- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Nam Phụ Bị Tôi Ngược Đều Hắc Hoá
- Chương 66: Thế giới hiện thực
Nam Phụ Bị Tôi Ngược Đều Hắc Hoá
Chương 66: Thế giới hiện thực
Thẩm Kinh Diễn chờ dưới cửa tiểu khu nhà Thời Lễ rất nhiều ngày, Thời Lễ cũng cả ngày chỉ buồn ở nhà rồi phát ngốc, không cùng bạn bè trao đổi trò chuyện gì, mang một đức hạnh sống không còn gì luyến tiếc. Trong lòng ba Thời mẹ Thời càng ngày càng không dễ chịu, phòng tuyến giữ vững cũng nhịn không được càng ngày càng buông lỏng.
“Hôm nay bà đi mua đồ ăn, tôi không đi nữa.” Ba Thời quyết định bãi công. Mỗi lần khi đi qua Thẩm Kinh Diễn, tuy rằng người ta cũng đã nói biết rõ ý, nhóm hàng xóm cũng không biết gì, nhưng trong lòng ông lại luôn có cảm giác quái quái.
Mẹ Thời trừng mắt liếc nhìn ông một cái: “Không được, ông phải đi.” Bà là ngại khi gặp đứa trẻ nhà người ta.
Hai người giằng co không buông, cuối cùng quyết định cùng nhau đi ra ngoài, lúc tới cửa tiểu khu, quả nhiên lại thấy Thẩm Kinh Diễn.
Cho dù không muốn cho người ta làm con rể của nhà mình, nhưng khi nhìn thấy thì cũng không thể giả vờ không thấy được, trong lòng mẹ Thời thở dài một tiếng, cùng ba Thời nhìn về phía anh gật gật đầu. Thẩm Kinh Diễn chủ động đi tới: “Chú, dì.”
“… Cháu không cần phải tới công ty sao?” Mẹ Thời xấu hổ nói chuyện phiếm.
Thẩm Kinh Diễn gật gật đầu: “Vâng, cũng cần phải tới ạ.” Trong khoảng thời gian này anh vẫn luôn xử lý công việc vào ban ngày, buổi tối lại qua đây, ba mẹ Thời cũng đều biết anh làm việc và nghỉ ngơi như thế nào.
Mẹ Thời nghe vậy thở dài một tiếng, căng da đầu nói: “Cái kia… Tiểu Thẩm này, buổi tối nào cháu cũng đây, chắc cũng không ngủ đủ nhỉ, sẽ làm người khác lo lắng, hơn nữa cũng có ảnh hưởng không tốt, không bằng bắt đầu từ hôm nay cháu không tới nữa được không?”
Thẩm Kinh Diễn trầm mặc trong chớp mắt: “Cháu làm mọi người thấy bất tiện sao?”
“Không không không, dì cháu cũng không có cái ý đó, chỉ là, chỉ là… Chú dì cũng là lo lắng cho cháu.” Ba Thời lúng túng nói.
Thẩm Kinh Diễn cụp mắt: “Cháu đã biết thưa chú dì, bắt đầu từ hôm nay cháu sẽ không đến nữa, trong khoảng thời gian này gây bất tiện cho chú dì là cháu sai, cháu xin lỗi chú dì.”
“… Thật ra cũng không cần xin lỗi.” Ba Thời nhỏ giọng nói thầm một câu, mẹ Thời ngại ngùng cười.
Thẩm Kinh Diễn chua xót cười cười: “Vậy cháu về trước, tạm biệt chú dì.” Nói xong liền cô đơn rời đi.
Ba Thời mẹ Thời nhìn bóng dáng hiu quạnh của anh, đứng ở cửa tiểu khu thật lâu chưa động. Không biết qua bao lâu, ba Thời hụt hẫng nói: “Rốt cuộc cũng là đứa trẻ nhà có tiền, hiểu đúng mực có lễ phép, một chút cũng không làm người ta nhọc lòng, đáng tiếc…”
Đáng tiếc cái gì, ông lại không nói.
Trong lòng mẹ Thời cũng khó chịu, hít sâu một hơi đánh lên tinh thần nói: “Người ta cùng chúng ta cũng không phải người đi trên cùng một đường, có thấy tiếc cũng vô dụng, mà con gái nhà ta lớn lên xinh đẹp tính cách cũng tốt, về sau tìm tiếp cũng có thể tìm được người tốt, chắc chắn sẽ thích hợp hơn cậu ta.”
