Thời Lễ vẫn luôn ngủ đến hai giờ chiều mới tỉnh, khi mở mắt nhìn sang điện thoại thì video đã tắt, cô ngáp một cái, lại nằm thêm một lát trên giường mới lười biếng dậy, chậm rì rì đi ra ngoài, muốn đến phòng bếp nhìn xem còn có cái gì ăn hay không.
Cô từ phòng ngủ đi ra ngoài, trực tiếp liền đi về hướng phòng bếp, đi được một nửa thì thấy sắc mặt ba mẹ không tốt ngồi trên sô pha, không khí khá là căng chặt.
Thời Lễ dừng một chút, nhanh chí thay đổi phương hướng, đi về phía họ.
“Ba, mẹ, hai người làm gì vậy?” Cô đặt mông ngồi đối diện với hai người, duỗi tay đi lấy đồ ăn vặt trên bàn trà.
Ba Thời liếc nhìn cô một cái, ưu sầu buông tiếng thở dài, còn mẹ Thời thì đen mặt không nói một lời.
Thời Lễ yên lặng thu tay về, vẻ mặt vô tội nhìn bọn họ: “Hai ngươi cãi nhau?”
“Ba mẹ có thể cãi nhau cái gì…” Ba Thời lẩm bẩm một câu.
Thời Lễ hoài nghi nhìn ông, sau một lúc lâu quay đầu nhìn về phía mẹ yêu: “Mẹ, mẹ cũng đừng chấp nhặt với ba, ba chỉ là có chút tính trẻ con, không cần phải so đo.”
“Mẹ không so đo với ông ấy, mẹ là cùng con so đo đấy?!” Mẹ Thời cuối cùng cũng buồn bực mở miệng.
Thời Lễ còn đang cười ngây ngô: “So đo với con cái gì chứ? Con cũng không chọc mẹ tức giận…” Lời nói còn chưa nói xong, liền chú ý tới ánh mắt ra hiệu của ba Thời, cô dừng lại có chút chần chờ, lại mở miệng so với lúc trước nhiều thêm một phần cẩn thận, “Mẹ, là con chọc mẹ tức giận?”
“Con nói xem?” Mẹ Thời ngữ khí ác liệt.
Thời Lễ không hiểu ra sao: “Con không biết mà, chẳng lẽ là bởi vì con ngủ quá nhiều, nên mẹ không vui?”
“Bớt giả bộ ngớ ngẩn để lừa đi, mẹ hỏi con, còn có chuyện gì lừa mẹ hay không?” Mẹ Thời lạnh giọng chất vấn.
Thời Lễ dừng một chút: “Con, con có thể có chuyện gì lừa mẹ?”
“Mẹ hỏi lại con một lần cuối cùng, con rốt cuộc có chuyện gì lừa mẹ hay không?” Mẹ Thời banh mặt hỏi xong, lại bổ sung thêm một câu, “Thời Lễ, con không còn nhỏ, mẹ cũng không muốn quản nhiều đến chuyện của con, nhưng nếu con còn nói dối lừa mẹ, mẹ thật sự muốn đánh con!”
Thời Lễ khẩn trương nuốt nước miếng, mắt trông mong nhìn về phía ba yêu, trông cậy vào ông có thể cho cô chút nhắc nhở, nhưng ba yêu lại quay mặt đi, làm bộ chính mình không muốn tham dự cuộc chiến tranh này.
Chắc chắn không thể trông cậy vào ba yêu, Thời Lễ chỉ đành thành khẩn nhìn về mẹ: “Mẹ, có việc gì mẹ cứ nói thẳng đi, khả năng con đã chọc mẹ không vui, nhưng hiện tại con lại hoàn toàn không nghĩ ra, mẹ cho con một cái nhắc nhở cũng được mà.”
“Mẹ hỏi con, người đàn ông kia là ai!” Mẹ Thời giận dữ hỏi.
Thời Lễ ngẩn người: “Người đàn ông nào?”
“Còn không thừa nhận?” Mẹ Thời đứng dậy muốn đi đánh cô, ba Thời nhanh chóng lôi bà lại, Thời Lễ sợ tới mức chạy thật nhanh về cửa phòng mình, tùy thời chuẩn bị trốn đi.
