Cương 25: Hiện thực (cuối)

Chủ quán mì trả cho Bạch Liễu hai xu một tệ tiền thừa, Bạch Liễu cất hai đồng xu vào ví tiền cũ của mình, chủ quán mặt mũi hiền hòa do dự rất lâu, vẫn nói số điện thoại và địa chỉ của đôi vợ chồng cho Bạch Liễu, dùng giọng nói thổn thức bảo hắn, nếu hắn có thể giúp gì thì giúp đi, người sống cũng không dễ dàng.

Lúc Bạch Liễu rời khỏi quán mì trời bỗng hạ mưa phùn, hắn che chiếc ô màu đen đi bộ, ngồi xe buýt tới bãi tha ma chủ quán mì nói, trong vùng đất thanh tĩnh, hắn rất nhanh tìm được đôi cha mẹ xuất hiện trong TV.

Họ không che ô, mắt đỏ bừng đứng trước mộ con gái, chiếc ô duy nhất trên tay họ đang che tấm ảnh Quả Quả đang cười vui vẻ trên bia mộ.

"Cậu chính là... Bạch Liễu?" Giọng nói người mẹ vì khóc quá nhiều mà trở nên khàn khàn, dì dùng ánh mắt đầy lệ khí nhìn Bạch Liễu, "Cậu gọi điện nói cậu có cách mang Lý Cẩu ra vòng công lý? Cậu có biện pháp gì? Hoặc là nói cậu muốn cái gì? Tiền sao?"

Bạch Liễu đứng trong mưa mỉm cười, sương mù lất phất nhuộm gương mặt hắn ra một loại cảm giác thánh khiết kì dị, "Tôi tới để làm một giao dịch với hai người, nhưng tôi không lấy tiền."

——————

Khả năng đây là lần đầu tiên trong đời Bạch Liễu nói hắn không cần tiền.

Hắn nói: "Tôi có thể giúp cô chú thực hiện nguyện vọng, giúp hai người băm Lý Cẩu thành tám mảnh, mà hai người cần bán linh hồn mình cho tôi."

Người mẹ sớm có đoán trước bật cười một tiếng: "Linh hồn, lại là một tên lừa đảo."

Dì thẫn thờ quay đầu, nhìn tấm hình đen trắng của Quả Quả lại bắt đầu đỏ hốc mắt.

Người cha cảnh giác nhìn Bạch Liễu một cái, bởi chuyện của Quả Quả, trong khoảng thời gian này họ đã nhờ không ít người giúp đỡ, cách nào có thể thử được đều thử qua, cũng gặp không ít kẻ khua môi múa mép lừa gạt.

Lúc họ nghe có người nói có thể khiến Lý Cẩu gặp báo ứng, họ đã chuẩn bị tâm tư rằng mình có thể gặp phải lừa đảo, họ chỉ muốn thử vận may, không ngờ Bạch Liễu vừa mở miệng đã không theo lẽ thường như thế, lần đầu tiên họ gặp một tên lừa đảo nói muốn mua linh hồn họ.

Quả thực là đùa bỡn cảm tình mà.

Người cha lạnh giọng cảnh cáo: "Lừa đảo, cút!"

Bạch Liễu mặt không đổi sắc ngồi xổm xuống, nhìn Quả Quả trên bia mộ, thì thầm, "Lý Cẩu, 47 tuổi, vài tháng trước gϊếŧ chết Lưu Quả Quả tại đầu hẻm Mã Gia Hạng, bởi hành vi ác liệt ảnh hưởng nghiêm trọng mà bị phán tử hình, một tuần trước, tất cả chứng cứ và tài liệu liên quan đều biến mất toàn bộ một cách li kì, các nhân viên tương quan đều mơ hồ không nhớ mình đã từng thấy chứng cứ này chưa, vụ án này mở tòa phán xét lại."

Nghe được sự thật này, ánh mắt cha mẹ Lưu Quả Quả trở nên tràn đầy oán phẫn, hai người cắn chặt hàm răng hung tợn nhìn Bạch Liễu.

Bạch Liễu như không chú ý tới hai người đã bị mình chọc giận, chuẩn bị đánh mình, hắn tiếp tục bình tĩnh nói: "Nếu tôi không đoán sai, Lý Cẩu trước đó từng nói mình nhất định sẽ vô tội phóng thích, chứng cứ nhất định sẽ biến mất."

"Sao cậu biết?" Người mẹ nghi ngờ nhìn Bạch Liễu.

