Chương 12: Thị Trấn Siren

"Phắc!" Vương Thuấn không nhịn được chửi bậy, "Tôi còn chưa thu thập được thông tin gì về NPC thần cấp đâu, cậu đừng tìm chỗ chết thế chứ hả! Đυ.ng vào pho tượng sẽ dẫn đến dị hóa, bị dị hóa giá trị tinh thần sẽ giảm xuống, một khi giá trị tinh thần giảm xuống, rất nhanh cậu sẽ không giữ được tỉnh táo! Khi đó đến thứ mình nhìn thấy là thật hay giả cậu còn không phân biệt được, thì còn chơi chơi cái rắm!"

Vương Thuấn kích động mắng to hấp dẫn một vài người chơi tới xem.

Người chơi tại khu vực 《 Hài kịch tử vong 》, hoặc là dùng kiểu chơi tìm đường chết đầy kí©h thí©ɧ để hấp dẫn ánh mắt người xem, hoặc là rất sợ chết nhưng do quá ngu mà tìm đường chết liên tục, vì vậy người xem ở khu vực này rất thích xem các người chơi tìm chết, nhưng khi họ ngẩng đầu thấy Bạch Liễu đưa tay lên sờ pho tượng người cá, vẫn khá kinh ngạc wow một tiếng.

Một người xem tỏ vẻ mình mở rộng tầm mắt: "Mẹ nó, lần đầu tiên tôi thấy có kiểu tìm đường chết này đấy, tự mình sờ quái vật, cậu ta muốn làm gì?"

"Phó bản gì thế? Để xem nào... Thị trấn Siren, tôi nhớ quái vật ở đây là pho tượng người cá, đυ.ng vào liền bắt đầu dị hóa, lúc tôi chơi tránh còn không kịp, cậu ta còn tự mình dán vào? Coi như vào khu Hài kịch tử vong cũng không đến mức chơi lớn thế đi..."

"Thật đúng là tìm đường chết, một người mới, vừa từ màn hình trung ương xuống, rốt cuộc thích tìm chết đến mức nào mới tới khu này chứ..."

Vương Thuấn cũng rất cạn lời quay đầu bắt chuyện, hắn chỉ tay vào Bạch Liễu đang chạm vào pho tượng người cá, có vài phần hận sắt không thành thép: "Tôi theo cậu ấy từ màn hình trung ương sang tận đây, con hàng này kiếm điểm rất nhanh, vèo một cái đã trên trăm, sau đó anh biết cậu ấy dùng làm gì không?"

"Trên trăm điểm?" Người xem này cũng rất kinh ngạc, anh ta liếc thời gian ghi chép trên màn hình TV, "Mới sang ngày thứ hai trong trò chơi đã kiếm trên trăm điểm? Tốc độ kiếm điểm của Mục thần hồi đó cũng không kém nhiều lắm, biểu hiện rất ưu tú, thế nào lại bị đẩy xuống khu Hài kịch tử vong?"

Người xem này còn chưa nói hết lời, trong TV Bạch Liễu đã sắp dán sát mặt mình vào mặt pho tượng người cá đến nơi rồi, còn dùng ngón tay miêu tả đường vân trên mặt nó, biểu tình người xem hơi nhăn lại, rất phức tạp bổ sung, "Chẳng qua loại cách chơi của cậu ta đúng là thích hợp ở chỗ này, phỏng chừng sắp lạnh... Cậu ta mua cái gì rồi? Đạo cụ thích hợp phó bản Thị trấn Siren có mấy cái, bó đuốc cháy mạnh và bong bóng khí cộng vào chắc tầm 100, đây là hai đạo cụ tối ưu rồi."

"Không, hai loại này cậu ấy đều không mua." Vương Thuấn mặt không biểu tình, "Cậu ấy mua chín chai cồn, tổng cộng 54l."