“Mẹ yêu mẹ yêu mẹ bình tĩnh một chút, con thật sự không biết người đàn ông nào!” Thời Lễ đã lâu không thấy bà tức giận như vậy, sợ tới mức như chuột thấy mèo.
Mẹ Thời giận dữ: “Bớt giả dối cho mẹ, người đàn ông gọi video cùng con đấy! Vừa tới đã gọi mẹ là mẹ, cậu ta là ai!”
Thời Lễ nháy mắt choáng váng, hơn nửa ngày mới phản ứng lại được: “Làm sao mẹ biết chúng con gọi video?”
“Vậy là con đã thừa nhận đúng không? Con thừa nhận có phải hay không!” Mẹ Thời cũng sắp tức chết rồi.
Thời Lễ ngây ngốc nhìn bà, sau một lúc lâu không khỏi buông tiếng thở dài: “Được rồi mẹ, con thừa nhận, anh ấy là bạn trai của con… Nhưng mẹ cũng không đến mức tức giận như vậy chứ, chúng con cũng, cũng không làm gì, chính là gọi video trong chốc lát mà thôi, con cũng đã 22, đây không phải là việc rất bình thường sao?”
Lúc nói cái câu không làm gì, cô cảm thấy có chút chột dạ, nhưng nhìn trạng thái của mẹ yêu, không giống như là biết buổi chiều ngày hôm qua cô đã trải qua việc gì, cho nên cũng đành lấp liếʍ cho qua.
“Bạn trai chó má gì! Tên đó là bạn trai cũ!” Mẹ Thời phẫn nộ.
Thời Lễ trầm mặc trong chớp mắt: “Vì sao lại là bạn trai cũ?”
Ba Thời vẫn luôn ngăn vợ mình đánh con gái buông tiếng thở dài: “Con gái à, con cũng đừng giả vờ nữa, chúng ta đều biết hết rồi, khoảng thời gian trước con bị ngất, lại không sao hiểu được khóc lớn, còn không phải là bởi vì tên đàn ông đó bỏ con hay sao? Ba lấy thân phận người từng trải nói cho con, cậu ta bỏ con trước rồi lại tìm con tái hợp lại, hơn phân nửa là vì không tìm được lựa chọn tốt hơn, cho nên lại tới chắp vá, chờ về sau tìm đứa khác, vẫn sẽ đá con.”
Thời Lễ: “…” Đây được coi là cái gì với cái gì vậy.
“Con đừng có mà không thừa nhận, con mới từ bệnh viện ra được mấy ngày hả, ngày thường đến cửa cũng không ra, không có khả năng tìm được đối tượng mới, trừ bỏ tên đàn ông chó má kia, con cũng sẽ không tìm người khác!” Mẹ Thời đã tức một trận, cũng dần dần bình tĩnh lại, “Trước tiên mẹ cùng con nói rõ ràng, mẹ sẽ không đồng ý con cùng với loại đàn ông như vậy ở bên nhau, con cũng đừng nghĩ chủ ý mới, ngày thường ba mẹ mặc kệ con như thế nào đều được, nhưng tìm loại tra nam này, tuyệt đối không được!”
Thời Lễ: “… Việc này, ba, mẹ, hai người thật sự đã hiểu lầm.”
“Chúng ta hiểu lầm cái gì? Con ngất xỉu có phải bởi vì tên đó hay không?” Mẹ Thời hỏi.
Thời Lễ cười gượng một tiếng, nghiêm trang nói: “Đó là do con không ăn cơm.” Kỳ thật nghiêm khắc mà nói, cũng xác thật có chút do anh, ai bảo oán niệm của anh lại mạnh mẽ kéo cô tới thế giới tiểu thuyết.
“Vậy sao khóc? Cũng là vì muốn khóc?” Mẹ Thời cười lạnh.
Vấn đề này Thời Lễ lại không thể trả lời, rốt cuộc ngày thường cô cũng là người rất ít khóc, vài lần khóc lớn kia cũng là bởi vì quá nhớ anh, cho nên mới khóc.
