Chương 65: Thế giới hiện thực

Sau khi Thẩm Kinh Diễn rời đi, ba Thời mẹ Thời quả nhiên chỉ nói một câu: “Ba mẹ không đồng ý chuyện của con và cậu ta.”

“… Vừa rồi chỉ là anh ấy nói đùa thôi, tai nạn xe cộ chỉ là một việc ngoài ý muốn, thật đó.” Thời Lễ mang vẻ mặt bất đắc dĩ.

Vẻ mặt ba Thời nghiêm túc: “Ba không cảm thấy là ngoài ý muốn, cậu ta không có việc gì phải gạt chúng ta, tóm lại ba cùng mẹ con cũng chỉ có một đứa con gái, cũng không trông cậy vào con gả vào nhà giàu gì, chỉ mong con bình bình an an, cậu ta đến chính mình cũng không không bảo vệ nổi, về sau làm sao bảo vệ con?”

“Thật sự chỉ là ngoài ý muốn…” Giọng nói của Thời Lễ có chút suy yếu.

Ba Thời buông tiếng thở dài: “Nó cũng là một đứa trẻ tốt, cũng có thể nhìn ra cậu ta đối với con khá tốt, nhưng là con gái, không phải cậu ta là được, nếu các con chỉ là yêu đương vui vẻ, vậy ba mẹ nói sao cũng sẽ không quản, nhưng chính con gái của mình ba hiểu nhất, con nếu đã chọn cậu ta, khẳng định là muốn kết hôn, đó chính là việc của hai gia đình, nhà bọn họ quá lợi hại, cùng nhà chúng ta không phải một tầng, vốn dĩ trong lòng ba đã bồn chồn, sợ có việc sẽ không giúp được con, hiện tại vừa nói cậu ta còn có kẻ thù, ba đây lại càng sợ.”

Thời Lễ không nghĩ rằng người luôn giúp cô như ba, vào lúc này lại nói ra đoạn lời nói như vậy, môi cô giật giật, theo bản năng muốn giúp Thẩm Kinh Diễn nói chuyện, mẹ Thời đã mở miệng nói: “Được rồi, chuyện này lúc sau lại thảo luận, hôm nay nghỉ ngơi trước đi.”

Nói xong cũng không cho Thời Lễ cơ hội cãi lại, trực tiếp liếc mắt nhìn cô một cái nói: “Về phòng đi.”

Thời Lễ nhìn bộ dáng của họ, biết đây là không muốn nghe gì hết, không khỏi thở dài một tiếng, quay đầu đi về phòng. Vừa đi về phòng, cô liền giữ cửa khóa trái, yên tĩnh chờ Thẩm Kinh Diễn gửi tin nhắn cho mình.

Quả nhiên, nửa giờ sau, Thẩm Kinh Diễn vừa đến nhà liền gọi video tới, cô lập tức nhận.

“Có phải anh đã làm hỏng chuyện rồi?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.

Thời Lễ buông tiếng thở dài nói: “Đúng vậy, có chút hỏng.”

Thẩm Kinh Diễn trầm mặc trong chớp mắt: “Vậy anh đến xin lỗi?”

“Không cần… Giờ nghĩ cách vậy,” Thời Lễ có chút đau đầu, “Vốn dĩ để anh tới một chuyến, là muốn xoay chuyển ấn tượng của họ, hiện tại tốt rồi, lại đội được cái mũ tra nam, vật nguy hiểm nhất thì lại đội lên.”

Vốn anh chỉ cần có thái độ tốt một chút, để ba mẹ tin tưởng là được, bây giờ phải làm sao nữa đây.

Thẩm Kinh Diễn bình tĩnh nhìn cô, sau một lúc lâu đột nhiên hỏi: “Em sẽ bởi vì ba mẹ không đồng ý mà chia tay với anh sao?” Anh trước kia đều không lo lắng qua việc này, nhưng lúc này đột nhiên lại có chút bất an.

Thời Lễ bật cười: “Sao có thể, anh lại lo lắng cái gì vậy.”

“Sẽ không sao?” Thẩm Kinh Diễn khăng khăng muốn cô nói ra đáp án.

