Bạch Liễu không hay biết gì về cuộc tranh luận, sự chú ý của hắn rất nhanh bị thứ khác hấp dẫn, hắn thấy Jeff.
Jeff lén lén lút lút núp ở dưới cầu thang, cùng ai đó trò chuyện, nói xong thì quay trở về.
Trước đó Jeff lén lén lút lút hơn nửa đêm mò ra ngoài, bây giờ đã trở lại rồi, Bạch Liễu đứng trên lầu nhìn thấy Jeff đi theo sau tài xế lái xe chở họ đến thị trấn, hai người hình như đang nhỏ giọng thảo luận gì đó, Jeff còn đưa cho tài xế một đống gì đó xanh xanh đỏ đỏ, lại dặn dò tài xế mấy câu.
Nếu Bạch Liễu không nhìn lầm, thứ Jeff đưa cho tài xế hẳn là tiền tệ ở thế giới này, mặc dù hắn không xác định, nhưng Bạch Liễu luôn tin tưởng trăm phần trăm trực giác phán định về tiền của mình.
【 Bạn đã kích hoạt cốt truyện chi nhánh ẩn giấu —— Âm mưu đẫm máu của Jeff 】
【 Mời thăm dò toàn bộ nội dung cốt truyện chi nhánh, khen thưởng 50 điểm, tiến độ hoàn thành trước mắt: 15% 】
Bạch Liễu hơi híp mắt lại, hắn đưa tay vào cổ áo lôi ra đồng xu thủng lỗ nhắm vào tài xế, màn hình nhân vật lập tức hiện ra.
【 Tên NPC: Tài xế 】
【 Tóm tắt nhân vật: Tài xế của bạn, phụ trách chở các bạn tới thị trấn Siren, do người bạn hết sức hiểu biết thị trấn Siren - Jeff - giúp các bạn thuê, từng có tiền sử phạm tội cướp bóc phóng hỏa 】
Quả nhiên, đây là một NPC có thân phận hẳn hoi.
Trước đó Bạch Liễu chưa từng tiếp xúc chính diện với tài xế, lúc lái xe tài xế ngồi ở ghế lái, Bạch Liễu ngồi hàng cuối cùng, mà lúc xuống xe thì tài xế không xuống cùng, cho nên Bạch Liễu vẫn chưa rõ dáng vẻ tài xế ra sao, càng không có cơ hội xem thông tin của tài xế.
Trước đó hắn còn chưa cảm thấy gì, nhưng bây giờ hồi thần lại, hình như Jeff vẫn luôn vô tình cố ý ngăn trở Bạch Liễu và tài xế tiếp xúc, bất kể là lựa chọn ngồi giữa Bạch Liễu và tài xế, hay lúc xuống xe kêu lên sợ hãi để ngăn cản Bạch Liễu và tài xế đối mặt...
Hai người này có âm mưu gì đó giấu Bạch Liễu.
Âm mưu này, dựa theo tin tức Bạch Liễu đang có thì có thể suy đoán ra được: Jeff cho tài xế từng phạm tội một số tiền, để gã giúp mình làm một chuyện, chuyện này trước mắt Bạch Liễu tạm định là trả thù Andrey.
Lúc mới vào thị trấn tài xế có nhắc tới, mọi người trong trấn đã rất lâu không có nguồn thu nhập kinh tế, dặn họ cẩn thận chút, trước đó Bạch Liễu còn tưởng là nhắc nhở thiện ý, hiện giờ xem ra đây là một kiểu cảnh cáo phách lối, một loại phân chia khu vực với con mồi, gã đang cảnh cáo kèm tuyên dương năng lực với Jeff, rời khỏi vòng bảo vệ và hợp tác của gã, Jeff rất dễ bị người dân khác trong trấn gây tổn thương.
Dĩ nhiên, gã cũng là người dân trong thị trấn Siren, gã cũng rất thiếu tiền, dĩ nhiên có thể vì thiếu tiền mà cướp bóc mọi người trong xe, bao gồm Jeff.
Tên tài xế này xem ra không ít làm chuyện cầm tiền phạm pháp, có vẻ không dễ khống chế, hơn nữa rõ ràng muốn tiền đến điên rồi, vừa tới thị trấn Siren đã bóng gió đe dọa họ, khó trách Jeff nửa đêm không ngủ tới lấy tiền cho tài xế.