Mẹ Thời thấy cô không nói lời nào, mày dần dần nhíu lại: “Con cũng đừng trách ba mẹ tàn nhẫn, ba mẹ không có khả năng trơ mắt nhìn con nhảy xuống hố lửa.”
“Ba mẹ hai người thật sự đã hiểu lầm, anh ấy không phải bạn trai cũ gì cả, trước nay chúng con cũng không hề chia tay, vào lần con khóc kia là bởi vì, là bởi vì anh ấy xảy ra tai nạn xe cộ, đau lòng mới khóc, không có quan hệ gì đến việc chia tay.” Thời Lễ cuối cùng cũng phản ứng lại, nhanh chóng giải thích cho họ hiểu.
Mẹ Thời cười lạnh một tiếng: “Con cảm thấy mẹ sẽ tin?”
“… Vậy có cái gì mà không tin được? Anh ấy chính là người ở tầng cao nhất bệnh viện chúng ta nằm đấy,” Thời Lễ dở khóc dở cười, “Mẹ không phải còn hỏi thăm qua anh ấy sao?”
Mẹ Thời ngẩn người: “Tên nhà giàu ở tầng cao nhất kia?”
“Đúng đúng đúng, chính là anh ấy!” Thời Lễ vội nói.
Mẹ Thời phủ nhận: “Không có khả năng, mẹ đã thấy người trong video, lớn lên rất đẹp, tên nhà giàu đó sao có thể đẹp như vậy?”
“… Vậy lúc trước không phải mẹ còn nói người ta lớn lên rất đẹp sao?” Thời Lễ cạn lời.
Mẹ Thời hừ lạnh một tiếng: “Mẹ cũng chưa thấy qua, là người khác nói, tầng cao nhất là người có tiền như vậy, lớn lên hơi ưa nhìn chút thì chính là đẹp ở trong mắt mấy bác gái rồi, nhưng chắc chắn không thể so được với người ở trong video.”
“… Vậy nếu mẹ không tin, con mời anh ấy tới nhà một chuyến, khi tới sẽ mang lên sổ hộ khẩu chứng thực thân phận còn có thủ tục nằm viện gì đó,” Thời Lễ bất đắc dĩ, “Anh ấy bị tai nạn xe cộ rất lâu mới tỉnh, con sợ ba mẹ lo lắng, cho nên vẫn không nói, vốn đang muốn chờ anh ấy hoàn toàn hồi phục sẽ đưa về đây, nhưng nếu đã bị ba mẹ phát hiện, vậy mời anh ấy đến luôn bây giờ nhé.”
Từ khi ở thế giới tiểu thuyết lượn một vòng, công lực nói dối của cô thật sự tăng cao, nói nói đến cô cũng sắp tin là thật.
Mẹ Thời do dự trong chớp mắt, Thời Lễ vội xin giúp đỡ nhìn về phía ba yêu, ba Thời lúc này mới khuyên nhủ: “Vợ à, nếu con gái đã nói như vậy, thì cứ để cậu ta tới một chuyến đi.”
“Ông nói cái gì đấy.” Mẹ Thời liếc mắt nhìn ông một cái, ngữ khí có chút buông lỏng.
Thời Lễ vội nói: “Mẹ, mẹ cho anh ấy tới một lần đi, còn chưa gặp qua đã đơn phương phủ định, đối với con và anh ấy đều không công bằng, con bảo đảm, anh ấy là một người vô cùng tốt.”
Mẹ Thời gối mặt, hơn nửa ngày mới miễn cưỡng đồng ý, Thời Lễ thở phào một hơi, nhanh chân về phòng đi liên hệ với Thẩm Kinh Diễn, khi sắp tới cửa cô đột nhiên nhớ tới một việc, không khỏi tò mò quay đầu lại: “Đúng rồi mẹ, mẹ không nói cái gì với anh ấy qua video chứ?”
“Mẹ thì có cái gì có thể nói với cậu ta.” Mẹ Thời không kiên nhẫn.
