Chương 26: Cắt Đứt Quan Hệ

"Quý bà Tô, nếu tôi không nhớ nhầm thì hai nhà chúng ta đã cắt đứt quan hệ rồi, bà có hay không có người thân con gái gì liên quan gì đến tôi?" Tô Cửu thật sự không coi trọng cái dáng ngốc nghếch của Tô Hữu Huệ khi nhắc con gái mình, kiểu tôi có tiền đồ rồi các người phàm tục mau mau quỳ xuống.

Tô Hữu Huệ bị tức đến ngực phập phồng, bà ta biết cái cháu gái này bị chị dâu dạy hư. Nghĩ đến tài sản để lại của anh trai, Tô Hữu Huệ trong lòng là một trận ngứa ngáy. Bà ta không phải là Tô Hữu Tài cái kẻ ngốc kia, người ta nói không có tiền lại tin sạch, bà ta lén tính ra tài sản để lại của anh trai chắc chắn không dưới vài trăm triệu!

Nếu Tô Cửu biết chuyện này ước chừng sẽ khen Tô Hữu Huệ một câu lợi hại, lại tặng thêm một câu không liên quan tới bà.

Trong lòng nghĩ mãi về tiền trong tay Tô Cửu, Tô Hữu Huệ cố gắng nhịn xuống tính tình, giả vờ nhẹ giọng nói: "Nhìn cháu nói cái gì, bây giờ anh trai chị dâu không còn nữa, sao cô có thể không quan tâm đến cháu được. Nhà họ Kim biết không? Đó là gia đình quyền quý hàng đầu thành phố Bắc Kinh, dù sao em Tư Tư cũng là do cô nuôi lớn, sau này cô sẽ nhờ Tư Tư giới thiệu cho cháu một vị hôn phu giàu có..."

Tô Cửu lười nghe bà ta nói dài dòng, không kiên nhẫn đứt lời: "Không cần nữa, tôi còn việc phải làm trước đã."

Tô Hữu Huệ nhìn điện thoại bị cắt máy, tức đến tay run rẩy, chửi: "Con bé chết tiệt, giống mẹ nó đang ghét chết được!"

Lưu Tư Tư trong lòng cũng không vui, từ nhỏ cô ta không thích Tô Cửu người chị họ này, rõ ràng cô ta nhỏ hơn mình mà lại thi đỗ đại học sớm hơn mình. Quan trọng nhất là Tô Cửu không chỉ xinh đẹp mà còn là loại đẹp khiến người ta không dám xúc phạm, so với cô thì dung mạo rực rỡ của mình trở nên quá tầm thường. Mỗi lần hai chị em họ đứng cạnh nhau Lưu Tư Tư luôn cảm thấy mình bị Tô Cửu làm nổi bật thành kẻ hầu gái.



Nghe nói bác trai và bác gái qua đời, Lưu Tư Tư suýt không kìm được cười ra tiếng. Còn kế hoạch của mẹ nuôi cô ta từ đầu đã không tin tưởng, đừng nhìn cô chị họ này tuổi tác không lớn. Nhưng đôi mắt lại rất sắc bén, mỗi lần nhìn vào đôi mắt long lanh ấy cô ta luôn có cảm giác mình bị nhìn thấu. Nếu không phải để khoe khoang cô ta mới không muốn Tô Cửu tham dự tiệc tìm người thân của mình.

Dù cho hai mẹ con này tính kế thế nào, Tô Cửu không có ý định để ý, cô chỉ có chút tò mò về em họ ruột Kim Ngọc Nhứ, nhưng cũng không đến nỗi vì sự tò mò này mà dính vào một đôi kẹo dính khó bỏ, nghĩ lại thôi lập tức chặn luôn số điện thoại của hai người Tô Hữu Huệ và Tô Hữu Tài.

Đợi đến khi Tô Hữu Huệ gọi lại lần nữa thì phát hiện thế nào cũng không liên lạc được, mới nhận ra mình bị Tô Cửu chặn số điện thoại, bà ta tức đến ném điện thoại vỡ tan.

Còn Tô Cửu thì đã hoàn toàn quên đi hai mẹ con kỳ quặc này, đang bắt đầu chuyến du lịch nước ngoài của mình, trạm đầu tiên là đi đến nước M nơi sản xuất thịt bò nổi tiếng Cali.

"Làm ơn giao hàng trực tiếp đến kho hàng, địa chỉ là kho số 12 khu phố Rose." Tô Cửu nhìn danh sách trong tay nhẹ nhàng nói.

Cô đã đến nước M được hai tháng rồi, hôm trước lớp trưởng đại học Đào Hành Dật gọi điện mong cô có thể tham gia buổi họp mặt tốt nghiệp của lớp. Đừng nhìn Tô Cửu thời đại học si mê học, cô với bạn cùng lớp quan hệ không xấu, lại còn có rất nhiều chị học trưởng năm cao hơn đều ở trong danh sách bạn bè của cô.

Đào Hành Dật tự mình gọi điện, cô tự nhiên phải dành thời gian qua một chuyến. Hơn nữa, cô định mở rộng kinh doanh nông trại Thường Thanh, những người bạn này đều là khách hàng tiềm năng nhất định không thể bỏ qua.