Chương 2

Đại dương cuồn cuộn này không phải là nước mà là tinh thần lực hóa hình. Tinh thần lực từng đợt nhè nhẹ thong thả lưu động theo quy luật, thỉnh thoảng lại hóa khí biến thành sương khói bay lên trời cao rồi lại rơi xuống dưới tạo thành từng đợt mưa nhỏ. Tiết Cẩm Hành dò ra một tia tinh thần lực liên thông với mũ giáp, tinh thần hải xuất hiện một đóng lửa đã tắt.

Bác sĩ ngồi phía trước màn hình của dụng cụ đo lường, trên màn hình chỉ thấy được đống lửa không thể nhìn thấy được tinh thần hải của Tiết Cẩm Hành: "Nhìn thấy đống lửa đó không? Ngươi phải đưa tinh thần lực của mình vào nó cho đến khi không còn đưa vào được nữa thì mới được ngừng."

"Ta thấy rồi." Tiết Cẩm Hành dời lực chú ý lên đống lửa, từ tinh thần hải của mình rút ra một sợi tinh thần lực rót vào đống lửa."

Đống lửa sáng lên ngọn lửa đầu tiên thì dụng cụ cũng đưa ra thông báo: "Kiểm tra đo lường được tinh thần lực dao động ổn định, không rõ tinh thần thể." Tinh thần lực của Tiết Cẩm Hành bao quanh đống lửa thi thoảng lại rót vào đó một sợi tinh thần lực, mắt thường có thể thấy được ngọn lửa đang bốc cháy, Tiết Cẩm Hành nghe được tiếng báo cáo của máy móc: "Kiểm tra đo lường tinh thần lực tới cấp F." Nguyên lai cái này lực lượng là cấp thấp nhất cấp F. Tiết Cẩm Hành rút ra càng nhiều tinh thần lực rót vào đống lửa, theo lượng rót vào gia tăng thanh âm báo cáo lại vang lên:

"Kiểm tra đo lường tinh thần lực đạt tới cấp E."

"Kiểm tra đo lường tinh thần lực đạt tới cấp D."

"Kiểm tra đo lường tinh thần lực đạt tới cấp C."

Nghe được dụng cụ báo cáo tinh thần lực đạt tới cấp C, Tiết Cẩm Hành liền dừng lại, nếu khoang bảo dưỡng đo lường tinh thần lực của hắn là cấp C thì trong khoản thời gian ngắn hắn không thể tiếp tục tăng cao cấp bậc, chờ xuất viện rồi đi đến nơi khác đo lường để biết kết quả chính xác nhất .

Nhận thấy không có tinh thần lực được đưa vào nữa, dụng cụ báo cáo: "Đang ở kiểm tra đo lường tinh thần lực loại hình, dao động bình thản, công kích tính mạnh.... Trấn an tính mạnh..." Bác sĩ nghi hoặc mà nhìn về phía màn hình dụng cụ, nó tựa hồ rơi vào lưỡng nan hoàn cảnh, giống như bị lag mà không ngừng lập lại: "Kiểm tra tinh thần thuộc về công kích hình, trấn an hình... Công kích hình...."

Bác sĩ đã công tác mười năm cũng chưa từng thấy qua trường hợp này, trợn mắt há mồm mà nhìn dụng cụ.

Tiết Cẩm Hành chần chờ vài giây rồi hơi hoang mang mà hỏi: "Nó bị gì vậy?"

Bác sĩ ấp úng nói: "Ta cũng không biết nó bị làm sao nữa..."

Bác sĩ chuyển hướng nhìn đống lửa đang cháy trên màn hình, nó cũng không hung mãnh, nó cháy một cách an tĩnh nhưng ánh lửa lại rất sáng. Hình dạng của ngọn lửa phản ánh trạng thái của tinh thần lực, có như vậy trạng thái đại biểu nhiên liệu tràn đầy, đống lửa ôn hòa mà lại hung mãnh. Bác sĩ nhịn không được nhìn lại Tiết Cẩm Hành.