“Bà chắc chắn? Sao tôi lại cảm thấy không ai tốt hơn thằng bé Tiểu Thẩm kia nhỉ?” Ba Thời không thấy lạc quan chút nào.
Mẹ Thời chậc một tiếng, dừng một chút lại không vui nói: “Lúc trước là ai chết sống không đồng ý, sao bây giờ lại còn nói như vậy.”
“… Không đồng ý cũng không phải bởi vì đứa trẻ nhà người ta không tốt, chủ yếu không phải sợ con gái tôi có nguy hiểm sao.” Ba Thời nói thầm một câu.
Mẹ Thời cũng đồng dạng tâm tình, nghe vậy cũng không nói nữa.
Đến lúc tối quả nhiên Thẩm Kinh Diễn không đến nữa, ba Thời sau khi xem xét một chút, thở phào một hơi đồng thời trong lòng cũng càng không thoải mái. Đứa nhỏ này quá hiểu chuyện, so với Thời Lễ nhà ông còn hiểu chuyện hơn, khả năng đời này ông cũng chỉ có thể gặp được một đứa trẻ hiểu chuyện như vậy, không được làm con rể thật sự quá đáng tiếc.
Hai vợ chồng cũng đành vậy, dì Chu hàng xóm đã đi tới, nhìn thấy bọn họ liền chào hỏi: “Ôi, cảm tình của hai vợ chồng ông bà thật tốt, cùng nhau đi mua đồ ăn sao?”
“Đúng vậy, bà cũng đi à?” Mẹ Thời cười cười.
Dì Chu gật gật đầu, ba người cùng đi về phía chợ, đi được một đoạn dì Chu nói: “Đúng rồi, con gái nhà ông bà chắc chưa có đối tượng nhỉ?”
Mẹ Thời dừng một chút: “Làm sao vậy?”
“À, tôi một đứa cháu trai, hai ngày trước đột nhiên tới nhà tôi chơi, mỗi ngày quấn lấy tôi đòi giới thiệu đối tượng cho nó, lúc trước tôi cũng giới thiệu mấy người, nó đều không hài lòng, nói muốn tìm một cô gái xinh đẹp, tôi nghĩ lại thì mình cũng chỉ quen đúng một cô gái đẹp, cũng chính là con nhà ông bà, cho nên muốn tìm ông bà hỏi thử, vừa lúc gặp được, ông bà xem nếu được thì để bọn nhỏ gặp mặt?” Dì Chu nhiệt tình nói.
Mẹ Thời cùng ba Thời liếc nhau, ba Thời có chút xấu hổ nói: “Con gái nhà tôicó lẽ hiện tại chưa muốn tìm đối tượng.” Tuy rằng bọn họ không đồng ý Thời Lễ cùng Thẩm Kinh Diễn ở bên nhau, nhưng cũng rất tôn trọng cô, khi biết cô chưa hề chia tay Thẩm Kinh Diễn, thì sẽ không cưỡng bách cô đi gặp người khác.
Dì Chu cười cười: “Cũng chỉ là gặp mặt mà thôi, cũng chưa có gì, không phải một hai phải coi là đối tượng.”
“Gần đây tâm tình nó không tốt, khả năng không muốn gặp.” Mẹ Thời uyển chuyển từ chối.
Ai ngờ dì Chu giống như nghe không hiểu lời nói vậy, chỉ lo nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ cho cháu trai: “Tôi nói với ông bà này, cháu trai nhà tôi kỳ thật tuấn tú lịch sự, hiện tại còn đang làm giám đốc ở công ty lớn, hoa hồng một năm cũng phải có đến trăm vạn, xem như là đứa tuổi trẻ đầy hứa hẹn nhất trong họ nhà chúng tôi, con gái nhà ông bà tuyệt đối sẽ không chịu thiệt thòi đâu.”
“Quan tâm thiệt thòi hay không làm gì, việc này còn phải có sự đồng ý của đứa nhỏ.” Mẹ Thời nghĩ thầm trăm vạn thì tính là cái gì, con gái nhà bà còn có một chân ở cạnh thiếu gia nhà giàu số một kìa, như thế mà bà còn chưa đồng ý đâu đấy.