"Gì cơ?!" Người xem không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía TV nhỏ, hơi trố mắt nghẹn họng: "... Quỷ rượu à? Chắc cậu ta muốn đốt thị trấn Siren chăng? Gần 100 điểm đấy, quá lãng phí, lửa và ánh sáng khi thiêu cồn không có tác dụng với pho tượng người cá và thủy thủ người cá, cậu ta muốn cuồng hoan trước chết à? Sờ hẳn vào pho tượng thế này cũng sắp chết, tiền không tiêu lãng phí, cũng không coi như thua thiệt."

Vương Thuấn có chút kì lạ lại gần TV nhìn nhìn: "Chuyện gì xảy ra, cậu ấy sờ lâu như vậy rồi mà sao vẫn chưa bắt đầu bị pho tượng dị hóa?"

Những người xem khác cũng cau mày lại gần: "Không nên nha, cũng năm phút rồi... Cậu ta hẳn là bị pho tượng người cá dị hóa hoàn toàn, giá trị tinh thần về 0 sau đó qua cửa thất bại rồi chứ..."

Bạch Liễu thần sắc nhàn nhạt dùng đầu ngón tay đυ.ng chạm pho tượng người cá đang ngước cổ nhìn hắn, hắn thần sắc tùy ý, giống như đang thưởng thức tác phẩm điêu khắc nghệ thuật, mà không phải một người chơi đang đυ.ng vào quái vật, trên mặt không chút nào sợ hãi, trong miệng còn bừng tỉnh tự nói, tựa như đang đối thoại với pho tượng vậy: "Quả nhiên, mặt ngươi không biến thành giống mặt ta, trước đó khi các pho tượng muốn ấp trứng ta mặt sẽ thay đổi, mà mặt ngươi không hề có biến hóa nào, hoặc là nói, pho tượng ở trạng thái kén không thể thông qua đυ.ng chạm dị hóa ta, bởi ngươi đã ——"

Hắn nhếch môi cười, từ trên cao nhìn xuống quan sát gương mặt nó, giọng nói êm ái: "—— có gương mặt của người khác, ngươi là bùa hộ mạng của các thủy thủ, là kén của bọn hắn."

Pho tượng người cá Bạch Liễu đang chạm vào có gương mặt giống hệt một thủy thủ hắn vừa gặp trên boong, xúc cảm khi chạm vào lành lạnh như băng mỏng, cảm giác khoogn giống với pho tượng tại viện bảo tàng, Bạch Liễu nhìn ở khoảng cách gần, hắn phát hiện bên ngoài những pho tượng này có dấu hiệu tróc sơn, chất liệu trông cũng rất mỏng manh, lấy đèn pin chiếu gần cảm giác như xác ngoài của nó mỏng đến mức có thể thấu quang, chọc nhẹ là vỡ.

Những pho tượng này giống hệt với pho tượng bùa hộ mạng của lễ tân khách sạn, mà pho tượng bùa hộ mạng trong Sách Quái Vật có chú thích là trạng thái kén, nếu Bạch Liễu không đoán sai, pho tượng người cá trong kho hàng toàn bộ là pho tượng bùa hộ mạng ở trạng thái kén, là bùa hộ mạng, là "kén" của các thủy thủ, mà "kén" thì không có lực công kích, bởi khi pho tượng người cá từ "nhộng" biến thành "kén", có nghĩa rằng sâu bên trong đã hóa bướm đi ra ngoài, chỉ lưu lại cái xác không.

Thủy thủ trên tàu, mới là quái vật từng bị vây bên trong pho tượng.

【 Sách Quái Vật tập 《 Thị trấn Siren 》 đổi mới —— Thủy thủ người cá (3/4) 】

【 Tên quái vật: thủy thủ người cá (trạng thái bướm) 】

【 Nhược điểm: ??? (cần thăm dò) 】

【 Phương thức tấn công: ??? (cần thăm dò) 】

Vương Thuấn và các người xem khác đứng trước TV nhỏ đã nhìn ngây người.