Đối phương mang mũ giáp nên không thể thấy rõ khuôn mặt, chỉ lộ một phần ở cổ, hắn ngồi trên ghế thí nghiệm màu trắng, mười ngón tay đan vào nhau, ngón tay hơi gập lên, có vẻ thả lỏng nhưng lại hữu lực.

Kiểm tra đo lường dụng cụ lại bị lag: "Tinh thần lực vì công kích.. trấn an.. công kích..."

Nghe thấy dụng cụ không ngừng lặp lại hai từ đó Tiết Cẩm Hành không nhịn được cười ra tiếng.

Dụng cụ lặp lại mấy lần rốt cuộc cũng cho ra kết quả đo lường: "Kiểm tra đo lường ngài cấp bậc là C thuộc về trấn an hình tinh thần lực. Xin hãy đem mũ giáp tháo xuống, báo cáo đo lường cụ thể đang được in ra, xin đợi một lát."

Rốt cuộc cũng xong, bác sĩ cũng thở dài nhẹ nhỏm: "Trước kia khi làm kiểm tra ngươi có gặp được tình huống này hay không?"

Tiết Cẩm Hành: " Lúc trước, ta không có thức tỉnh tinh thần lực, hôm nay bị bạo động lan đến nên ngẫu nhiên mới thức tỉnh, cho nên ta cũng không biết sẽ xuất hiện loại tình huống như vậy."

Đây là việc rất hiếm khi xảy ra làm bác sĩ nhịn không được lộ ra hâm mộ biểu tình: "Thì ra là thế, ngươi thật may mắn, gặp tinh thần lực bị bạo động nhẹ thì tinh thần lực bị hao tổn, nặng có khả năng tinh thần bị tử vong biến thành người thực vật. Thức tỉnh được tinh thần lực chỉ là một việc ngoài ý muốn càng đừng nói đến trấn an hình. Liên Bang quy định hai loại hình tinh thần lực, trước mắt có chỉ có trấn an hình là tinh thần lực không bị bạo động ."

Tiết Cẩm Hành không nghĩ đến tinh thần lực bị bạo động ở Liên Bang có thể nghiêm trọng đến thế.

Bác sĩ: "Nếu tinh thần lực mới thức tỉnh kia nữa năm nữa phải nhiều chú ý. Cấp C trở lên có thể thức tỉnh tinh thần thể, trong khoản thời gian này tinh thần lực sẽ không được ổn định có thể tăng, có thể giảm là chuyện bình thường."

Bác sĩ lại rút ra một quyển sách đưa cho Tiết Cẩm Hành: "Đây là sách được Liên bang phát miễn phí, cơ sở tri thức về tinh thần lực cùng tinh thần thể tất cả đều có ở bên trong, cũng là phiên bản mới nhất có vấn đề gì phải kịp thời đều trị không cần ở trên mạng tra cứu tào lao."

Quyển sách hơi mỏng, chất liệu không dễ xé, màu sắc tươi đẹp, chữ viết đáng yêu nhìn là biết dành cho thiếu nhi. Tiết Cẩm Hành cầm quyển sách, nói: "Cảm ơn bác sĩ."

Bác sĩ xua tay: "Việc nhỏ mà."

Làm xong kiểm tra Tiết Cẩm Hành theo y tá đi đến phòng trấn an tinh thần lực.

Tiết Cẩm Hành: "Hiện tại, ta đã thức tỉnh tinh thần lực là trấn an hình, ta cũng phải đi làm tinh thần lực trấn an sao?"

Y tá: "Thủ tục đều đã làm xong hết, không cần lo lắng viện phí, tiền thuốc men của ngươi là do người nhà của người bạo động trả, hơn nữa bác sĩ của chúng tôi cũng thức tỉnh tinh thần thể, cậu vừa mới thức tỉnh tinh thần lực, vừa lúc làm tinh thần thể giúp cậu chải vuốt lại tinh thần hải."

Tiết Cẩm Hành trong lòng cũng đoán được dụng ý của nàng, cười nói: "Cảm ơn tỷ tỷ."