Dì Chu lập tức ân cần: “Vậy trở về hỏi đứa nhỏ một chút, nói không chừng nó cũng nguyện ý đấy, tôi nói với ông bà, tuổi trẻ của cô gái thì có mấy năm, qua rồi thì cũng không còn nữa, vẫn nên mau chóng mà tìm đi.”
“Vẫn còn ổn, hạn sử dụng của đàn ông càng ngắn, qua 30 tuổi liền yếu, không giống con gái, dài lâu đến bốn năm chục vẫn ưu nhã xinh đẹp.” Mẹ Thời rất không thích người khác nói con gái nhà mình như vậy, lập tức hắng giọng đánh lại.
Dì Chu cười nhạo một tiếng, vốn đang muốn tranh cãi thêm, nhưng nghĩ đến cái gì vẫn đành nhịn xuống, chỉ bảo bà khi về hỏi Thời Lễ một chút.
Ba Thời mẹ Thời sau khi về đến nhà, quả nhiên hỏi Thời Lễ một tiếng, Thời Lễ đang nhớ bạn trai không chịu được, nghe vậy lập tức từ chối: “Sao con có thể đi quen với người khác, ba mẹ nghĩ cũng không cần nghĩ.”
“Không nghĩ, không thấy mẹ với ba con đều chưa đồng ý sao, chỉ là cảm thấy nên có nghĩa vụ nói cho con một tiếng, con muốn thì gặp, không muốn gặp thì thôi.” Mẹ Thời tức giận liếc nhìn cô một cái.
Thời Lễ cười hắc hắc: “Con đây không muốn gặp.”
“Không muốn gặp thì không gặp, chút nữa mẹ đi từ chối dì Chu.” Mẹ Thời cũng rất thoải mái.
Tâm trạng Thời Lễ tức khắc tốt lên, vui vui vẻ vẻ bay về phòng, ba Thời cau mày nhìn theo cô, quay đầu hỏi mẹ Thời: “Sao nó lại về phòng rồi?”
“Còn có thể thế nào nữa, chắc chắn lại đi tìm Thẩm Kinh Diễn nói chuyện phiếm.” Mẹ Thời hừ nhẹ một tiếng.
Vẻ mặt ba Thời cổ quái: “Là kỹ thuật gậy đánh uyên ương của chúng ta không tốt à? Sao tôi thấy không có chút hiệu quả nào nhỉ?”
Nếu như đổi vào ở một thời đại khác, hai người mãi mãi không thể thấy mặt, cảm tình khẳng định sẽ phai nhạt, nhưng hiện tại bọn họ mỗi ngày đều call video nói chuyện phiếm, với lúc gặp mặt thì có gì khác nhau đâu?
“Đó không phải vì không muốn con gái hận chúng ta sao, chỉ là nước ấm nấu ếch xanh, thời gian dài không thấy mặt, thì cho dù có gọi video cũng sẽ nhàm chán.” Mẹ Thời khi nói những lời này thì trong lòng cũng thấy chán nản, nhưng vẫn không nhẫn tâm lấy đi điện thoại của con gái được.
Ba Thời nghe vậy cùng mẹ Thời liếc nhau, đồng thời buông tiếng thở dài.
Buổi chiều mẹ Thời muốn đi báo với dì Chu, kết quả tới buổi tối, dì Chu đột nhiên đưa theo cháu trai nhà mình tới, khi mẹ Thời mở cửa mà ngẩn người.
“Hôm nay làm nhiều cơm tối không? Khẩu tử nhà tôi cầm chìa khóa đi mất rồi, tôi với Tử Kỳ không có chỗ để đi, nên đến tìm nhà ông bà ăn trực một bữa.” Dì Chu tươi cười đầy mặt.
Mẹ Thời vừa nghe thì sao còn không rõ, lập tức liền thấy không vui, chỉ là trên mặt không biểu lộ ra: “Cơm nhà tôi cũng không nhiều lắm, nếu không tôi để ba Thời Lễ đưa hai dì cháu nhà bà ra ngoài ăn nhé, tôi với Thời Lễ ở nhà chắp vá một bữa là được.”
“Không cần không cần, chiên thêm mấy quả trứng gà là được, hai chúng tôi đều không ăn nhiều lắm.” Dì Chu nói xong liền chen đi vào, mẹ Thời liên tục gọi vài tiếng cũng không gọi lại được.