Vương Thuấn có chút thần chí không rõ nhìn trang Sách Quái Vật mới được cập nhật trong TV, hoảng hốt nói: "... Tôi xem khá nhiều video qua cửa 《 Thị trấn Siren 》, chưa có ai phát hiện pho tượng dưới đáy tàu có thể không cần tránh, người chơi vừa thấy một kho hàng toàn pho tượng người cá là sợ chết khϊếp, pho tượng người cá vừa đến gần họ liền chạy, sau đó bị thủy thủ canh ở cửa phát hiện, bắt đầu đuổi bắt, bước này làm chết rất nhiều người chơi, nhưng Bạch Liễu làm sao biết pho tượng ở dưới không cần tránh?! Hơn nữa trang thứ ba Sách Quái Vật cứ thế mở khóa?!"

Người xem vừa rồi cũng há hốc mồm: "Mợ nó chứ! Cậu ta muốn thu thập đủ Sách Quái Vật tập 《 Thị trấn Siren 》 mới qua cửa đi... Quá trâu bò, sờ soạng pho tượng vài cái liền mở khóa trang thứ ba, lần trước thu thập đủ Sách Quái Vật là Mục thần đúng không?"

"Không thể nào!" Vương Thuấn tỉnh hồn, lập tức lắc đầu, hắn đẩy mắt kính, ánh mắt nhìn về phía Bạch Liễu mang theo thưởng thức cùng tiếc nuối.

Vương Thuấn thở dài một hơi, "Vận may của cậu ấy không tốt lắm, trang thứ hai Sách Quái Vật chính là NPC thần cấp, tên Siren vương, xác suất qua cửa quá thấp, hơn nữa coi như cậu ấy qua cửa được trước khi Siren vương tỉnh, cậu áy sẽ không có cách nào thu thập đủ trang Siren vương trong Sách Quái Vật, Siren vương không có nhược điểm, để thu thập đủ trang Siren vương người chơi cần thăm dò phương thức tấn công, để thăm dò thì nhất định cần Siren vương tỉnh lại và công kích một lần, nhưng với lực công kích của NPC cấp độ BUG người chơi phải chết không nghi ngờ, cho nên không thể nào thu thập, kỉ lục của Mục thần chắc hẳn sẽ không bị phá."

"What?! Cậu ta xoát ra NPC thần cấp?!" Người xem này nhất thời lớn tiếng kêu la, ánh mắt nhìn về phía Bạch Liễu mang theo sùng kính, "Lần đầu tiên tôi thấy người chơi xoát ra NPC thần cấp còn sống đấy, các người chơi khác gặp tình huống này chỉ vội nghĩ cách rời khỏi trò chơi, người này vẫn tiếp tục chơi như thường, cậu ta không thấy hoảng sao?"

"Người không biết không sợ đi." Vương Thuấn cười nói, "Cậu ấy là người mới."

Tiếng trò chuyện đầy kích động của hai người dẫn tới không ít người vây xem, nếu nói tại nơi cạnh tranh cao như màn hình trung ương, người xem thích xem ai có thể sảng khoái qua cửa, cũng chính là thích xem dùng đạo cụ qua cửa nhanh chóng, gặp loại quái thai vì tiết kiệm điểm không đi đường bình thường như Bạch Liễu phần lớn sẽ liếc mắt một cái liền không thèm để ý nữa, bởi đây không giống một người sẽ qua cửa được.

Nhưng tại khu vực Hài kịch tử vong, mọi người chỉ thích những người chơi qua cửa không theo cách thông thường, lúc nào cũng như đi trên dây thép mỏng ngàn cân treo sợi tóc.

Bạch Liễu xoát ra NPC thần cấp và trang thứ ba Sách Quái Vật trong cùng một ngày, điều này thu hút không ít người xem.

"Thật biết cách chơi mà!"

"Hay lắm hay lắm, tôi chỉ thích kiểu điên cuồng tìm đường chết mà không chết được của cậu ta."

"Một mình một ngựa dám sờ pho tượng, táng gia bại sản mua cồn, hào khí, sảng khoái! Kí©h thí©ɧ! Cho dù sắp chết cũng phải say một bữa! Phen này không thiệt!"