Tiết Cẩm Hành theo y tá vào thang máy trên hành lang, thang máy lên tới tầng cao nhất thì mơ hồ nghe được tiếng ngáy, tiết tấu chậm rãi nhẹ nhàng làm người nghe muốn mơ màng sắp ngủ. Y tá ngừng ở trước một cái cửa, đưa vào mật mã cùng số giường bệnh của Tiết Cẩm Hành, dụng cụ ở cửa truyền ra âm thanh: " Nghiệm chứng thành công, thời gian trấn an của ngài là nữa giờ, bắt đầu tính giờ từ lúc vào cửa ."

"Trấn an bác sĩ: Triệu Nguyên. Tinh thần thể: Thải Hồng Vĩ.

Chi phí: 5000."

Tiết Cẩm Hành nghe đến chi phí nhịn không được trợn tròn mắt , nữa giờ muốn 5000!

Y tá nhíu nhẹ mi, hôm nay vẫn là Triệu bác sĩ, hắn ta đã làm việc cả tuần rồi, đáng lẽ phải được nghỉ ngơi, dù là trấn an hình thì tinh thần thể cũng biết mệt mỏi.

Thấy thần sắc của y tá không được vui Tiết Cẩm Hành nghiêng đầu nhìn về phía y tá.

Y tá vội vàng giải thích: "Ngươi yên tâm, Triệu bác sĩ cùng tinh thần thể của hắn tuy rằng là mệt mỏi nhưng cả hai đều rất chuyên nghiệp hiệu quả sẽ không kém."

Cánh cửa trước mặt hắn mở ra, Tiết Cẩm Hành bước vào phòng, đây là một gian phòng bệnh được trải thảm, ngoài sofa thì không có bất cứ thứ gì khác. Trên sofa nằm một con mèo..thật lớn. Một con mèo có bộ lông màu trắng, nó chính là tinh thần thể.

Toàn thân của nó là một màu trắng nữa trong suốt, từ gốc đuôi hướng về phía cuối đuôi màu sắc thay đổi từ màu trắng thành những màu sắc sặc sỡ, cái tên của nó là do liên quan đến cái đuôi mỹ lệ đó.

Nhìn thấy Tiết Cẩm Hành đi vào nó liền đứng lên, trong ánh mắt màu xanh hiện lên vài phần mệt mỏi nhưng nó vẫn giơ lên cái đuôi của mình chủ động tới gần Tiết Cẩm Hành, toàn bộ phòng bệnh đều bị tinh thần lực dịu nhẹ của nó bao trùm, đây là tinh thần lực trấn an. Người bình thường nếu được ở trong hoàn cảnh như này sẽ nhanh chóng thả lỏng tinh thần đạt được lực trấn an, Tiết Cẩm Hành giật mình tỉnh lại nhíu nhíu mày: Quả nhiên tinh thần thể của bác sĩ Triệu rát mệt mỏi, trạng thái rất kém.

Nhìn Tiết Cẩm Hành vẫn đang nhíu mày, Thải Hồng Vĩ đến gần đem Tiết Cẩm Hành vây quanh sau đó chậm rãi nằm xuống cái đuôi của nó đặt lên vai Tiết Cẩm Hành, đầu hơi ngẩng lên muốn đem cái trán của mình dính vào trán của Tiết Cẩm Hành để tiến hành tinh thần lực trải vuốt.

Tiết Cẩm Hành cười nhẹ nhàng nhưng né khỏi cái trán của Thải Hồng Vĩ, hắn có chút tò mò mà nhẹ nhàng vuốt ve nó: "Ngươi thật xinh đẹp, tên của ngươi là Thải Hồng Vĩ phải không?"

Tinh thần thể là một phần cơ thể của nhân loại chỉ khác nó lấy hình thái khác xuất hiện và đa phần đều là động vật, chúng nó không thể nói chuyện nhưng ở tình huống bình thường không bị bạo động vẫn có thể giao tiếp được với người khác, chúng nó là một sinh linh có trí tuệ cực cao và rất nhân tính hóa.