Thời Lễ xem như đã nhìn ra, đây là anh đang bất an, khóe môi không khỏi giương lên, ôn nhu nói cho anh: “Sẽ không, tuyệt đối sẽ không, bởi vì em chỉ thích anh, đời này chỉ thích anh.”

“Kiếp sau cũng muốn.” Thẩm Kinh Diễn bổ sung.

Ý cười trong mắt Thời Lễ dần dần dày: “Được, kiếp sau cũng thích anh.”

Thẩm Kinh Diễn lúc này mới vừa lòng, cùng cô câu có câu không nói chuyện, nói đến hai tiếng, Thẩm Kinh Diễn phải bắt đầu làm hồi phục chức năng thì mới tạm biệt.

“Trong khoảng thời gian này có khả năng em không thể ra ngoài,” Trước khi cắt đứt Thời Lễ nói một câu, “Anh không nên nghĩ nhiều, em sẽ lay chuyển ba mẹ.”

“Ừ, nếu có việc phải liên hệ anh.” Ánh mắt Thẩm Kinh Diễn ôn hòa nhìn cô.

Thời Lễ gật gật đầu, có chút không tha nói: “Vậy tạm biệt…”

“Được.” Thẩm Kinh Diễn nói xong vẫn không có động tác gì, cuối cùng vẫn là Thời Lễ tắt điện thoại trước.

Trong nháy mắt khi tắt, Thời Lễ phiền muộn buông tiếng thở dài, trong lòng có loại cảm giác vắng vẻ. Không đợi cô mất mát bao lâu, ba mẹ liền gọi cô ra ăn cơm tối.

Hôm nay cơm tối so với ngày thường chậm lại gần hai ba tiếng, một nhà ba người luôn luôn đúng giờ ăn cơm, giờ phút này lại không có chút muốn ăn uống nào, không khí trên bàn cơm thật sự không được tốt lắm. Thời Lễ mới tách ra khỏi Thẩm Kinh Diễn không bao lâu, đã điên cuồng nhớ anh, thời gian cơm tối bình thường cũng trở nên gian nan hơn.

“Được rồi con gái, đừng nghĩ nhiều nữa, nếm thử cái đùi gà này, cắn một miếng chắc chắn rất ngon miệng.” Ba Thời đánh lên tinh thần nói.

Thời Lễ biết bọn họ muốn tận khả năng khuyên nhủ, đến khi cô hết hứng thú với Thẩm Kinh Diễn mới thôi. Cô không thích bị đối đãi như vậy, giống như cô chỉ là một đứa trẻ muốn một món đồ chơi vậy, việc này đối với cô cùng Thẩm Kinh Diễn đều không công bằng.

Cô mím môi, cụp mắt nói: “Ba, mẹ, con không muốn chia tay Thẩm Kinh Diễn.”

Ba Thời mẹ Thời dừng một chút, ai cũng không mở miệng nói chuyện.

“Cả đời này của con đều chưa từng thích một người nào như vậy, không có khả năng bởi vì ba mẹ không đồng ý, liền chia tay anh ấy.” Thời Lễ nói, khóe mắt hơi đỏ lên…

Mẹ Thời nhíu mày: “Có ý gì, con muốn trách cứ ba mẹ?”

“Không có, ba mẹ yêu con như vậy, nếu con trách cứ, khẳng định cuối cùng ba mẹ vẫn sẽ đồng ý, chính là con không làm với ba mẹ như vậy được,” Thời Lễ nói, đôi mắt sáng rõ ngẩng đầu, “Cho nên con nghĩ kỹ rồi, con nghe ba mẹ.”

Ba Thời cùng mẹ Thời liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự kinh ngạc. Sau một lát im lặng, ba Thời thử: “Nói như vậy, con đồng ý tách khỏi cậu ta sao?”

“Con có thể nghe ba mẹ, tạm thời không đi gặp anh ấy, cho đến khi ba mẹ đồng ý chuyện của hai chúng con mới thôi,” Thời Lễ cười với họ, “Hiện tại không đồng ý cũng không sao hết, về sau không đồng ý cũng không liên quan, con mới hơn hai mươi tuổi, có thời gian cả đời chờ ba mẹ đồng ý, dù sao con cũng sẽ không thích người khác, càng sẽ không tìm người khác ngoại trừ anh ấy để trải qua hết quãng đời còn lại, cho nên ở lại bên cạnh ba mẹ cả đời cũng khá tốt.”