Nếu không kịp thời đưa tiền, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Bạch Liễu nhân lúc Jeff còn chưa thấy hắn trở lại phòng mình, tiện thể đi ngang qua đóng cửa phòng Jeff, Jeff đi lên cầu thang, tới trước cửa phòng Andrey trù trừ một hồi, cúi người bỏ xuống thứ gì đó đen thùi lùi, Bạch Liễu qua mắt mèo nheo mắt nhìn kỹ, vật kia có chút giống như —— miếng thịt cá lớn?
Rất nhanh Bạch Liễu liền thấy trước cửa Andrey tụ tập một đống pho tượng người cá trắng hếu âm trầm.
Tiếng kéo lê ngột ngạt lại vang lên trong hành lang.
Vì lý do an toàn, Bạch Liễu dùng vải trắng trùm lên mắt mèo phòng mình, tránh người cá theo dõi, lại dùng một cái tủ chặn cửa, hi vọng lúc người cá phá cửa vào có thể tạo ra âm thanh lớn đánh thức hắn.
Giá trị thể lực của hắn lúc này cũng đã về 0, Bạch Liễu chuẩn bị xong hết thảy liền nằm lên giường, nhắm mắt, một đêm vô mộng.
————
Ngày thứ hai khi Bạch Liễu tỉnh, cửa tủ quần áo và cửa phòng vẫn đóng, nhưng cửa nhà vệ sinh thì sắp mở ra rồi.
Bạch Liễu mở hẳn cửa nhà vệ sinh nhìn một cái, phát hiện mấy pho tượng bị hắn che lại đều đã tránh thoát khỏi vải trắng, đang lấy các loại tư thế vặn vẹo quái dị chồng lên nhau, xê dịch về phía cửa, có vài pho tượng người cá đã gần như nắm được nắm đấm cửa, cách mở cửa chỉ còn một bước xa.
Tư thế của mấy pho tượng này khiến Bạch Liễu nhớ tới một trò chơi ngày xưa hắn từng chơi, 123 người gỗ, đột nhiên xoay người, xem đám người đằng sau không khống chế được biểu tình và tư thế, hắn khi đó còn cảm thấy hơi tức cười, nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ nháo nhào muốn ra của của đám pho tượng trắng toát lạnh lẽo, Bạch Liễu không nở nụ cười nào.
Mấy pho tượng cẩm thạch như người này một khi chồng chất lên cho người ta cảm giác áp bách mạnh hơn hẳn, bởi ánh mắt của chúng trong không gian nhỏ hẹp tập trung ở mật độ cao mà nhìn Bạch Liễu, khiến Bạch Liễu rất không thoải mái, người bình thường bị nhiều đôi mắt chết như vậy nhìn thì không một ai thấy thoải mái cả.
Bạch Liễu đóng cửa nhà vệ sinh, hắn không quản mấy pho tượng này nữa, cũng không tiếp tục trói chúng.
Bởi việc này không có ý nghĩa.
Tốc độ tránh thoát của mấy thứ này càng lúc càng nhanh, nếu không tìm được nhiều nhược điểm hơn để khống chế, không ngừng dùng vải buộc là cách làm không sáng suốt, nói không chừng còn giúp pho tượng rèn luyện năng lực cởi trói.
Ngay lúc Bạch Liễu mở cửa phòng, màn hình hiện ra thông báo mới:
【 Người chơi Bạch Liễu hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến —— qua đêm trong phòng không bị dị hóa, khen thưởng 20 điểm 】
【 Tổng điểm: 23, có thể mua dụng cụ, người chơi có mua dụng cụ không? 】
Bạch Liễu mở Cửa hàng, hắn bây giờ nghèo rớt mồng tơi, số đồ mua được một bàn tay có thể đếm hết, Bạch Liễu mua một cái đèn pin ánh sáng mạnh mất 15 điểm, còn lại 8 điểm —— hắn hơi suy tư một chút.
.... Không biết có loại máy chiếu 3D hay không.
【 Có, 4 điểm một cái, đang có hoạt động giảm giá, 8 điểm 3 cái, xin hỏi người chơi có mua 3 cái không? 】
Bạch Liễu không chút nghĩ ngợi gật đầu: Muốn!
Là một người làm công ăn lương luôn trong tình trạng thiếu tiền, trong số những từ mà hắn đời này không chịu được nhất tuyệt đối có 【 rẻ 】 và 【 giảm giá 】.