"Không cần sợ! Xông lên nha! Bạch... Bạch gì ý nhỉ, để tôi xem cái đã..."

...

【 Thêm 205 người like TV nhỏ của Bạch Liễu, 200 người theo dõi TV nhỏ của Bạch Liễu, 35 người donate cho TV nhỏ của Bạch Liễu, người chơi Bạch Liễu đạt được 35 điểm 】

【 Có 297 người đang vây xem TV nhỏ của Bạch Liễu 】

【 Chúc mừng người chơi Bạch Liễu được chào đón trong khu Hài kịch tử vong, đạt danh hiệu Sao Hài Tử Vong ~ mời tiếp tục dùng cách chơi đầy hài hước của mình chọc cười những người chơi vây xem bạn tử vong đi nào ~ 】

...

Bạch Liễu sau khi phát hiện thủy thủ là quái vật liền không quay trở lại nữa, nếu hắn không đoán sai, thủy thủ dẫn dụ hắn xuống đây chính là thủy thủ trông coi kho hàng, chỉ cần hắn vừa đi lên, nhất định sẽ chọc giận thủy thủ trông coi, từ đó bắt đầu cuộc đuổi bắt kinh tâm động phách trên boong tàu.

Nếu người chơi không biết pho tượng ở đây vô hại, hơn nửa sẽ bị vây công trước sau, rơi vào tình huống cửu tử nhất sinh.

Thiết kế trò chơi chẳng có chút mỹ cảm nào, Bạch Liễu không thú vị nghĩ, cách dễ nghĩ đến nhất để phá giải cục diện đuổi bắt này, chính là nhảy xuống biển.

Thời điểm Bạch Liễu tìm mua đạo cụ phát hiện một thứ có tên 【 Bong bóng khí 】 giá cả đắt đến mức giận sôi, có thể giúp người chơi trôi nổi hô hấp trong một cái bong bóng khí trong hai giờ, còn có thể xua đuổi các loại cá, không để cho cá đến gần, giá cả hơn 70 điểm lận, hơn nữa chỉ có thể sử dụng hai lần, cũng là một đạo cụ tiêu hao, hơn nữa nó trừ có thể giúp người chơi hô hấp trong nước ra thì không còn chút giá trị nào, bán hơn 70 điểm hoàn toàn là lừa gạt, ai mua chính là đóng thuế chỉ số thông minh cho Cửa hàng.

Dĩ nhiên, cái này cùng việc hắn không biết bơi, không muốn nhảy xuống nước tuyệt đối chẳng có quan hệ gì, bởi vì hắn chính là hiện thân của Grandet (*), tự nhiên sẽ không làm ra chuyện lãng phí như thế, cũng không chọn con đường hắn cho rằng không có tí mỹ cảm nào như thế này.

(*) Grandet: một nhân vật trong tiểu thuyết “Eugenie Grandet” của Balzac, giàu có nhưng hà tiện và khôn ngoan; vì hà tiện, ham vàng mà đã mất dần những bản chất tốt đẹp của con người.

Bạch Liễu ngẩng đầu nhìn cửa kho hàng, cánh cửa quả nhiên bắt đầu bị kéo ra phát âm thanh kẽo kẹt vang dội, nếu là người chơi bình thường, lúc này tất nhiên vô cùng căng thẳng muốn chạy ra ngoài, rời khỏi đám pho tượng âm u nhợt nhạt bên trong, nhưng Bạch Liễu chỉ sắc mặt như thường tắt đèn pin, đi vào giữa đám pho tượng, tìm một gốc tối nhỏ ngồi xuống, cởϊ áσ bọc chân mình lại, giả vờ mình là một pho tượng.

Mà thị lực của pho tượng bùa hộ mạng không coi là tốt, mờ mịt tìm tòi Bạch Liễu một hồi, không tìm thấy cũng đành dừng lại.