“Thế nào hả, con muốn dùng việc cả đời không yêu đương không kết hôn uy hϊếp ba mẹ?” Mẹ Thời đập chiếc đũa bang một tiếng xuống bàn.

Thời Lễ dừng một chút: “Không phải uy hϊếp, là con nghiêm túc.” Đời này của cô, chỉ cần Thẩm Kinh Diễn.

Mẹ Thời bị nghiêm túc trong mắt cô nháo đến phiền lòng, đang muốn trách cứ cô, ba Thời lại ở dưới bàn lôi kéo cánh tay của bà, bà chỉ có thể không nói nữa.

Thời Lễ hít sâu một hơi, cúi đầu yên lặng ăn cơm, ăn xong liền về phòng ngủ.

Mấy ngày nay cô vẫn luôn ở nhà, trong lúc này vốn phải tìm việc, nhưng mẹ không cho phép cô đi, cô cũng không phản kháng. Trong khoảng thời gian này cô biểu hiện ngoan ngoãn đến dị thường, ba mẹ bảo làm cái gì liền làm cái đó, ngẫu nhiên sợ cô liên hệ với Thẩm Kinh Diễn nên không cho cô cầm điên thoại, cô cũng thật sự lấy điện thoại đưa cho họ, chỉ là ba mẹ nhìn thấy cô không có điện thoại liền ngồi ở trong phòng phát ngốc, sợ cô sẽ luẩn quẩn trong lòng, cuối cùng vẫn thỏa hiệp mang trả.

Con gái vừa ngoan lại nghe lời, ba Thời mẹ Thời lại cảm thấy rầu thúi ruột, ba Thời đã rất nhiều lần dao động, nghĩ nếu không thì mặc kệ, cuối cùng vẫn bị mẹ Thời dạy dỗ không cho đồng ý, chỉ là phần không đồng ý này, cũng không còn sự kiên quyết trước kia.

Ban đêm gọi video, Thời Lễ nhìn Thẩm Kinh Diễn trong điện thoại, bô bô nói chuyện: “Ba em mẹ em hai ngày này đã bắt đầu dao động, không chừng không bao lâu sau sẽ đồng ý chuyện của chúng ta, chúng ta lại biểu hiện ngoan ngoãn một chút, họ rất nhanh sẽ yên tâm về anh…”

Có vẻ cô có rất nhiều lời muốn nói, Thẩm Kinh Diễn chỉ lẳng lặng nhìn cô, chờ khi cô mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, mới chậm rãi mở miệng nói: “Nhớ anh?”

Thời Lễ dừng một chút, cảm xúc vẫn luôn tăng vọt nháy mắt giảm xuống: “… Biểu hiện rõ vậy sao?”

“Hôm nay em nói nhiều hơn mọi khi.” Thẩm Kinh Diễn đánh giá.

Thời Lễ nheo nheo mắt, ngữ mang theo uy hϊếp hỏi: “Anh chê em à?”

“Anh cũng nhớ em” Thẩm Kinh Diễn nói cho cô.

Thời Lễ im lặng trong chớp mắt, sau một lúc lâu buông tiếng thở dài: “Em không biết họ khi nào mới bằng lòng đồng ý chuyện của chúng ta.”

“Anh có thể đến nhà em không?” Thẩm Kinh Diễn hỏi. Đây cũng không còn là lần đầu tiên anh hỏi vấn đề này, chỉ là mỗi lần đều bị Thời Lễ từ chối kịch liệt, anh mới không đến.

Thời Lễ lần này vẫn từ chối tiếp: “Không được không được, hiện tại chắc hẳn họ vẫn không muốn gặp anh, vẫn để em tới đi.” Mãi mới có chút buông lỏng, cô sợ Thẩm Kinh Diễn vừa xuất hiện, ba mẹ lại kiên định lại.

“Chỉ là anh không muốn chờ,” Thẩm Kinh Diễn có chút bất đắc dĩ, “Vậy nên để anh tới giải quyết, anh không muốn mọi việc đều đè ở trên người em.”