Hắn mua đồ xong sướиɠ rơn nghịch máy chiếu 3D mới trong tay, mặc dù có giảm giá nhưng chất lượng không hề kém bớt, chiếu ra hình xong, hắn liên tục ngạc nhiên khen ngợi, không có cảm giác chất lượng kém nào, ánh sáng màu sắc tươi sống như thật, nhìn tại nơi ánh sáng tối cơ hồ không khác gì người thật.
Bạch Liễu rất hài lòng với món hàng mình mua, nhưng người xem của hắn thì rất không hài lòng, quơ tay múa chân trước TV nhỏ, than thở liên tục.
"Người mới quả nhiên là người mới, bị trò chơi dọa rồi chứ gì? Quá quê mùa, mua toàn rác rưởi, đèn pin còn miễn cưỡng, máy chiếu thật sự quá vớ vẩn, có dạng quái vật gì dùng máy chiếu gây tổn thương được đâu? Lãng phí phần mở màn tốt như thế, chắc là gặp may mới qua được nhiệm vụ chủ tuyến..."
"Máy chiếu 3D giảm giá, người chơi này suy nghĩ cái gì vậy?! Thứ này nhìn như cao cấp, nhưng chẳng có tác dụng gì nha! Hàng ế bán 1 điểm một cái cũng không ai mua!"
"... Đúng vậy, lúc tôi mới vào trò chơi máy chiếu đã đang giảm giá rồi, hiện tại nhiều năm như vậy nó vẫn còn đang sale..."
"Xì, bị Cửa hàng gài bẫy rồi, năm đó tôi cũng ngây thơ bị Cửa hàng gài, mua một đống lớn đồ nhìn rất công nghệ cao nhưng chẳng có tác dụng mẹ gì."
"Đm, 23 điểm, rõ ràng là tổng điểm cao nhất trong số người mới, liền lãng phí toàn bộ, không mua một thứ gì hữu dụng! Đầu óc nước vào sao!"
Bỗng nhiên có một người chơi xem TV nhỏ ngạc nhiên hô: "Mau tới đây!! Bên này có người mới mua bó đuốc cháy mạnh! Vật này khắc người cá, hắn ổn!"
Đám người rời khỏi TV nhỏ của Bạch Liễu đến bao vây trước TV nhỏ của người mới được khen mua đúng đồ kia, tán đồng gật đầu.
"Đúng, đây mới là đồ dùng qua cửa thông thường, người mới này ý nghĩ không tồi."
"Bó đuốc cháy mạnh có thể dùng 3 lần, nắm bắt thời gian tốt hẳn sẽ thành người duy nhất trong số người chơi mới qua cửa."
......
Phía trước TV nhỏ của Bạch Liễu chỉ còn lại lác đác vài người.
【 34 người đang xem TV nhỏ của Bạch Liễu, 167 người đã rời đi 】
【 50 người hủy like TV nhỏ của Bạch Liễu, 44 người hủy theo dõi TV nhỏ của Bạch Liễu, 17 người dislike TV nhỏ của Bạch Liễu, 0 người donate cho TV nhỏ của Bạch Liễu 】
......
Bạch Liễu chơi máy chiếu chán rồi liền ra khỏi phòng, tới phòng Jeff gọi cậu ta thức dậy.
Jeff rõ ràng tối qua không ngủ ngon, màu da tái nhợt, bên dưới gọng kính là quầng thâm mắt đen sì.
Mà số lượng pho tượng người cá trong phòng Jeff, Bạch Liễu liếc mắt một cái, không khác lắm so với phòng mình, nhưng khác với những pho tượng bị Bạch Liễu cầm chân bên kia, các pho tượng này đều an tĩnh đứng tại chỗ, cũng không biết có phải ảo giác hay không, Bạch Liễu cảm thấy pho tượng trong phòng Jeff trông giống thật hơn trong phòng hắn một chút, hơn nữa mặt mũi đều có điểm gì giống giống Jeff...
Trên xác ngoài cẩm thạch trắng nõn của pho tượng người cá hiện ra ánh sáng hồng nhạt, con ngươi giống như có thể tùy thời động đậy trong hốc mắt, vẻ mặt thích ý tự nhiên, tựa con cá hút no nước, vảy khắp người giãn ra, mà trong phòng cũng bắt đầu tản mát mùi tanh của cá.
Bạch Liễu lại tới phòng Andrey và Lucy quan sát, hắn cẩn thận so sánh, phát hiện pho tượng mấy phòng này khi so với pho tượng trong phòng hắn... càng giống màu da người hơn, bất kể xúc cảm hay màu sắc, hơn nữa còn bắt đầu trở nên tương tự với người trong phòng.