Thời Lễ dừng một chút: “Vậy anh ấy có nói cái gì với mẹ không?”
“À, cậu ta gọi mẹ một tiếng ‘mẹ’,” Mẹ Thời mang vẻ mặt vô cảm liếc mắt một cái, “Mẹ trực tiếp ngắt điện thoại.”
Thời Lễ: “…”
Cô cạn lời trở lại phòng, mở điện thoại thì mới phát hiện Thẩm Kinh Diễn trước đó đã nhắn cho cô một tin: Mẹ phát hiện chuyện của hai chúng ta.
Thời Lễ: “…” Anh lại gọi mẹ thuận miệng ghê.
Cô ngồi phát ngốc một lát, sau một lúc lâu than nhẹ một tiếng, gọi video cho Thẩm Kinh Diễn. Điện thoại chỉ vang lên một tiếng liền chuyển được, giống như anh vẫn luôn đang đợi tin từ cô vậy.
“Mẹ mắng em?” Câu đầu tiên của Thẩm Kinh Diễn nói chính là như thế.
Khóe miệng Thời Lễ giật giật: “Bát tự còn chưa tính đâu, anh có thể đừng gọi thân thiết như vậy được không?”
Thẩm Kinh Diễn dừng một chút, nhíu mày nhìn về phía cô: “Ngày hôm qua em ngủ anh nhiều lần như vậy, không muốn phụ trách?”
“… Ai, ai ngủ anh!” Mặt Thời Lễ nháy mắt đỏ, “Nếu anh còn nói như vậy, em sẽ không cho anh tới nhà của em!”
“Em muốn cho anh tới nhà em?” Thẩm Kinh Diễn nhạy bén nhận bắt được mấy lời mấu chốt này.
Thời Lễ khẽ hừ nhẹ một tiếng: “Đã bị phát hiện, cũng chỉ có thể thẳng thắn… Anh đột nhiên đứng lên làm gì?”
“Bây giờ anh qua luôn.” Thẩm Kinh Diễn trả lời.
Thời Lễ dở khóc dở cười: “Nào có buổi chiều tới làm khách, anh cứ nghỉ ngơi tốt cho em, dưỡng đủ tinh thần buổi sáng ngày mai thì đến.”
“Anh cần mang theo những gì?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.
Thời Lễ nghĩ nghĩ, cũng có chút không xác định: “Mua chút trái cây gì đó? Em cũng không có kinh nghiệm về phương diện này, anh có thể hỏi người khác một chút, hẳn là mua chút trái cây là được.”
“Được, những việc này giao cho anh làm,” Thẩm Kinh Diễn nói xong dừng một chút, “Ra ngoài không? Anh tới đón em.”
Thời Lễ buông tiếng thở dài: “Còn ra cái gì nữa, ba mẹ em hôm nay sẽ không để em ra cửa, đúng rồi, em có lừa họ một việc, anh đến lúc đó đừng lộ tẩy.”
Cô đem việc hôm nay nói lại một lần, Thẩm Kinh Diễn rũ mắt nghiêm túc nghe, chờ sau khi cô nói xong gật đầu: “Yên tâm, anh sẽ nhớ rõ.”
“Ừm, nhớ rõ là tốt.” Thời Lễ ngáp một cái.
Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Lại mệt sao?”
“Không, chính là thấy hơi lười.” Thời Lễ nói chuyện chính sự xong, liền nằm lên giường lăn qua lăn lại.
Thẩm Kinh Diễn nhíu mày: “Có phải không thoải mái hay không? Đau sao?”
“Không đau… Anh có thể đừng hỏi về vấn đề này nữa được không?” Thời Lễ có chút xấu hổ buồn bực.
Thẩm Kinh Diễn im lặng một lát: “Bởi vì kỹ thuật của anh ở thế giới tu tiên không tốt lắm, mỗi lần đều lăn lộn làm em khó chịu, cho nên anh sợ em hiện tại cũng khó chịu, chỉ là ngại nói.”