“… Em có thể làm được, anh vẫn nên đừng tới.” Thời Lễ nhỏ giọng nói thầm một câu.

Thẩm Kinh Diễn bình tĩnh nhìn cô, sau một lúc lâu đột nhiên nói: “Anh nhớ cửa sổ của phòng em không có cửa phòng trộm.”

“Ừ, là loại khóa từ bên trong, mẹ em không thích lắp cửa sổ phòng trộm, cảm thấy mất mỹ quan.” Thời Lễ trả lời, không biết sao anh lại muốn hỏi cái này.

Thẩm Kinh Diễn hỏi xong liền tách ra đề tài, lại cùng cô nói chuyện vài câu mới dừng: “Đêm nay anh có chút mệt.”

“Vậy anh ngủ đi.” Thời Lễ vội nói.

Thẩm Kinh Diễn lên tiếng liền tắt điện thoại. Trong nháy mắt khi video tắt, phòng Thời Lễ yên tĩnh lại, cô buông tiếng thở dài, ôm di động nhắm mắt lại.

Hôm nay là ngày thứ bảy cô cùng Thẩm Kinh Diễn gặp lại, nhưng trong đó có năm ngày bọn họ chỉ có thể cách màn hình gặp nhau. Mới năm ngày mà thôi, cô lại cảm thấy giống như qua nửa đời người rồi, lúc nào cũng có loại cảm giác chịu dày vò.

… Thật muốn gặp anh mà!

Thời Lễ thấy hơi bực mình, banh mặt nằm trên giường muốn động lại không chịu động, không có chút buồn ngủ nào. Cứ như vậy duy trì một động tác thật lâu, điện thoại đột nhiên tinh một tiếng, cô không có tinh thần nhấn mở, chỉ nhìn thấy hai chữ* Thẩm Kinh Diễn gửi tới: Mở cửa sổ.

Cô sửng sốt một chút, theo bản năng nhìn về phía cửa sổ, khi nhìn thấy Thẩm Kinh Diễn vịn bệ cửa sổ đứng đó, tim cũng sắp vọt lên tới cổ họng. Cô nhanh chân chạy tới mở cửa sổ ra, kéo anh vào xong mới quát lớn: “Anh không muốn sống nữa à?! Nơi này là lầu ba đó!”

“Vẫn tốt, cũng không khó trèo.” Thẩm Kinh Diễn nhẹ giọng nói.

Thời Lễ nghe vậy càng tức, trực tiếp đánh anh một cái, lại mắng anh vài câu mới đi nhìn cửa, xác định cửa vẫn khóa mới quay về, cau mày nhìn chằm chằm anh.

“Thật khó mới gặp được nhau, cũng đừng tức giận,” Thẩm Kinh Diễn vươn tay về phía cô, “Lại đây để anh ôm một cái, anh nhớ em.”

Tâm Thời Lễ vì câu này của anh nháy mắt hóa mềm, lúc đầu còn đang tức giận cũng dịu lại, banh mặt đến bên người anh, ngoan ngoãn cho anh ôm lấy.

Thẩm Kinh Diễn chôn mặt ở trên vai cô, hít một hơi thật sâu, lúc này mới thả lỏng lại: “Anh nên tới sớm hơn.”

“… Anh mau đi thôi, đừng để ba mẹ em phát hiện.” Thời Lễ nói, lại ôm chặt eo anh, vẫn không tính thả anh ra.

Khóe môi Thẩm Kinh Diễn hơi hơi câu lên, ôm cô một lát liền hôn lên môi cô. Thời Lễ vì khẩn trương, cả người đều cứng còng, anh liền chậm rãi dẫn đường, thẳng đến khi cô hoàn toàn đắm chìm trong nụ hôn của anh.

Thế cục dần dần mất khống chế, khi Thẩm Kinh Diễn muốn ôm cô lên trên giường, Thời Lễ mới miễn cưỡng lấy về lý trí: “Không, không được, sẽ bị nghe thấy…”

“Sẽ không.” Thẩm Kinh Diễn khàn giọng an ủi.

Thời Lễ gian nan quay mặt đi: “Thật sự sẽ, anh mau buông ra…”

Thẩm Kinh Diễn dừng một chút, trực tiếp kéo chăn trên giường xuống mặt sàn, lót dưới thân cô: “Dưới đất động tĩnh sẽ nhỏ hơn, như vậy sẽ không nghe thấy được.”