“Làm phiền dì rồi, dì cháu ngày thường đều như vậy,” Chàng trai vẫn luôn đi theo bên cạnh dì Chu xin lỗi nói, “Cháu là Tiền Tử Kỳ, thật là quấy rầy nhà chú dì rồi.”
Mẹ Thời liếc mắt đánh giá anh ta một cái, dáng người trung bình, một khuôn mặt chữ điền có thể xem như bình thường… À, kỳ thật cũng không quá thấp như vậy, cũng có thể đạt tiêu chuẩn trở lên, chỉ tiếc lúc trước bà nhìn quen loại vừa cao vừa đẹp như Thẩm Kinh Diễn rồi, nên người trước mắt không thế nào hấp dẫn được nữa.
Mẹ Thời miễn cưỡng cười cười: “Đi vào ngồi đi.”
Khi bà nghiêng người nghênh đón người ta vào, ba Thời đã đem đồ ăn mang lên bàn, hai vợ chồng liếc nhau, ba Thời phụ trách chiêu đãi khách, mẹ Thời đi gọi Thời Lễ ăn cơm.
Thời Lễ nghe được giọng của mẹ yêu, nhanh tay nói lời tạm biệt với Thẩm Kinh Diễn trong video, lúc này mới chạy tới mở cửa, một bên đi ra ngoài một bên hỏi: “Hôm nay ăn gì vậy ạ?”
“Trước tiên con đừng ra ngoài vội,” Mẹ Thời mang vẻ mặt bất đắc dĩ ngăn cô lại, “Mẹ nói con biết này, chờ lát nữa không được phép tức giận, bởi vì không phải mẹ cùng ba con làm.”
Thời Lễ ngẩn người, khó hiểu nghe bà nói xong, trong lòng tức khắc có chút không thoải mái: “Bọn họ sao lại như vậy được, một chút lễ phép cũng không có, đã từ chối mà vẫn còn tới.”
“Được rồi, đều là hàng xóm cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, lời này ở chỗ này nói là được, nếu con không muốn ra ăn cơm, thì ở lại trong phòng, mẹ với ba con cùng ứng phó.” Vẻ mặt mẹ Thời không thể nào mà tốt được.
Thời Lễ mím môi: “Người như dì Chu thích nhất là dây dưa, nếu con không ra, chắc chắn dì ấy sẽ luôn nói ba mẹ.”
Mẹ Thời nghe vậy buông tiếng thở dài.
Thời Lễ nghĩ nghĩ, cúi đầu mở điện thoại đánh chữ, mẹ Thời dừng một chút: “Con làm gì vậy?”
“Hỏi Thẩm Kinh Diễn một chút, nếu anh ý đồng ý đến nhà mình một chuyến, thì con sẽ ra ăn cùng với mọi người, nhưng con cảm thấy anh ấy sẽ không…” Thời Lễ nói còn chưa dứt lời, trên điện thoại đã nhảy ra một dòng tin nhắn.
―― Đi thôi, đừng làm chú dì khó xử.
Mẹ Thời thấy cô sửng sốt, không khỏi tò mò hỏi: “Cậu ta nói cái gì?”
“… Anh ấy nói đừng làm ba mẹ khó xử.” Vẻ mặt Thời Lễ cổ quái, người này có tính chiếm hữu cao như vậy, thế nhưng cũng có lúc hào phóng thế à, uống lộn thuốc sao?
Mẹ Thời nghe vậy có chút cảm động, liên tục than vài tiếng rồi mới mang theo Thời Lễ ra ngoài.
Dì Chu nhìn thấy Thời Lễ thì ánh mắt sáng lên: “Ây da Thời Lễ, nhanh lại đây nào, đã lâu rồi không thấy cháu!”
“Dì Chu.” Thời Lễ cười nhạt đi qua chào hỏi, đoàn người đến trước bàn ăn ngồi xuống bắt đầu dùng cơm.
Tiền Tử Kỳ gật gật đầu với Thời Lễ: “Xin chào, anh tên Tiền Tử Kỳ.”
Thời Lễ cười cười, tiếp theo bắt đầu chuyên chú ăn cơm, cũng không có ý muốn nói tên ra. Dì Chu ở bên cạnh vẫn luôn khen cháu trai, trong tối ngoài sáng ý nói nếu Thời Lễ chọn anh ta, thì sẽ chiếm được bao nhiêu tiện nghi.