Cửa kho hàng lung lay vài cái, từ từ bị mở ra, hai thủy thủ tay cầm đèn dầu lờ mờ đi xuống thang lầu, nhỏ giọng khàn khàn trò chuyện:

"Kiểm tra lại một lần số lượng pho tượng xem..."

"Đã đếm nhiều lần rồi, không sai..."

"Qua tối nay, chỗ này sẽ nhiều thêm bốn pho tượng, trước mang bốn cái sang bảo tàng đi, lão bảo vệ bên đấy trông coi Siren vương quá lâu rồi, đến lúc cầm bùa hộ mạng ra ngoài hoạt động chút..."

"Phải trông coi Siren vương kĩ càng vào, ngàn vạn lần không thể để nó tỉnh trở lại biển, nếu không chúng ta sẽ..."

Hai thủy thủ đứng trên bậc thang, xách đèn dầu cũ soi xuống, tại hoàn cảnh cực độ thiếu ánh sáng, Bạch Liễu nhất thời không phân rõ hai người mặc trang phục thủy thủ kia là pho tượng hay người thật.

Bọn họ quá trắng, thuộc kiểu trắng bệch như không gặp ánh sáng bao giờ, dưới ánh đèn chiếu xạ, thậm chí không thấy được màu máu trên mặt hay bàn tay.

Quả nhiên không phải người, Bạch Liễu nhẹ nhàng chuyển động con ngươi xem hai thủy thủ, thầm nghĩ, nhưng mà không đúng lắm, hai thủy thủ này có hình người, mà Sách Quái Vật lại viết "thủy thủ người cá", hắn hơi cau mày, trong lòng dần dần dâng lên dự cảm không tốt...

Một trong số hai thủy thủ chính là người từng nhắc nhở bọn Bạch Liễu không nên chạy loạn, ánh mắt gã tĩnh mịch, con ngươi cứng còng không chuyển động: "Xác nhận bùa hộ mạng còn tốt chứ? Không việc gì thì khóa lại cố định, tránh lát nữa tàu rung lắc đập hỏng mất, lần trước đã đập hỏng một cái bùa hộ mạng, tên thủy thủ kia đó giờ vẫn ở dưới biển không lên bờ được."

Hai thủy thủ đi tới trước mặt đám pho tượng, trực tiếp dùng xích cố định chúng lại, Bạch Liễu nín thở, tầm mắt hắn đặt ở cánh cửa kho đang rộng mở, bắt đầu chậm chạp hướng về phía đó dựa sát.

Một thủy thủ giống như nghe thấy tiếng nói chuyện của pho tượng vậy, ngừng một chút, cau mày lẩm bẩm với các pho tượng, "Mày nói có du khách vừa tới đây?"

Trái tim Bạch Liễu đập mạnh liên hồi, hắn nắm chặt tay, sắc mặt trầm xuống.

Tính sai, không nghĩ tới thủy thủ có thể đối thoại với pho tượng bùa hộ mạng của mình.

Xem ra phen đuổi bắt này là không tránh khỏi, nhưng còn hơn là xảy ra trên boong tàu, dẫu sao chỉ có hai thủy thủ mà thôi, Bạch Liễu nhanh chóng động não, suy nghĩ đối sách tốt nhất, hắn thể lực kém, bị đuổi bắt sẽ phải chết không nghi ngờ, cho nên ban đầu hắn muốn tránh chuyện này, không ngờ vòng đi vòng lại kết quả vẫn như cũ, bất kể đi hay ở, đều phải bị đuổi bắt.

Chạy không thể chạy, cũng không thể đi lên, bởi bên trên nhiều thủy thủ hơn, lúc đó không phải đuổi bắt nữa, mà là quần công, nhất định phải nhảy xuống biển, Bạch Liễu không muốn nhảy xuống, hắn tỉnh táo nghĩ, vậy hắn nên làm gì?