“Tuy rằng kỹ thuật của anh không được, nhưng cũng là một người bình thường, hơn nữa thân thể chưa hồi phục hoàn toàn, em có thể khó chịu bao nhiêu. Thế giới tu tiên anh chính là đại yêu quái năng lực xuất chúng, cho nên em mới có chút chịu không nổi, hiện tại anh không cần có loại băn khoăn này.” Thời Lễ thuận miệng nói.
Thẩm Kinh Diễn: “…”
Thời Lễ nói xong nửa ngày cũng không thấy anh nói gì, không khỏi có chút khó hiểu: “Sao anh không nói?”
“Ý của em là,” Mặt Thẩm Kinh Diễn vô cảm, “Hiện tại kỹ thuật của anh kém, thời gian lại ngắn phải không?”
Thời Lễ: “… Em vừa rồi có ý này à?”
“Thời Lễ em chờ cho anh.” Thẩm Kinh Diễn sâu kín nhìn cô.
Thời Lễ cười gượng một tiếng, vội đổi biện pháp dỗ anh, nhưng mà đã chậm, Thẩm Kinh Diễn bị cô kí©h thí©ɧ ra tâm hiếu thắng trực tiếp cắt đứt video, chạy tới phòng tập thể thao ngâm cả một buổi trưa.
Thời Lễ mới đầu còn có chút lo lắng anh sẽ mang thù, sau lại nghĩ lo lắng cũng vô dụng, anh chắc chắn là sẽ mang thù, lại còn trả thù nữa, cho nên cứ trực tiếp chờ là được. Nghĩ như vậy, cô sâu kín buông tiếng thở dài, đơn giản cũng không thèm nghĩ chuyện này nữa.
Bởi vì hôm sau Thẩm Kinh Diễn sẽ tới, cả ngày đó Thời Lễ đều có chút tâm thần không yên, chờ tới buổi tối, cũng khó có được chút mất ngủ, mãi cho đến rạng sáng một giờ hơn mới ngủ.
Vốn tưởng rằng chính mình sẽ không ngủ được, cho nên cố ý đặt báo thức vào 8 giờ sáng, sợ sẽ dậy muộn, ai biết buổi sáng cô không đến 7 giờ đã tỉnh, nằm trên giường không còn tý buồn ngủ nào.
Lúc này cũng không biết Thẩm Kinh Diễn đã tỉnh chưa nữa, Thời Lễ không dám tùy tiện quấy rầy, vì thế một mình dậy chuẩn bị đi bên ngoài một chút.
Nhưng mà làm cô cũng không nghĩ tới chính là, ba cô cũng tỉnh.
“Ba, sao ba dậy sớm thế?” Thời Lễ kinh ngạc.
Ba Thời cười ha hả: “Còn không phải mẹ con phân phó, bắt ba đi chợ bán thức ăn mua chút rau, nói giữa trưa muốn chiêu đãi khách.”
Thời Lễ nghe xong lập tức cười, cô biết ngay mẹ yêu mạnh miệng mềm lòng, tuy rằng nhìn như không vui khi người khác tới, nhưng khi tới rồi thì vẫn sẽ phải cho đủ mặt mũi.
“Con đi cùng ba đi, con biết anh ấy thích ăn cái gì.” Thời Lễ lập tức nói.
Ba Thời tức khắc hỏi: “Vậy con rất hiểu biết về cậu ta à?”
“Con càng hiểu biết về ba hơn, cho nên hôm nay nhất định phải mua được con cá tươi ngon nhất, tự mình vì ba yêu hấp một con.” Thời Lễ lập tức dỗ người.
Tâm trạng ba Thời lúc này mới tốt, lôi kéo con gái cùng đi chợ mua thức ăn. Hai người ở chợ đi dạo một vòng lớn, chờ khi mua xong toàn bộ đồ quay về, vừa đến cửa nhà lại đúng lúc bắt gặp Thẩm Kinh Diễn mặc tây trang giày da, ba người đột nhiên đυ.ng phải nhau, ba con Thời gia đều ngây ngẩn cả người.