Đối với người vô cùng sủng con gái như ba Thời mẹ Thời mà nói, thật sự khó có thể nhịn, ba Thời là người thứ nhất không nhịn được: “Con gái tôi vừa ngoan lại vừa xinh đẹp, còn có bao nhiêu người đang theo đuổi, sao vào trong miệng bà lại thành không đáng một đồng?”
“Ba của Thời Lễ à, ông không rõ rồi, hiện tại người trẻ tuổi đều đi theo thế lực, Thời Lễ đúng là rất xinh đẹp, nhưng không có công việc, người bình thường cũng sẽ không thích đâu.” Dì Chu buông tiếng thở dài.
Thời Lễ im lặng trong chớp mắt: “Dì Chu, cháu chỉ tạm thời chưa đi làm, nhưng ngày thường cũng sẽ nhận một ít bản thảo linh tinh để phiên dịch, mỗi tháng cũng có chút thu vào.” Vốn dĩ cô định sẽ không nói chuyện, nhưng vị này đè thấp cô quá nhiều, rõ ràng làm ba mẹ cô ngột ngạt, cô không có cách nào giả vờ không thấy được.
“Mấy việc cháu nhận này vừa mệt lại không ổn định, như vậy thì đàn ông cũng sẽ không thích đâu,” Dì Chu mang tư thái người từng trải giáo dục cô, “Nhưng Tử Kỳ nhà dì sẽ không như vậy, nó chưa bao giờ yêu cầu bạn gái phải có công việc gì, chỉ cần là người cần mẫn là được.”
“Không cần công việc, lại muốn người cần mẫn, đây là hạ quyết tâm muốn tìm một người bạn gái sau mai làm nội trợ gia đình hả?” Mẹ Thời khinh thường cười.
Tiền Tử Kỳ cười cười: “Đúng vậy, cháu cũng có ý như vậy, phụ nữ đều cần được bảo vệ, không cần thiết phải ra ngoài đi làm. Xe hay nhà cháu đều đã mua, nhà chỉ kém việc chưa trang hoàng lại thôi, nhưng chỉ là công việc của cháu bận quá, nên vẫn chưa thể làm được, tính là về sau chờ khi có bạn gái, thì sẽ giao việc trang hoàng nhà cửa cho cô ấy, để cô ấy tự thiết kế theo phong cách mình thích.”
“Vậy tiền lấy đâu nhỉ?” Mẹ Thời nhướng mày.
Tiền Tử Kỳ bật cười: “Hai chúng cháu sẽ cùng nhau góp lại, như vậy cô ấy mới có cảm giác được tham gia.”
“Vậy ai đứng tên? Cháu muốn thêm cả tên bạn gái vào sao?” Mẹ Thời lại hỏi.
Không đợi Tiền Tử Kỳ nói chuyện, dì Chu liền mở miệng trước: “Thêm tên là làm gì! Nếu muốn trải qua cả đời, viết tên ai cũng đều như nhau, tôi thấy không thêm tên cũng ổn mà, thêm tên ngược lại dễ dàng xảy ra việc không ổn.”
“Không thêm tên, lại muốn người ta bỏ tiền ra trang hoàng sửa sang.” Ba Thời nói xong, chính mình cũng cảm thấy buồn cười.
Dì Chu cười hắc hắc: “Bây giờ đều như thế, đàn ông mua nhà, phụ nữ sửa sang, nhà thì hai người cùng nhau ở, tính lên vẫn thấy bên nữ chiếm tiện nghi.”
“Đúng không,” Mẹ Thời cười nhìn về phía Thời Lễ, “Vậy về sau tên nào có thể cưới được Thời Lễ nhà chúng tôi thì thật là có phúc, con gái nhà chúng tôi chuẩn bị nhà ở, đàn ông trực tiếp đến sửa sang lại là được, có phải hay không Thời Lễ?”
Thời Lễ đang cúi đầu cùng Thẩm Kinh Diễn nói chuyện các thứ, nghe vậy ngẩng đầu phụ họa một tiếng.
Dì Chu nghe thấy Thời Lễ cũng có nhà mua, không khỏi có chút kinh ngạc: “Đứa con gái nhà bà cũng đã có nhà riêng rồi sao?”