Họ một mực chú ý tới phản ứng của Lý Cẩu trong ngục, trước khi vào tù tên Lý Cẩu này nóng nảy điên dại, khi biết mình rất có thể bị xử tử hình thì suốt ngày kêu to, căm hận không dứt nói muốn trả thù họ.

Nhưng trước đây không lâu thái độ người này đột nhiên thay đổi, một hai tuần lễ gần đây Lý Cẩu thậm chí tâm tình rất tốt lẩm nhẩm hát, còn nói mình sớm muộn sẽ ra khỏi địa phương quỷ quái này, chứng cứ sẽ biến mất, ông trời sẽ không oan uổng người tốt.

Tựa hồ sớm biết mình sẽ được thả, cho nên dì mới nghi ngờ có người bao che cho tên súc sinh này.

"À, hai người có thể hiểu tên Lý Cẩu này thực hiện giao dịch với ma quỷ, bán đứng linh hồn mình, cho nên mới có thể tiêu hủy chứng cứ một cách thần không biết, quỷ không hay." Bạch Liễu chống đầu gối đứng lên, hắn nhìn thẳng đôi cha mẹ còn đang do dự thấp thỏm, "Tôi coi như tới để đoạt mối làm ăn của tên ma quỷ này."

Cha mẹ Lưu Quả Quả nửa tin nửa ngờ nhìn Bạch Liễu, hình như không thể nào tin được lời của hắn, nhưng ánh mắt nhìn hắn trừ tuyệt vọng khi đi đến cùng đường còn mang theo chút hi vọng.

Các tin tức liên quan tới Lý Cẩu, một vài người tin tức linh thông đúng là có thể hỏi thăm ra được, không thể loại trừ khả năng Bạch Liễu chỉ là tên lừa đảo.

Nhưng tất cả các biện pháp có thể dùng họ đều thử qua, ngay cả chuyện mê tín phong kiến như mời đại tiên về siêu độ cho Quả Quả họ cũng từng làm nhiều lần.

"Cậu có điều kiện gì?" Mẹ Lưu Quả Quả cẩn thận hỏi, "Đòi tiền sao, nhưng chúng tôi không còn nhiều tiền."

Bạch Liễu mỉm cười: "Tôi đã nói từ đầu, tôi không lấy tiền, tôi muốn quyền sở hữu linh hồn của hai người, hoàn chỉnh."

Hắn chỉ tò mò, nếu hắn giành mua quyền sở hữu linh hồn của người chơi trước hệ thống, hệ thống sẽ thế nào?

Hắn có thể có quyền hạn cao cấp hơn hệ thống đối với những người chơi này hay không?

Nếu Bạch Liễu có quyền hạn với linh hồn đôi cha mẹ này cao hơn quyền hạn hệ thống, hắn có thể thông qua đôi cha mẹ này điều khiển ngược lại hệ thống của họ không? Cuối cùng đạt tới mục đích chi phối hệ thống?

Bạch Liễu thích tiền, nhưng ghét bị người cưỡi trên đầu mà kiếm tiền, điều này khiến hắn có cảm giác bực bội như lúc làm công ăn lương trong công ty, cho nên hắn muốn thử xem có thể chi phối ngược lại hệ thống, nắm quyền hạn đối cao hay không.

Tựa hồ phát hiện ra ý tưởng nguy hiểm của Bạch Liễu, đồng tiền trước ngực Bạch Liễu bắt đầu nóng lên, bên tai hắn vang lên tiếng còi báo động ngắt quãng như sóng yếu vậy:

【 Hệ thống cảnh cáo: Rẹt rẹt — cấm tuyệt đối người chơi Bạch Liễu — rẹt rẹt — giành trước mua quyền sở hữu linh hồn người chơi! Cấm người chơi Bạch Liễu thực hiện giao dịch với người không phải người chơi! 】

【 Hệ thống cảnh cáo: Chuẩn bị — rẹt rẹt — niêm phong kĩ năng ví tiền cũ của người chơi Bạch Liễu! 】

Bạch Liễu tiếc nuối than thở, quả nhiên không thể cướp linh hồn 【 người chơi dự bị 】 dưới tình huống 【 thế giới thật 】 bị 【 trò chơi 】 theo dõi sao...

Cũng đúng, 【 trò chơi 】 hẳn sẽ không có phép tồn tại người chơi có quyền hạn cao hơn nó, đổi thành Bạch Liễu làm thiết kế, hắn cũng sẽ ngăn cản, Bạch Liễu chỉ muốn thử một chút, không thành công thì thôi.