Thẩm Kinh Diễn trời sinh chính là cái móc treo quần áo, mặc loại tây trang này càng hiện rõ ra dáng người ưu việt, xứng với khuôn mặt lạnh lùng đẹp trai kia, quả thực làm người khác muốn lột quần áo của anh ngay tại chỗ. Thời Lễ yên lặng thu hồi tâm tư lỗi thời, trước khi Thẩm Kinh Diễn mở miệng giành trước một bước nói: “Ba, anh ấy chính là ngươi con đã nói với ba, Thẩm Kinh Diễn.”
Nói xong cô nhìn về phía Thẩm Kinh Diễn: “Đây là ba em, anh gọi chú là được.” Cô cố tình tăng thêm trọng âm vào chữ ‘chú’, sợ Thẩm Kinh Diễn vừa đến liền gọi ba.
Thẩm Kinh Diễn tuy rằng không vui vẻ lắm, nhưng vẫn tiếp nhận tín hiệu của cô, thành thành thật thật gọi một tiếng ‘chú’. Ba Thời có chút không được tự nhiên lên tiếng: “Sao còn chưa đi vào?”
“Cháu tới quá sớm, sợ quấy rầy mọi người nghỉ ngơi, nên nhắn trước cho Thời Lễ một tin nhắn, cô ấy không trả lời cháu sẽ không gõ cửa.” Thẩm Kinh Diễn nỗ lực đem một thân hòa nhã của mình lấy ra, nhưng vẫn có vẻ có chút khoảng cách với người khác.
Ba Thời ngượng ngùng cười một tiếng, nhìn về phía Thời Lễ hỏi: “Con bảo cậu ấy trực tiếp đi vào là được, sao còn để người ta chờ ở chỗ này.”
“… Con không thấy tin nhắn,” Thời Lễ mờ mịt cúi đầu nhìn điện thoại, nhìn thấy tin nhắn anh gửi cạn lời một trận, “À, bây giờ đã thấy.”
“Mau đi vào đi.” Ba Thời mở cửa nghênh đón, Thẩm Kinh Diễn nói cảm ơn liền đi theo vào.
Mẹ Thời nghe thấy động tĩnh cũng tới cửa, sau khi nhìn thấy Thẩm Kinh Diễn đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo bất động thanh sắc đánh giá anh một lần, thế nhưng tìm không ra nửa điểm tật xấu.
Sau khi đơn giản chào hỏi qua, một nhà ba người thêm một Thẩm Kinh Diễn ngồi trên sô pha, Thời Lễ vốn dĩ muốn ra ngồi cùng Thẩm Kinh Diễn, nhưng bị mẹ yêu liếc mắt một cái, vẫn phải quy quy củ củ đến bên người bà ngồi xuống, thế cho nên hiện tại cảnh tượng chính là một nhà ba người đối diện với một mình Thẩm Kinh Diễn.
Thẩm Kinh Diễn cũng không hoảng hốt, sau khi ngồi xuống liền lấy một túi công văn ra: “Đây là giấy tờ có thể chứng minh thân phận của cháu, còn có toàn bộ thủ tục trị liệu ở bệnh viện, chú dì mời xem qua.”
“… Lần đầu tiên gặp mặt, sao lại lấy mấy thứ này ra chứ, là Thời Lễ bắt cháu mang tới phải không? Đừng nghe nó, nó là một đứa hồ nháo, chúng ta cũng không phải đang thẩm vấn phạm nhân” Mẹ Thời xấu hổ trừng mắt liếc Thời Lễ một cái, cũng không chạm vào túi công văn kia, chỉ tiếp tục trò chuyện, “Cháu tới sớm như vậy, vậy đã ăn sáng chưa?”
Vẻ mặt Thời Lễ vô tội, nghĩ thầm ngày hôm qua khi cô nói sẽ lấy giấy chứng nhận của Thẩm Kinh Diễn, cũng không ai phản đối mà. Đương nhiên lời này cũng không dám nói, chỉ yên lặng nói thầm một câu.
Thẩm Kinh Diễn lên tiếng: “Cháu đã ăn rồi.”
“Nghe Thời Lễ nói, cơ thể của cháu còn chưa hoàn toàn hồi phục?” Mẹ Thời lại hỏi.
