
“Phía nam có núi, tìm một ngọn núi mà ở.” Lăng Thần Đế Quân cúi đầu nhìn huyền miêu ngồi dưới đất ôm cái đuôi, mèo con như vậy thật sự có chút khả ái.
Vào lúc Lăng Thần Đế Quân nhìn thấy Diệu Diêu độ kiếp, hắn liền biết mình nhất định phải lưu lại Diệu Diệu. Thân thế của Diệu Diệu không bình thường, nếu hắn không lưu Diệu Diệu lại, về sau Diệu Diệu xảy ra chuyện gì thì thật không hay.
Ở địa phận Cửu Uyên, trong phạm vi thế lực của Lăng Thần Đế Quân, những người khác sẽ không dám làm gì Diệu Diệu.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Ta Sắp Phải Nhảy Tru Tiên Đài
- Chương 4: Độ kiếp