Ngay lúc Bạch Liễu định buông tha, vảy cá trước ngực hắn bắt đầu chậm rãi sinh trưởng bao bọc lấy đồng tiền xu.

Vảy cá lạnh băng bao lấy đồng xu nóng bỏng, đồng xu nháy mắt nguội đi, hệ thống phát ra tiếng rẹt rẹt tựa tiếng kêu thảm thiết:

【 Cảnh cáo —— rẹt rẹt —— số liệu bất thường từ vảy cá đang xâm phạm —— số liệu BUG đang xâm phạm —— đang xóa số liệu bất thường —— xóa số liệu bất thường thất bại —— bị số liệu bất thường chiếm lĩnh —— rẹt rẹt rẹt rẹt 】

Sau khi tiếng rẹt rẹt kéo dài một hồi lâu, vang lên giọng nam điện tử mới tinh, trong lãnh đạm mang theo từ tính:

【 Hệ thống: Xin chào người chơi Bạch Liễu, xin hỏi bạn có sử dụng kĩ năng cá nhân hay không? 】

Nghe âm thanh này, Bạch Liễu hơi nhướng lông mày, giọng nói hệ thống của hắn trở nên quen thuộc một cách vi diệu, mặc dù vẫn mang theo chất điện tử không cảm tình, nhưng so với giọng hệ thống trước đó thì ấm hơn vài độ, còn rất dễ nghe, Bạch Liễu cảm thấy giọng nói này có chút giống giọng của NPC Siren vương...

Bạch Liễu cười: 【 Dĩ nhiên sử dụng 】

Cha mẹ Lưu Quả Quả nghe không hiểu lời Bạch Liễu nói cho lắm, nhưng họ thật sự không có lựa chọn nào khác.

Coi như Bạch Liễu là tên lừa đảo, lừa gạt họ theo giáo phái mê tín nào đó, họ cũng muốn nuôi hi vọng, hi vọng vị thần của giáo phái này có thể giúp Quả Quả! Coi như giả cũng tốt!

Người mẹ dẫn đầu sụp đổ bụm mặt quỳ xuống, dì rơi nước mắt nói: "Chỉ cần cậu có thể gϊếŧ chết Lý Cẩu, cậu muốn cái gì cũng được! Hãy lấy hết đi! Tôi có thể đưa tất cả tiền mua mình cho cậu!"

Đây là coi Bạch Liễu thành cướp sao.

Bạch Liễu cong môi cười: "Không, tôi sẽ không lấy một phân tiền nào của hai người, ngược lại, tôi còn cho hai người tiền."

Hắn lấy ra hai đồng xu một tệ chủ quán mì vừa trả lại mình ra, để ở lòng bàn tay.

Bạch Liễu rũ mi: "Tôi dùng một tệ mua linh hồn của hai người, hai người có đồng ý thực hiện giao dịch này hay không?"

Người mẹ cắn răng nhận lấy đồng xu, người cha chần chờ mấy giây, cũng cầm đi đồng một tệ trong tay Bạch Liễu.

"Đồng ý."

Bất kể người này muốn làm gì, chỉ cần nguyện ý giúp Quả Quả của họ báo thù, coi như là một tên thần kinh miệng toàn lời mê sảng, họ cũng nguyện thử một lần.

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu sử dụng hai tệ (nhân dân tệ) mua linh hồn của Lưu Phúc và Hướng Xuân Hoa 】

【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu là người mua ưu tiên của Lưu Phúc và Hướng Xuân Hoa, được hưởng quyền hạn tối cao, có thể di dời bộ phận quyền sở hữu linh hồn Lưu Phúc và Hướng Xuân Hoa 】

Sau khi Hướng Xuân Hoa nói xong câu nói kia, thân thể dì có cảm giác bốc hơi kì dị, giống như có một thứ gì đó rất nặng nề từ thân xác rút ra, bị mang đi nơi khác vậy.

Dì nhìn về phía thanh niên đang cười cong cong mắt trước mặt, bỗng nảy sinh cảm giác thần phục và tin cậy khó hiểu.

Hướng Xuân Hoa kinh ngạc nhìn hắn, "Cậu, cậu gọi là Bạch Liễu đúng không? Cậu đang làm gì? Chúng tôi cần đến chỗ nào để tìm cậu?"

"Tôi thất nghiệp, là một kẻ lang thang bần cùng." Bạch Liễu nhìn hai tờ tiền mới tinh trong ví, "Hai người sẽ tìm được tôi trong một trò chơi, hi vọng lúc tôi gặp lại hai người, hai người vẫn còn sống sót qua trận đầu tiên."

