Hắn vừa mới tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, cũng đã hợp tác với hệ thống hôn quân, từ chỗ hệ thống biết được thân thể này không được khỏe mạnh cho lắm, nhưng mà cho dù hắn đã chuẩn bị tâm lý, vẫn là bị tình trạng của thân thể này làm cho chấn kinh.
Nguyên chủ thật là ngu ngốc, ở trong phủ Thân vương bị hạ độc nhiều năm như vậy mà lại không biết độc thủ sau lưng là ai. Tuy rằng sau khi đăng cơ được Thái y viện hết lòng điều dưỡng, nhưng rốt cuộc là đã hủy hoại căn cơ, thân thể vẫn luôn suy yếu.
"Tất cả lui xuống." Yến Huyền Ngọc tựa vào giường, đưa tay xoa trán nói.
Hắn đưa tay chỉ vào tiểu cung nữ gần mình nhất: "Dẫn nàng ta xuống luôn."
Tiểu cung nữ bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt hạnh tràn đầy nước mắt, nàng ta không ngừng dập đầu cầu xin: "Cầu Hoàng thượng tha mạng, cầu Hoàng thượng tha mạng..."
[Đing -- Điểm hôn quân cộng 3.]
Yến Huyền Ngọc: Trẫm còn chưa làm gì mà!
Hắn bị tiểu cung nữ kia làm cho đau đầu như muốn nứt ra, bèn nói: "Lý Trung Hiền, lôi người này xuống dạy dỗ quy củ cho kỹ càng, sau này không cần hầu hạ trước mặt trẫm nữa."
Sau khi tiếp nhận ký ức, hắn biết Lý Trung Hiền là tổng quản Thừa Thiên điện. Ở chỗ vị hoàng đế kia, hắn ta đã ra lệnh đánh chết tiểu cung nữ, ngay cả Lý Trung Hiền cũng không có kết cục tốt đẹp. Mà nguyên nhân gây ra chuyện này chỉ là vì tiểu cung nữ vừa rồi lỡ tay làm đổ chén trà, trong mắt vị hoàng đế kia chính là bất kính với hoàng quyền của hắn.
Yến Huyền Ngọc lại thấy vị tổng quản này không phải kẻ xấu, có thể dùng được.
Tiểu cung nữ chân tay rụng rời, không thể tự đi được, Lý Trung Hiền liền dùng ánh mắt ra hiệu cho hai gã thái giám bên cạnh đỡ nàng ta đi xuống. Tốp cung nữ thái giám theo sau cũng lặng lẽ lui ra ngoài.
"Hệ thống, ra đây." Yến Huyền Ngọc thầm nói trong lòng.
[Ký chủ, tôi đây.] Hệ thống nhanh chóng đáp lại trong đầu của Yến Huyền Ngọc.
Yến Huyền Ngọc kéo áo bào dày trên người lại, bên trong là lớp lụa mềm mại như không có gì. Tuy nói là áo bào dày, nhưng khi sờ vào, Yến Huyền Ngọc cảm thấy nó giống như được may bằng nhiều lớp vải quý giá khác nhau, bên ngoài là lớp gấm màu đen, từ vạt áo kéo dài lên trên được thêu bằng chỉ vàng hình rồng, cổ tay áo cũng được thêu hoa văn bằng chỉ vàng vô cùng tinh xảo.
Có thể nói là xa hoa tột bậc.
Nhưng trong mắt Yến Huyền Ngọc, cách ăn mặc này giống như kiểu "mặc chồng" thần thánh của các bà cụ ở quê nhà, cứ mặc lớp này lên lớp khác.
Yến Huyền Ngọc ra lệnh cho đám cung nữ thái giám trong điện lui xuống, hiện tại trong đại điện chỉ còn lại một mình hắn. Không còn ai, Yến Huyền Ngọc cảm thấy trong điện càng thêm lạnh lẽo, hắn kéo chặt áo bào, tìm một tư thế thoải mái dựa vào giường êm.
"Triều đại hiện tại này giống với triều đại nào trong thế giới của ta nhất?" Yến Huyền Ngọc hỏi.
Hắn biết thế giới mà hệ thống tạo ra có lẽ chính là "thế giới song song" mà hắn từng thấy trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng trước đây. Chỉ là hắn mới đến, lại không có khái niệm gì về mức độ phát triển của thời đại này. Tuy nhiên, hắn đã tiếp nhận ký ức của nguyên chủ Chu Yến đế, từ đó thấy được triều đại hiện tại phát triển không được tốt cho lắm, kém xa so với thời Đường, Tống nổi tiếng trong lịch sử.
[Ký chủ, dựa theo câu hỏi của ngài, hệ thống đã tìm kiếm được đáp án như sau——]
[Bởi vì thế giới này là do hệ thống chính tạo ra, không liên quan gì đến thế giới thực mà ký chủ đang sống, hơn nữa do tính ngẫu nhiên khi hệ thống tạo ra thế giới, nên thế giới này không thể so sánh với bất kỳ thế giới nào khác.]
"Nói cách khác, thế giới này được tạo ra một cách bậy bạ?" Yến Huyền Ngọc cười khẽ, điều này đã chứng minh cho một suy đoán của hắn.
Hắn nhắm mắt lại, thảo nào trong ký ức của nguyên chủ, hắn được ăn sơn hào hải vị, cách chế biến món ăn cũng rất đa dạng, có thể thấy được nền ẩm thực đã rất phát triển. Thế nhưng trang phục lại giống như thời Hán hoặc trước đó, thường dân chủ yếu mặc áo vải thô, hoàng tộc quý tộc thì mặc gấm vóc lụa là, ngành dệt may căn bản không hề phát triển, điều này nhìn thế nào cũng thấy mâu thuẫn.
Hóa ra đây là sự ngẫu nhiên (nhấn mạnh) được tạo ra bởi hệ thống!
Sau khi giải đáp được thắc mắc trong lòng, Yến Huyền Ngọc lại nghĩ đến một chuyện quan trọng khác: "Hệ thống, mở hệ thống rút thẻ mà mi đã nói cho ta xem thử."
[Tít —— Hệ thống rút thẻ hôn quân đang khởi động ——]
Giây tiếp theo, trước mắt Yến Huyền Ngọc đột nhiên xuất hiện một thứ giống như hình chiếu ba chiều màu lam nhạt trong suốt. Một vòng quay lớn với bốn màu sắc từ từ hiện ra, kim chỉ thẳng đứng hướng xuống dưới, cuối cùng là một nút màu đỏ. Màn hình không hề tĩnh, trên đó có ánh sáng vàng nhàn nhạt lưu chuyển, nhìn khắp màn hình chỉ có nút này là có thể thao tác.
Yến Huyền Ngọc cũng chẳng sợ gì, hắn đưa tay ấn một cái.
[Tít —— Mở thất bại, lần đầu tiên mở thẻ cần có điểm: 50 (lần đầu tiên được giảm giá 50%), điểm hiện tại của ký chủ: 3]