Nghe Tiết Cẩm Hành khen mình Thải Hồng Vĩ nhẹ nhàng gật đầu kêu một tiếng, nó lại lần nữa muốn trán đυ.ng trán với Tiết Cẩm Hành thì hắn đã chủ động tới trước. Thải Hồng Vĩ hơi bất ngờ với hành động như thế điều làm nó càng khó tin hơn khi nhìn vào đôi mắt của Tiết Cẩm Hành đều tràn đầy ý cười, Tiết Cẩm Hành nhắm mắt lại trong giấy phút đó Thải Hồng Vĩ gặp được một cánh đồng rộng lớn có trời cao bát ngát, gió thổi từ bốn phương tám hướng nhẹ nhàng thổi bay lông của nó. Khung cảnh bao la sáng ngời giống như là mơ, làm việc cả ngày Thải Hồng Vĩ đã mệt đến cực điểm nó không tự chủ mà thả lỏng thân thể, hai mắt nhắm lại trong miệng truyền đến tiếng ngáy nho nhỏ. Từ khi thức tỉnh đến nay chỉ có Thải Hồng Vĩ nó trấn an người khác, bị bắt tiếp thu các mặt trái cảm xúc từ người khác vào giờ phút này lại được đến an ủi từ một người khác. Nghe được tiếng ngáy Tiết Cẩm Hành mỉm cười cào nhẹ cầm của Thải Hồng Vĩ: Quả nhiên mèo vẫn là mèo dù là tinh thần thể thì cũng thế.

Ở tu tiên giới mọi người tu thân cũng chú trọng nhất vẫn là tu tâm, thức hải của mỗi tu sĩ đều có cảnh tượng khác nhau, Tiết Cẩm Hành ở tu tiên giới là đỉnh cấp luyện đan sư, bên trong thức hải là một cánh đồng bao la bát ngát, tinh thần thể có thể thỏa sức chạy nhảy.

Tiết Cẩm Hành muốn thông qua việc này để tìm hiểu liệu một luyện đan sư Hợp Thể Kỳ như hắn ở tinh tế thế giới có thể làm được những gì, nó quyết định phương thức sống của hắn sau này.

Ngồi ở cách vách bác sĩ Triệu đang nói một nữa liền đột ngột dừng lại, hắn kinh ngạc quay đầu nhìn về phía phòng cách vách, tinh thần thể của hắn đã phi thường mệt mỏi... nhưng bây giờ trạng thái của nó như đang được nạp điện thậm chí còn phản hồi cho hắn cảm giác nhẹ nhàng vui sướиɠ làm cho tinh thần căng chặt của bác sĩ Triệu thả lỏng.

Trong văn phòng người bệnh nghi hoặc hỏi: "Bác sĩ Triệu có chuyện gì vậy?"

Bác sĩ Triệu ngơ ngác không có trả lời người bệnh trong đầu óc hắn chỉ có một ý nghĩ: Bác sĩ trấn an chữa khỏi cho người khác thế nhưng một ngày lại được người bệnh trấn an.

Bác sĩ Triệu lấy lại tinh thần vội vàng trả lời không có gì rồi tiếp tục cuộc nói chuyện với người bệnh, chỉ là hắn không nhịn được phân ra một tia tâm thần chú ý người đang làm tinh thần trấn an cho tinh thần thể của hắn ở cách vách, tinh thần lực của người đó tuy không đủ mãnh liệt nhưng lại rộng lớn sáng chói.

Ở phong kế bên, việc trấn an tinh thần thể của Tiết Cẩm Hành cũng không phải là do đầu óc nóng lên mà làm, hắn biết tinh thần thể được sinh ra từ tinh thần lực của người cùng chủ nhân có quan hệ phi thường mật. Dưới tình huống bình thường người khác không có khả năng cùng tinh thần thể thân mật tiếp xúc trừ tinh thần thể của bản thân, nói cách khác làm tinh thần trấn an ở bệnh viện là cơ hội duy nhất mà Tiết Cẩm Hành có thể tiếp xúc với tinh thần thể của người khác.