Thời Lễ: “…” Anh chắc chắn?

Khi cô còn đang rối rắm, liền nghe được thanh âm nhẫn nại của Thẩm Kinh Diễn: “Anh rất nhớ em.”

Chỉ một câu, tâm tư gì của Thời Lễ cũng không còn, nhắm mắt lại chủ động hôn anh, sau đó hoàn toàn luân hãm trong sự ôn nhu của anh. Bởi vì băn khoăn bên cạnh là phòng của ba mẹ, hai người cũng không dám phát ra âm thanh, khẩn trương cùng co quắp sinh ra thú vị mới, làm hai người đều không chịu khống chế mà trầm luân.

Mãi cho đến sau nửa đêm họ mới dừng lại, Thời Lễ được rửa sạch sẽ một mình nằm trên giường, trên người là chăn mới lấy ra từ trong ngăn tủ, mà cái ở dưới sàn vừa rồi kia, được Thẩm Kinh Diễn cầm đến phòng tắm giặt sạch.

Nếu không phải cô mệt đến tay cũng không nhấc dậy được, cô còn rất muốn nhìn một chút Thẩm Kinh Diễn sẽ giặt chăn như thế nào, dù sao vị này cũng chính là một đại thiếu gia không hơn không kém, loại việc giặt đồ này hẳn cách anh rất xa.

Nhưng mà mặc kệ thế nào, Thẩm Kinh Diễn vẫn giặt chăn xong, dùng hai cái ghế dựa làm sào phơi đồ, đặt ở trước điều hòa thổi, chắc chỉ cần qua mấy giờ là có thể được.

Anh làm xong tất cả liền nằm xuống bên cạnh Thời Lễ, gắt gao ôm cô vào trong ngực.

Thời Lễ mơ mơ màng màng hỏi: “Anh không về sao?”

“Có, chờ em ngủ liền đi.” Thẩm Kinh Diễn thấp giọng nói.

Thời Lễ lật người, gối trên cánh tay anh lẩm bẩm: “Vậy em sẽ ngủ muộn một chút.”

Khóe môi Thẩm Kinh Diễn giương lên, nhẹ nhàng hôn một cái trên trán cô. Thời Lễ rất nhanh ở trong lòng ngực anh nặng nề ngủ, anh nhìn chằm chằm gương mặt gầy đi mấy ngày nay của cô một lúc lâu, hồi lâu sau lúc mới cụp mắt xuống.

Sáng sớm hôm sau, khi Thời Lễ tỉnh lại, phát hiện Thẩm Kinh Diễn đã rời đi rồi, cô phiền muộn buông tiếng thở dài, trong lòng giống như có hai cánh cửa sổ, gió lạnh vù vù mà thổi vào trong. Cô mở điện thoại, nhắn cho Thẩm Kinh Diễn một tin: Đi lúc nào vậy?

Bên kia một giây sau liền nhắn lại: Em ngủ xong anh liền đi.

Thời Lễ bĩu môi, lại cùng anh nói vài câu mới tắt điện thoại, cảm xúc tốt hơn liền rời giường đi ăn sáng, kết quả vừa ra đến phòng khách, phát hiện ba mẹ đều đang ở đó, hơn nữa còn đang thấp giọng nói gì đó, vừa thấy cô tới nhanh chóng im lặng.

Thời Lễ híp híp mắt: “Ba mẹ giấu con chuyện gì à?”

“Chúng ta thì có thể có chuyện gì, nhanh lên, cơm sáng ở trong nồi.” Mẹ Thời vội nói.

Thời Lễ nhìn về phía ba mình: “Ba nói đi, con nghe.”

“Ba… Ba cũng không có việc gì.” Ba Thời lập tức nói.

Thời Lễ tin mới là lạ, hừ nhẹ một tiếng đến ngồi xuống đối diện họ: “Ba mẹ nếu không nói, con sẽ không ăn cơm!”

“Con uy hϊếp chúng ta?” Mẹ Thời trừng mắt.

Thời Lễ không vui: “Không phải uy hϊếp, con đang giận vì hai người không nói thật cho con.”