Thủy thủ xít lại gần pho tượng, bỗng nhiên như nghe thấy một câu chuyện gì đó rất buồn cười, thấp giọng cười ra tiếng, tiếng cười vang vọng trong kho hàng: "Không nghĩ tới, có một vị khách tôn quý vào nơi này trước thời hạn, xin ngài đừng nên gấp gáp, ngài sớm muộn sẽ được tới đây thôi." Thủy thủ này vừa nói vừa xách đèn dầu đi kiểm tra từng góc, ánh sáng u ám từ ngọn đèn dầu chiếu lên gương mặt của thủy thủ, khiến nụ cười của gã càng thêm âm u đáng sợ, "... Xin ngài nhanh lên đi ra, hoạt động bắt người cá buổi tối sắp bắt đầu, các người cá đang chờ ngài trong biển đấy."

Não Bạch Liễu vận hành tăng tốc, thủy thủ rõ ràng khó chơi hơn pho tượng, nhưng chúng cũng là một loại quái vật, nhược điểm của chúng nằm ở đâu?

Ngắn ngủi mấy giây, thủy thủ đã sắp đi tới trước mặt Bạch Liễu, Bạch Liễu dứt khoát ra tay trước giành ưu thế, lấy đèn pin chiếu vào thủy thủ, đáng tiếc thủy thủ chỉ dùng tay cản trở ánh sáng một chút, sau đó như không có chuyện gì xảy ra buông tay xuống, nụ cười trên mặt càng quỷ bí hơn: "Chúng tôi không giống mấy thứ đó, chúng tôi không sợ ánh sáng đâu."

Nhược điểm không phải ánh sáng, phản ứng khi thấy ánh sáng mạnh không khác gì người bình thường, đầu óc Bạch Liễu nhanh chóng chuyển động, cơ hồ trong nháy mắt hạ tay xuống liền giơ thùng rượu sau lưng mình đập tới, thùng rượu đập vào người thủy thủ như đập vào tảng đá cứng rắn, tan thành một đống gỗ vụn.

Hai thủy thủ có thân xác cứng rắn như pho tượng, nhưng hoàn toàn không có nhược điểm của chúng.

Thủy thủ đứng trong kho hàng mờ tối nhìn chằm chằm Bạch Liễu, giơ tay kéo cổ tay hắn, nghiêng đầu lộ nụ cười quỷ dị, răng trong miệng gã vừa dày vừa sắc nhọn: "Tới đây nào vị khách tôn quý, chúng ta đi xem bắt cá, xem dưới nước."

Bạch Liễu chậm rãi híp mắt lại —— thủy thủ nhìn qua không có nhược điểm, nhưng nó không phải loại quái vật không nhược điểm như Siren vương, hệ thống không hề thông báo rằng thủy thủ người cá là quái vật không nhược điểm, vậy người chơi hẳn có thể lợi dụng thứ gì đó phản kháng, nếu không thì không chơi nổi.

Thủy thủ mềm rắn không ăn, bất kể công kích vật lý hay quang học đều không có hiệu quả, dựa theo suy luận trước đó của Bạch Liễu, thủy thủ người cá và người cá hẳn đều sợ ánh sáng, nếu không sẽ không chỉ ra ngoài vào ban đêm, Bạch Liễu không hề cảm thấy suy luận của mình là sai, pho tượng người cá sợ ánh sáng mạnh đã chứng thực suy luận này là chính xác, nhưng hai thủy thủ không hề sợ ánh sáng mạnh chiếu vào...

... Có gì đó giúp chúng che giấu nhược điểm... Trước đó lễ tân khách sạn có nói, bùa hộ mạng sẽ giúp họ ngăn cản tổn thương.

Bạch Liễu suy nghĩ thay đổi rất nhanh, hắn tìm kiếm pho tượng của thủy thủ này trong số các pho tượng, phát hiện trên đầu pho tượng ấy có vết nứt nhỏ, giống như từng bị vật cứng rắn đập vào đầu vậy, vẻ mặt pho tượng cũng từ thân thiện biến thành thống khổ, hai tay ngăn trước mắt, như bị cái gì đó chiếu thẳng vào mắt.