Thẩm Kinh Diễn liếc nhìn Thời Lễ một cái: “Đã hồi phục cũng không sai lắm, chỉ cần nửa tháng nữa là có thể dừng việc hồi phục chức năng.”
“À, vậy nghe qua vẫn thấy rất nghiêm trọng, có lưu lại di chứng hay không?” Mẹ Thời tiếp tục lo lắng.
Thẩm Kinh Diễn lắc đầu: “Không có, cơ năng hồi phục của cơ thể cháu thật sự rất nhanh, hiện tại đang ở giai đoạn bình thường, lại rèn luyện thêm một thời gian, tố chất cơ thể sẽ càng tốt.”
“Như vậy sao.” Mẹ Thời hơi chút yên tâm, tiếp theo nhìn về phía ba Thời.
Ba Thời vẫn luôn im lặng khụ một tiếng: “Kinh Diễn là làm nghề gì nhỉ?”
“Cháu làm kinh doanh.” Thẩm Kinh Diễn trả lời.
Ba Thời gật gật đầu: “Nhìn dáng vẻ của cháu là biết tuổi trẻ tài cao, không giống Thời Lễ nhà chú, vừa mới tốt nghiệp đến việc cũng chưa tìm được.”
“Chú dì nếu không ngại, có thể để cô ấy tới đi làm bên cạnh cháu.” Thẩm Kinh Diễn nhân cơ hội tìm phúc lợi cho chính mình.
Thời Lễ quét mắt liếc anh một cái, nghĩ thầm ba mẹ cô sao có thể đồng ý.
Quả nhiên, ba Thời mẹ Thời liếc nhau, ăn ý rời đề tài này đi. Thẩm Kinh Diễn cũng không bắt buộc, chỉ là lại liếc nhìn Thời Lễ một cái, tiếp theo ngoan ngoãn nghe ba Thời mẹ Thời nói.
Anh rất thông minh, mặc dù trời sinh mang theo một cảm giác xa cách, nhưng vẫn rất nhanh tạo được ấn tượng không tệ trước mặt hai người lớn của Thời gia. Thời Lễ nhìn ba mẹ mình từ cảnh giác phản cảm đến vừa lòng, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Như vậy chắc là ổn rồi, trong lòng cô nhịn không được mừng thầm.
“Còn chưa có hỏi Kinh Diễn, cháu năm nay bao nhiêu tuổi?” Mẹ Thời hỏi.
Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Cháu 27.”
“À, vậy so với Thời Lễ nhà dì lớn hơn năm tuổi.” Mẹ Thời đối với tuổi này của anh có chút không vừa lòng.
Thẩm Kinh Diễn cũng nghe ra được, im lặng trong chốc lát liền nói: “Cháu vẫn chưa qua sinh nhật 27 tuổi, nghiêm túc mà nói chỉ là 26 tuổi.”
“Em đã qua sinh nhật 22 tuổi, như vậy nói qua hẳn là đã 23 tuổi,” Thời Lễ vội nhấc tay, “Cho nên chúng ta chỉ kém ba tuổi.”
“Con cũng biết tính toán ghê.” Mẹ Thời liếc mắt nhìn cô một cái.
Thời Lễ cười hắc hắc, nhân lúc bà không chú ý trộm chớp chớp mắt về phía Thẩm Kinh Diễn, Thẩm Kinh Diễn cụp mắt xuống, khóe môi lại hơi hơi cong lên.
Hỏi thăm xong tình huống cá nhân của Thẩm Kinh Diễn, mẹ Thời còn muốn thâm nhập hỏi thăm một chút về hoàn cảnh gia đình của anh, nhưng phải vội vã đi nấu cơm, nghĩ nghĩ vẫn đành đứng lên: “Thời Lễ, con chiêu đãi Tiểu Thẩm, mẹ và ba con đi nấu cơm.”
“Con đã biết.” Thời Lễ nhanh chóng lên tiếng, chờ bọn họ đi phòng bếp mới tiến đến bên người Thẩm Kinh Diễn, hạ giọng nói, “Biểu hiện không tồi đó, họ khẳng định sẽ rất thích anh.”