Ba Thời vừa nghe liền dao động, đẩy đẩy cánh tay mẹ Thời nói: “Nếu không thì cứ nói với nó đi, dù sao bà không nói, Thẩm Kinh Diễn cũng sẽ nói cho nó…”

“Im! Không nói chuyện!” Mẹ Thời nhíu mày.

Thời Lễ nhạy bén bắt giữ được từ ngữ mấu chốt: “Thẩm Kinh Diễn làm sao vậy? Nếu ba mẹ không nói cho con, vậy bây giờ con đi hỏi anh ấy.”

“Được rồi, có cái gì mà hỏi, chính là sáng nay ba con đi ra ngoài mua đồ, thấy cậu ta đứng ở cửa tiểu khu.” Mẹ Thời mím môi nói.

Thời Lễ đầu tiên là chột dạ, sau đó lại cảm thấy không đúng: “Ba con ra ngoài khi nào?”

“Hơn 7 giờ sáng…. Nhưng hẳn là cậu ta không phải tới từ lúc đó, có người nói xe của cậu ta từ tối hôm qua đã đỗ ở cửa tiểu khu, vẫn không rời đi.” Mẹ Thời đang nói lại thấy có chút chột dạ.

Bà cùng ba Thời ngày thường đều không phải người khắc nghiệt, đối với người khác đều rất hiền hòa, lúc này đây nếu không phải thật sự lo lắng cho con gái, cũng sẽ không đối xử như vậy với một đứa trẻ ưu tú, hiện tại nghĩ đến cậu ta bởi vì hai vợ chồng bọn họ lấy gậy đánh uyên ương, lại ở cửa tiểu khu thủ cả một đêm, thật là càng nghĩ càng hụt hẫng.

Thời Lễ ngơ ngác nhìn bà, hơn nửa ngày mới phản ứng lại: Chẳng lẽ tối hôm qua Thẩm Kinh Diễn từ phòng cô rời đi sau đó không quay về?

Cô dừng một chút, lập tức quay đầu chạy vào phòng, mẹ Thời nhìn bộ dáng vội vã của cô, biết rõ cô muốn gọi cho ai, lại không hề mở miệng gọi cô lại.

“… Chúng ta như vậy, có phải không nói lý quá hay không?” Ba Thời nói thầm một câu.

Mẹ Thời trầm mặc nửa ngày, cau mày thở dài: “Là không nói lý, nhưng vậy có thể làm sao, giờ đưa con gái gả cho cậu ta, ông có thể yên tâm sao?”

“Vậy không được,” Ba Thời không chút nghĩ ngợi phủ quyết, “Đường vào hào môn sâu như biển, nhỡ đâu con gái giống cậu ta xảy ra chuyện… Phi phi phi, tóm lại hối hận đã muộn.”

Mẹ Thời lại buông tiếng thở dài, cùng ba Thời liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được không đành lòng.

… Một đứa trẻ đẹp như vậy, lại vì sự phản đối của bọn họ, đến cửa tiểu khu cũng không dám vào, lại ở cửa chờ một đêm, đây cũng quá ngược tâm.

“Nói không chừng mấy ngày cậu ta sẽ không kiên trì được.” Ba Thời đánh lên tinh thần.

Mẹ Thời liên tục phụ họa: “Đúng vậy, thiếu gia nhà có tiền có thể có mấy người kiên nhẫn được, không chừng không quá hai ngày sẽ từ bỏ.”

Bên này hai người tự cổ vũ cho nhau, bên kia Thời Lễ sau khi gọi được cho Thẩm Kinh Diễn, câu đầu tiên chính là: “Anh tối hôm qua một đêm không trở về?”

“Ừ, em đã biết?” Giọng nói Thẩm Kinh Diễn bình tĩnh, “Anh gặp được chú.”

“… Anh vì sao không quay về?” Thời Lễ nháy mắt đau lòng.

Thẩm Kinh Diễn cười khẽ: “Cửa sổ của em chỉ có thể khóa được từ bên trong, anh từ cửa sổ ra ngoài sẽ không có ai giúp em khóa cửa, nếu không khóa lại, anh không yên tâm.”

“Anh có thể đánh thức em mà.” Thời Lễ buồn bực.

Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Luyến tiếc.”

Đau lòng trong lòng Thời Lễ càng tăng lên, khóe môi lại hơi hơi giương lên: “Vậy lần sau em sẽ không mở cửa sổ cho anh, miễn cho anh lại không yêu quý chính mình.”

Thẩm Kinh Diễn nặng nề cười: “Em bỏ được sao?”

Thời Lễ nghe giọng nói của anh, giống như anh đang ở bên tai nói chuyện vậy, mặt không khỏi phiếm hồng: “Anh anh không tin thì thử xem xem! Khẳng định em bỏ được.”

Hai người lại nói một lát, cho đến khi Thời Lễ đói bụng, hai người mới ngắt điện thoại.

Thẩm Kinh Diễn buông điện thoại, vẻ mặt người đàn ông vừa mới rồi còn ôn nhu nháy mắt trở nên lạnh nhạt, ngồi ở ghế sau ô tô nhắm mắt dưỡng thần.

“Thẩm tiên sinh, buổi tối hôm nay còn muốn tới đây không?” Bảo vệ dò hỏi.

Thẩm Kinh Diễn im lặng, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Ừ.” Nếu Thời Lễ nói khổ nhục kế hữu dụng, vậy anh liền giúp đỡ thêm một chút lửa vậy.

Vì thế sáng sớm hôm sau, khi ba Thời ra cửa mua đồ ăn, lại lần nữa gặp anh.

“Cháu… Tiểu Thẩm này, cháu không quay về sao?” Ba Thời xấu hổ hỏi.

Thẩm Kinh Diễn bình tĩnh: “Chú có thể giúp cháu giữ kín được không.”

“Giữ kín cái gì?” Ba Thời khó hiểu.

Thẩm Kinh Diễn nhìn về phía ông: “Thời Lễ không biết việc cháu lại tới, chú đừng nói cho cô ấy, cháu không muốn cô ấy lo lắng.”

“… À, à à, được,” Ba Thời lên tiếng đáp, dừng một chút nhịn không được hỏi, “Cháu đã không muốn nó biết, là muốn làm để cho chú cùng dì xem?”

Thẩm Kinh Diễn nghe lời nói của ông, cuối cùng đã biết Thời Lễ mang sự vô tội từ ai, anh cười nhạt một tiếng: “Cháu không có ý đó.”

Ba Thời chần chờ: “Vậy cháu đây là…”

“Cháu chỉ là muốn dựa gần cô ấy một chút, như vậy trong lòng sẽ thoải mái,” Thẩm Kinh Diễn ôn hòa nói, “Chú yên tâm, cháu sẽ không nói nguyên nhân cháu đến đây cho những người khác, tránh ảnh hưởng đến nhà chú dì.”

Ba Thời ngẩn người, sau một lúc lâu im lặng cảm thấy đứa trẻ hiểu chuyện như vậy thật sự quá đáng thương, vấn đề tạo thành sự đáng thương như thế chính là do bọn họ, nên cũng không biết cổ vũ thế nào, sau một lúc lâu im lặng, nghẹn ra một câu: “Vậy cháu cứ ở chỗ này đi.”

Ông nói xong liền vội vàng rời đi.

Bảo vệ khó hiểu hỏi Thẩm Kinh Diễn: “Ngài không phải đã chuẩn bị một phần dữ liệu bản sao của công ty bảo hiểm sao? Vì sao không trực tiếp đưa ông ấy, chứng minh rằng hệ số an toàn khi ở bên cạnh ngài còn cao hơn so với người bình thường?”

“Lúc này họ sẽ nghe không vào,” Thẩm Kinh Diễn liếc mắt, “Việc tôi nói cậu đã sắp xếp tốt chưa?”

“Đã tốt, chỉ còn chờ mệnh lệnh của ngài.” Bảo vệ nói.

Thẩm Kinh Diễn rũ mắt: “Ừ, lại qua mấy ngày, gần như có thể hành động.” Lúc trước anh không nên nghe Thời Lễ, không làm gì hết mà chỉ ngồi chờ, cũng may bây giờ cũng không chậm, anh muốn đích thân hành động, mau chóng để ba mẹ Thời gia đồng ý cho anh cùng Thời Lễ ở bên nhau.