Tiết Cẩm Hành như nguyện chạm đến tinh thần thể cảm nhận được tinh thần trấn an, đã hiểu vì sao Liên Bang lại thu phí điều trị cao như thế. Nhưng hắn vẫn thắc mắc nếu hắn cùng cấp bậc như dụng cụ kiểm tra thì khi tinh thần lực của hắn bị hỗn loạn sẽ được đến trấn an vậy tinh thần bạo động có cấp bậc càng cao thì sao? Chẳng lẽ tinh thần thể sẽ không bị tổn thương sao?

Tiết Cẩm Hành áp xuống nghi hoặc trong nội tâm, nhẹ nhàng xoa xoa tinh thần thể, Thải Hồng Vĩ nằm trong lòng của Tiết Cẩm Hành cằm đặt lên vai hắn, mắt nhắm lại, cái đuôi quét tới quét lui. May mắn là tinh thần thể cơ hồ không có trọng lượng nếu không với cái hình thể to lớn của Thải Hồng Vĩ có thể đem người đè dẹp lép.

Sau nữa tiếng, màu sắc cái đuôi của Thải Hồng Vĩ đều tươi hơn rất nhiều. Đồng thời dụng cụ tính trong phòng khám cũng thông báo: "Thời gian trấn an đã kết thúc, mời người bệnh đi đến phòng 9017 của bác sĩ để trao đổi bệnh tình."

Thải Hồng Vĩ lúc này mới lưu luyến không rời mà đứng dậu rồi rời đi khỏi người Tiết Cẩm Hành, hắn cũng xoa nhẹ lỗ tai của nó mới xoay người ra khỏi phòng. Phòng 9017 là phòng ở cách vách, Tiết Cẩm Hành gõ cửa phòng bên trong truyền đến tiếng bước chân vội vàng, cửa phòng được mở ra từ bên trong Tiết Cẩm Hành theo bản năng lui về phía sau một bước, có điểm chột dạ: Sờ miêu của người ta đã bị phát hiện?

Bác sĩ Triệu không thể tưởng được người trấn an tinh thần thể của mình lại là một thanh niên tuổi còn trẻ như vậy, thân hình của hắn nghiêng về một bên: "Mời vào."

Tiết Cẩm Hành đi vào phòng nhìn thấy bác sĩ Triệu đã không còn sự mệt mỏi vì phải tăng ca ngược lại tinh thần sáng láng mà ngôi ở trước màn hình của máy tính trí tuệ nhân tạo, phía trên đang hiển thị là hồ sơ bệnh án của Tiết Cẩm Hành.

"Tinh thần của ngươi đã phi thường tốt, không có bất luận vấn đề gì." Bác sĩ nói lại nhịn không được cười nói: "Ta là bác sĩ ngược lại bị ngươi trấn an.... Oh, ngươi là bởi vì tinh thần bạo động bị lan đến nên mới nhập viện? Hơn nữa khi nhập viện không có kiểm tra ra tinh thần lực dao động?"

Tiết Cẩm Hành lắc đầu nói không có. Bác sĩ Tiệu kinh hãi liên tục nói: "Loại tình huống này rất ít xảy ra, ngươi cư nhiên còn thức tỉnh trấn an hình là nhờ họa được phúc. Ta đã thấy toa thuốc của ngươi, trước khi được đưa đến bệnh đã sử dụng linh thực dung dịch chiết xuất, hiện tại trạng thái phi thường tốt thậm chí còn có thể trấn an lại tinh thần thể của ta, vậy ngươi không cần phải sử dụng thêm dung dịch chiết xuất."

Tiết Cẩm Hành nghe đến dung dịch chiết xuất ánh mắt hơi kinh ngạc: Là linh thực dung dịch chiết xuất?

Tuy rằng hắn chưa thấy qua, nhưng từ cái tên của nó cũng có thể đoán được dung dịch chiết xuất là thứ gì. Bác sĩ biết hắn trước kia chưa từng sử dụng nên giải thích: "Chính là đem các thành phần của linh thực hữu ích với tinh thần lực của nhân loại chiết xuất ra dùng, hiện tại tinh thần lực của ngươi rất ổn định, tạm thời không dùng được."