Bạch Liễu ánh mắt đông lại, đá nghiêng một cái, ánh mắt đóng đinh ở pho tượng bùa hộ mạng sau lưng thủy thủ, dùng sức lộn một cái, đá vào mặt pho tượng người cá, pho tượng người cá hét lên rồi ngã gục, như món đồ sứ dễ vỡ vỡ ra đầy đất, bên trong chảy chất lỏng màu đen hôi thối, thủy thủ đang kéo tay Bạch Liễu hét lên bén nhọn, tần số âm thanh rất cao, giống một loài cá nào đó, chấn động lỗ tai Bạch Liễu đến phát đau.

Thủy thủ này cứ như bị người đập nát lớp xương cốt bao ngoài, làn da tróc xuống như tróc vôi, lộ ra bản thể bên trong.

Một không làm hai không nghỉ, Bạch Liễu thuận tay lôi pho tượng của thủy thủ còn lại ra ngoài, trực tiếp nâng gối đập bể đầu nó.

Bản thể thủy thủ rất mạnh, mà pho tượng bùa hộ mạng lại yếu như vỏ trứng gà, khó trách phải đặt dưới kho bảo vệ.

Hai thủy thủ phát ra tiếng kêu chói tai, màu da trắng bệch của họ dần biến mất, lộ ra màu xanh đen, đôi mắt di chuyển, cuối cùng dừng ở hai bên huyệt thái dương, trên người "thủy thủ" tỏa ra mùi tanh nồng nặc, hai chân cũng biến thành đuôi cá trơn trượt, răng trong miệng biến thành hình răng cưa, nằm xoài trên đất, dùng hai cánh tay chắc khỏe khua lên, giống con thằn lằn bò nhanh về phía Bạch Liễu tấn công, Bạch Liễu nhanh chóng bật đèn pin chiếu thẳng về phía đối phương, thủy thủ vừa rồi còn không phản ứng gì run rẩy, phát ra tiếng thét the thé chói tai.

Sau khi đánh nát bùa hộ mạng, công kích ánh sáng mạnh mới có hiệu quả.

Bạch Liễu chầm chậm lui về sau, đèn pin nhắm ngay hai thủy đang bò như thằn lằn trên đất, thủy thủ nằm phục xuống, rúc lại không cam lòng hầm hừ, định đến gần Bạch Liễu, Bạch Liễu lui ra cửa, nhanh chóng đóng cửa khóa lại.

Đóng cửa xong, Bạch Liễu còn nghe được tiếng đuôi cá kéo lê trên đất truyền ra từ trong kho hàng, giống như bên dưới nuôi một đống rắn vậy, cửa kho bị đập mạnh chấn động không ngừng.

【 Sách quái vật tập 《 Thị trấn Siren 》 đổi mới —— Thủy thủ người cá (3/4) 】

【 Tên quái vật: thủy thủ người cá (trạng thái bướm) 】

【 Nhược điểm: ánh sáng mạnh, bùa hộ mạng (2/3) 】

【 Phương thức tấn công: cắn xé bắt cào (sau khi bị cào có xác suất nhất định kích hoạt trạng thái dị hóa) 】

Bạch Liễu trấn định sửa sang lại cổ áo đi lên boong tàu, Lucy nháy mắt liền thấy được Bạch Liễu, cô hờn dỗi kéo cánh tay hắn: "Anh vừa đi đâu thế? Bọn họ nói sắp bắt đầu mò vớt rồi đấy."

"Chúng ta đã đến vùng biển kia rồi." Lucy cười nói, trên mặt cô đã xuất hiện đường vân như vảy cá, ánh mắt phát sáng nhẹ trong đêm tối, bàn tay bắt lấy tay Bạch Liễu mang xúc cảm trơn nhẵn kì dị, Bạch Liễu tỉnh bơ đẩy tay Lucy ra, nói: "Vậy sao?"

"Đúng vậy." Lucy cười: "Người cá tới."