“Đúng vậy, cũng chỉ có một đứa con bảo bối như vậy, chắc chắn phải chuẩn bị rồi.” Ba Thời nói.
Dì Chu tấm tắc vài tiếng: “Vậy ông bà rất hào phóng đấy.”
Mẹ Thời khách khí cười cười, không nói tiếp.
“Nhưng mà con gái dù có nhà cũng không đủ, chủ yếu vẫn nên hiền huệ, để có thể quản gia đình chăm sóc tốt, đừng làm đàn ông thấy thêm phiền, có phải hay không Tử Kỳ.” Dì Chu quay đầu nói.
Tiền Tử Kỳ cười cười: “Yêu cầu của cháu không cao, có thể làm một ngày ba bữa cơm, chăm sóc tốt cho người lớn cùng trẻ nhỏ là được.”
“Thế à, vậy đây chính là một công trình lớn, một người chắc chắn sẽ không đủ, tốt nhất nên mời bảo mẫu đi.” Trong lòng ba Thời hiện tại thấy rất phiền, nhưng cơm ăn được một nửa lại không thể đuổi người ra ngoài, chỉ là có lệ nói chuyện phiếm.
Tiền Tử Kỳ ngẩn người: “Gia đình bình thường mời bảo mẫu áp lực quá lớn, mà việc này cũng không cần gì đến đầu óc, chắc hẳn rất nhanh có thể làm tốt.”
“Đúng vậy đúng vậy, có tiền để thuê bảo mẫu, không bằng cho người trong nhà ăn ngon để cải thiện sinh hoạt thật tốt.” Dì Chu phụ họa.
Mẹ Thời cười một tiếng: “Nói cũng đúng, vậy chúc Tử Kỳ có thể sớm ngày tìm được cô gái tốt như vậy.”
Dì Chu cười tủm tỉm: “Tôi thấy Thời Lễ nhà ông bà cũng không tệ đâu.”
Thời Lễ dừng một chút, cạn lời nhìn dì ta một cái, cúi đầu lại nhắn cho Thẩm Kinh Diễn một tin nhắn, nhưng anh lại không trả lời.
“Thời Lễ nhà chúng tôi thì không thể được, sinh ra chính là mệnh hưởng phúc, ngày thường chút việc nhà cũng sẽ không tới tay, muốn ngủ bao lâu thì ngủ, tôi cùng ba nó đem nó chiều hư, chỉ có người khác hầu hạ nó, không có kiểu nó đi hầu hạ người khác.” Mẹ Thời cũng học dì Chu cười tủm tỉm.
Dì Chu ngẩn người, tiếp theo cười gượng nói: “Cũng có thể học dần dần, chúng tôi cũng không phải sẽ nhận luôn.”
“Vậy càng đừng nghĩ, trong nhà tôi mua đồ ăn hay nấu cơm đều là lão Thời làm, tôi cũng chỉ ngẫu nhiên đau lòng con gái thì mới xuống bếp, còn những loại việc nhà khác càng đừng nói, lão Thời làm nhiều tôi làm ít, chủ yếu chính là, ông ấy còn phải kiếm tiền.” Mẹ Thời càng cười vui vẻ hơn.
Dì Chu nghe ra ý của bà, ý cười trên mặt cũng hơi phai nhạt: “Vậy nếu bà đã nói như vậy, sao Thời Lễ nhà bà còn chưa đi tìm đối tượng thế, lẽ nào khi kết hôn còn giống như khi ở nhà muốn được người ta dỗ dành như vậy, có lẽ phỏng chừng phải tìm một tên 40 tuổi kết hôn lần hai, chắc sẽ thương nó thôi.”
Sắc mặt mẹ Thời lạnh lùng: “Bà có ý gì?”
“Tôi không có ý gì khác, chỉ là muốn cho các người thấy rõ hiện thực mà thôi,” Dì Chu cười làm lành, “Thời Lễ nhà ông bà cả ngày không ra khỏi cửa, cũng không quen được mấy tên con trai tốt nào, hơn nữa ham ăn lười biếng lại không có việc làm, không nhân lúc hiện tại còn tuổi trẻ xinh đẹp mà chạy đi tìm, có chờ thêm mấy năm thì chắc không còn được nữa đâu.”