Trên tờ tiền, Hướng Xuân Hoa và Lưu Phúc một trái một phải mặt đầy nước mắt tuyệt vọng đứng ở bên cạnh bia mộ, hai người đặt một tay lên bia mộ nhẹ nhàng vuốt ve, giống như vuốt đầu đứa con bé bỏng, trên bia bộ, gương mặt Lưu Quả Quả mặc dù bị mưa che mờ, song vẫn tươi cười như hoa, góc dưới phải tờ tiền viết 【 2 tệ 】, mặt sau viết 【 đồng tiền linh hồn 】, phía dưới còn có hàng chữ nhỏ 【 không phải do Ngân hàng hệ thống ban hành, quyền hạn tối cao không thuộc về hệ thống, tất cả quyền thuộc về người chơi Bạch Liễu 】

Bạch Liễu hơi cong khóe miệng.

【 Ha, hệ thống mới, làm không tồi 】

Hệ thống yên lặng hai giây: 【 Đa tạ khen ngợi 】

Vảy cá bọc đồng tiền xu trong ngực Bạch Liễu hơi nóng lên, rồi lại trở về lạnh băng.

——————

Cách giới hạn cần chơi lần tiếp theo còn gần hai ngày, Bạch Liễu chuẩn bị tiến vào trò chơi.

Hắn sửa sang lại đồ đạc, nhắn cho Mộc Kha tin nhắn hắn chuẩn bị vào game, sau đó gọi điện cho Hướng Xuân Hoa và Lưu Phúc, gọi nhiều lần không có ai nghe máy, gọi vào máy bàn cũng không ai nghe, trong lòng Bạch Liễu có suy đoán đại khái —— hai người này hẳn đã tiến vào trò chơi.

Bạch Liễu tắm một cái, đổi bộ ngủ lông nhung hình chú hề mình thích nhất, đắp chăn ngang ngực, trên tay cầm đồng tiền xu niệm hai lần:

【 Đăng nhập trò chơi 】

【 Hệ thống: Người chơi Bạch Liễu có xác nhận đăng nhập trò chơi hay không? 】

Bạch Liễu nhắm hai mắt lại: 【 Xác nhận 】

【 Hệ thống: Đang đăng nhập... 】

【 Chờ một chút! 】 Bạch Liễu đột nhiên mở mắt, chợt đứng dậy đi vào gần nhà vệ sinh, dập aptomat, đóng khóa bình gas và máy bơm nước, mới hài lòng nằm xuống, 【 Bây giờ đăng nhập được rồi, bằng không lúc ta ngủ mấy thứ này sẽ tiêu phí một tí điện nước, lãng phí tiền 】

【 Hệ thống: ... 】

【 Hệ thống: Đang đăng nhập trò chơi... 】

Bạch Liễu rơi vào một giấc mộng có rất nhiều vòng xoáy đen, chờ hắn tỉnh lại, hắn đã đang đứng giữa đại sảnh nhiều người qua lại.

【 Hệ thống: Xét thấy người chơi Bạch Liễu đã có chút danh tiếng, có điều chỉnh số liệu dung mạo để che giấu thân phận hay không? 】

【 Còn có thể điều chỉnh dung mạo? 】 Bạch Liễu nổi hứng thú, 【 Ta có thể tự mình thiết kế sao? 】

Hắn rất giỏi vẽ mặt.

【 Hệ thống: Có thể, tiến vào thủ tục tự điều chỉnh dung mạo, cần phải trả 300 điểm, người chơi Bạch Liễu có trả hay không? 】

【 Phải trả tiền? 】 Bạch Liễu nhanh chóng buông tha, 【 Vậy ngươi xem xem tùy tiện đổi một chút là được 】

【 Hệ thống: Tiến vào thủ tục điều chỉnh dung mạo ngẫu nhiên —— màu mắt thay đổi (đen → lam), màu tóc thay đổi (đen → bảy màu), màu môi (đỏ → đen)... 】

Rất nhanh, một người chơi tóc bảy màu rối như ổ gà môi đen sì lang thang trong đại sảnh trò chơi, thái độ bình thản, hấp dẫn vô số ánh mắt đờ đẫn khϊếp sợ của người xung quanh.

Hàng rẻ thường không phải hàng tốt, Bạch Liễu dự liệu trước được mặt tạo ra miễn phí sẽ không đẹp, cho nên hắn chỉ thản nhiên tiếp nhận bộ dáng phi chủ lưu của mình.

Dù sao hắn cũng không thấy, cay toàn là mắt người khác.