“Cho nên anh có thể cầu hôn chứ?” Thẩm Kinh Diễn hỏi.
Thời Lễ nghĩ nghĩ: “Vẫn chưa được, lại thêm mấy tháng nữa, cho họ một chút thời gian.” Cô tuổi còn trẻ đã phải kết hôn, ba mẹ khẳng định thương tâm muốn chết.
Thẩm Kinh Diễn mím môi: “Muốn thế nào mới có thể mau chóng kết hôn?”
“Anh cứ gấp kết hôn như vậy làm gì?” Thời Lễ thấy khó hiểu.
Thẩm Kinh Diễn nhìn về vào đôi mắt cô: “Anh muốn cùng em ở chung một chỗ.”
“… Sao anh lại dính người như vậy chứ.” Thời Lễ oán trách một câu, gương mặt lại có chút đỏ.
Thẩm Kinh Diễn thản nhiên thừa nhận: “Đúng vậy, anh chính là dính người như vậy.”
“Được rồi đã biết, vậy chờ lát nữa anh lại biểu hiện tốt hơn một chút, để ba mẹ cảm nhận được thành ý của anh,” Thời Lễ nhân lúc ba mẹ không chú ý, bay nhanh hôn anh một chút, “Anh càng chân thành, họ sẽ càng thích anh, chúng ta sẽ có thể kết hôn càng nhanh.”
Thẩm Kinh Diễn nghĩ nghĩ: “Được, anh đã biết.”
Bởi vì nhớ kỹ lời dặn dò của Thời Lễ, kế tiếp khi Thẩm Kinh Diễn bị hỏi một vòng nghi vấn vẫn đáp rất trôi chảy, chỉ là khi nói ra chính mình là người thừa kế của Thẩm thị, mẹ Thời ba Thời tựa hồ có chút kinh ngạc, hơn nữa không phải là loại kinh ngạc đặc biệt vui vẻ.
“… Cũng biết cháu năng lực tốt lại có tiền, nhưng lại không nghĩ tới cháu lại có tiền như vậy, Thời Lễ nhà chúng ta nếu kết giao cùng với cháu, áp lực chắc là rất lớn đó.” Mẹ Thời ngượng ngùng nói. Bà vẫn luôn nghe người ta nói người ở trên phòng bệnh cao nhất là người giàu có, cũng biết có thể ở nửa năm tuyệt đối không phải gia đình bình thường, nhưng không nghĩ tới thế nhưng lại là đứa trẻ của nhà giàu số một trong thành phố.
Thẩm Kinh Diễn dừng một chút: “Vì sao sẽ có áp lực?”
“Dù sao chúng ta cũng chỉ là gia đình bình thường.” Ba Thời hàm súc nói.
Thẩm Kinh Diễn nhíu mày, đang muốn mở miệng nói chuyện, liền nghe thấy Thời Lễ nói: “Sẽ không đâu ba, nhà anh ấy tuy rằng rất lợi hại, nhưng quan hệ gia đình đơn giản lắm, con có thể có áp lực gì.”
“Cháu sẽ bảo vệ tốt Thời Lễ.” Thẩm Kinh Diễn trịnh trọng hứa hẹn.
Ba Thời mẹ Thời liếc nhau, tuy rằng không quá yên tâm, nhưng cũng cảm thấy bởi vì gia cảnh quá tốt mà từ chối anh, có vẻ có chút kỳ cục. Thời Lễ thấy họ do dự, vội vàng dời đi đề tài, không khí mới một lần nữa náo nhiệt lại.
Thẩm Kinh Diễn ở lại mãi đến chạng vạng mới rời đi, ba người Thời gia tiễn anh ra cửa, mẹ Thời nhìn thấy anh bước đi không được ổn như buổi sáng, không khỏi hỏi một câu: “Đúng rồi, trước kia vì sao cháu lại xảy ra tai nạn xe cộ vậy?”
“À, Thẩm thị có một hạng mục gây xích mích với người khác, bị họ lái xe đâm.” Thẩm Kinh Diễn trả lời.
Ba Thời mẹ Thời: “…”
Thời Lễ: “…” Rồi, xong đời.