Thời Lễ nhăn nhăn mày, đang muốn nói lại, điện thoại đột nhiên rung rung một tiếng, Thẩm Kinh Diễn gửi tin nhắn tới: Mở cửa.
Cô sửng sốt một chút, tiếp theo ánh mắt sáng lên, vui vẻ nói với mẹ Thời: “Mẹ, Kinh Diễn tới, đang chờ ngoài cửa.”
Mẹ Thời giật mình, còn chưa phản ứng lại, ba Thời liền thúc giục: “Còn không mau gọi Tiểu Thẩm vào.”
“Vâng!” Vừa thấy ba ba cho phép, Thời Lễ nhanh chân chạy ra.
Dì Chu khó hiểu: “Tiểu Thẩm là…”
“Là bạn của con bé, chỉ là thích con gái nhà tôi, cả ngày đuổi theo không bỏ.” Mẹ Thời cười nói.
Dì Chu sửng sốt, quay đầu nhìn thấy Thẩm Kinh Diễn liền mở to mắt, sau một lúc lâu nhỏ giọng hỏi mẹ Thời: “Là minh tinh à?”
“Xem bà nói kìa, minh tinh đâu hả, chỉ là một người bình thường.” Mẹ Thời cười đến không nhìn thấy mắt.
Dì Chu cười một tiếng, chua lè nói: “Không phải minh tinh mà lại đẹp như vậy, vừa thấy đã không ổn rồi.”
Vừa dứt lời, Tiền Tử Kỳ bên cạnh đã khẩn trương đứng lên, đối với Thẩm Kinh Diễn gật gật đầu: “Chào Thẩm tổng.”
Dì Chu trợn tròn mắt.
Thẩm Kinh Diễn nhìn lướt qua Tiền Tử Kỳ, đi đến trước mặt ba Thời mẹ Thời chào hỏi: “Chào chú dì, đã trễ thế này vẫn tới quấy rầy.”
“Không có việc gì, ngồi đi,” Mẹ Thời nghe thấy xưng hô giữa Tiền Tử Kỳ với Thẩm Kinh Diễn thì càng vui vẻ, “Cháu còn quen Tử Kỳ sao?”
“Không quen ạ.” Thẩm Kinh Diễn trả lời.
Tiền Tử Kỳ vội nói: “Tôi là giám đốc hạng mục bên chi nhánh tài chính của Thẩm thị, lúc trước may mắn trong buổi họp thường niên đã gặp mặt Thẩm tổng một lần, Thẩm tổng không nhớ rõ cũng là bình thường.”
Dì Chu há miệng thở dốc, sau một lúc lâu mới nghẹn ra một câu: “Lợi hại như vậy à…”
“Cũng bình thường, một năm Tiểu Thẩm cũng kiếm được mấy ngàn vạn, cũng không tính là gì.” Ba Thời ra vẻ khiêm tốn.
Tiền Tử Kỳ cười gượng: “Chú Thời nói đùa, mấy ngàn vạn cũng chỉ là lợi nhuận một hạng mục của Thẩm tổng, còn chưa tính hết.”
Ba Thời trầm mặc trong chốc lát, quay đầu nhìn Thẩm Kinh Diễn: “Có tiền như vậy à?”
“Vẫn ổn ạ.” Thẩm Kinh Diễn khiêm tốn nói.
Có Tiền Tử Kỳ cùng dì Chu ở bên cạnh làm đối lập, mẹ Thời càng nhìn Thẩm Kinh Diễn thì càng vừa lòng, vì thế cố ý hỏi một câu: “Tiểu Thẩm, cháu có nghĩ tới về sau nếu kết hôn thì sẽ để vợ ở nhà chăm sóc gia đình không?”
“Vậy cũng phải xem ý của cô ấy,” Thẩm Kinh Diễn nhìn về phía Thời Lễ, “Nếu cô ấy muốn ở nhà, vậy thì ở nhà, nếu muốn đi làm, cháu có thể để cô ấy đi làm bên cạnh cháu, hoặc là giúp cô ấy mở một công ty riêng.”
Mẹ Thời bắt được trọng điểm: “Cháu biết nếu ở nhà làm thì phải làm những gì không?”
“Cháu không rõ lắm,” Thẩm Kinh Diễn trả lời, “Đại khái cũng giống như những phu nhân cháu tiếp xúc, làm chút việc mình thích, du lịch khắp nơi hoặc làm đẹp vậy.”
“Không cần làm việc nhà à?” Mẹ Thời nhướng mày.
Thẩm Kinh Diễn dừng một chút, có vẻ có chút hoang mang: “Vì sao phải làm việc nhà, trong nhà có mười mấy người làm còn chưa đủ dùng sao?”
“… Việc đó, tôi cùng Tử Kỳ còn có việc, vậy đi trước ha.” Dì Chu đã có chút đứng ngồi không yên, nghe vậy liền lôi kéo Tiền Tử Kỳ muốn đi.
Ba Thời lập tức tiễn hai người đi, sau khi trở về thể xác lẫn tinh thần đều thoải mái mà giơ ngón tay cái với Thẩm Kinh Diễn, tiếp theo cảm nhận được một trận xấu hổ tới muộn.
… Mới vừa dùng người ta để thổi phồng xong, giờ đuổi người đi chắc không ổn lắm.
Thẩm Kinh Diễn có lẽ cũng nhận ra được không khí xấu hổ, đứng lên ôn hòa nói: “Chú dì, xin lỗi, vừa rồi Thời Lễ nói có người bắt nạt cô ấy, cháu mới không nhịn mà tới đây.”
“Không, không có việc gì, dì còn muốn cảm ơn cháu đó.” Mẹ Thời lúng túng nói.
Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Kỳ thật lần này cháu tới, còn có chút chuyện muốn nói cùng chú dì, có thể cho cháu chút thời gian không?”
Mẹ Thời cùng ba Thời liếc nhau, cuối cùng vẫn đồng ý, Thẩm Kinh Diễn nhéo nhéo lòng bàn tay Thời Lễ, Thời Lễ thức thời trở về phòng.
Trong phòng khách chỉ còn lại ba người, Thẩm Kinh Diễn giao cho họ số liệu thu thập được lúc trước, ba Thời mẹ Thời không rõ nguyên do nhận lấy xem.
“Đây là xác suất khi xảy ra việc ngoài ý muốn của công ty bảo hiểm mỗi năm, mời chú dì xem một chút.”
“Cháu muốn chúng tôi xem thứ này làm gì?” Mẹ Thời khó hiểu.
Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Cháu muốn nói cháu ở Thẩm gia đến năm 27 tuổi, chỉ có lúc đó mới xảy ra tai nạn xe cộ, so với xác suất tự nhiên ngoài ý muốn còn nhỏ hơn, hơn nữa Thẩm gia đã tăng cường an ninh bảo vệ, về sau có thể ngăn chặn loại nguy hiểm này phát sinh.”
Mẹ Thời mím môi, ba Thời cũng không nói gì.
“Chú dì, hai người bởi vì sợ Thời Lễ sẽ gặp nguy hiểm, nên không muốn cháu và cô ấy ở bên nhau, nhưng chú dì có thể bảo đảm rằng nếu cô ấy cùng những người khác ở bên nhau, thì sẽ không gặp nguy hiểm gì sao? Mỗi một năm có nhiều việc bạo hành, xuất quỹ, ly hôn như vậy, chú dì làm sao có thể chắc chắn, người tiếp theo cô ấy tìm nhất định sẽ không mang đến tổn thương cho cô ấy chứ?” Thẩm Kinh Diễn chậm rãi nói.
Ba Thời nhịn không được nói: “Chúng tôi cũng không thể chắc chắn cậu có làm nó tổn thương hay không.”
“Cháu sẽ không.”
Mẹ Thời nhíu mày: “Cậu lấy gì để bảo đảm?”
“Lấy mạng cháu ra thề, nếu chú dì vẫn chưa tin, còn có thể có tiền,” Thẩm Kinh Diễn nhìn về phía bọn họ, “Cháu sẽ lấy những bất động sản sở hữu và tiền bạc dưới danh nghĩa của cháu đều chuyển hết cho cô ấy, vốn chủ sở hữu cũng có thể đổi thành tên cô ấy, cháu nguyện ý nộp lên hết những thứ mà cháu đứng tên sở hữu, dùng tất cả của cháu để mọi người yên tâm.”
Ba Thời mẹ Thời sửng sốt, phòng tuyến cuối cùng ở trong lòng cũng bị phá vỡ.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Nam Phụ Bị Tôi Ngược Đều Hắc Hoá
- Chương 66: Thế giới hiện thực