Chương 45: Lại thêm một tên đào góc tường

Hồng Cát trưởng lão quả thật là một người theo trường phái hành động, không quá mấy ngày liền cột lấy đồ đệ ra khỏi cửa.

Hắn thật sự trói, nửa điểm cũng không cho La Mộng Kiều cơ hội chạy trốn.

Trần Thính Vân chỉ có thể nhìn theo La Mộng Kiều đáng thương hề hề càng bay càng xa, còn giơ lên khăn tay nhỏ hướng nàng từ biệt.

Phỏng chừng về sau rốt cuộc không có cơ hội gặp mặt.

Ngạo kiều chơi vui như vậy không thường thấy, thả đi có chút tiếc a.

* Ngạo kiều: vẻ bề luôn tỏ ra lạnh lùng, ương bướng nhưng thực chất bên trong lại là kiểu người ôn nhu dịu dàng, có phần ngại ngùng, xấu hổ, có thể hiểu đơn giản là Ngoài lạnh trong nóng. Ngạo kiều tương tự nữ vương nhưng lại không có thích sai bảo như nữ vương.

Tiếng Nhật là Tsundere.

Trên thực tế Trần Thính Vân ác liệt thật sự, mặt ngoài là phụng mệnh dạy dỗ La Mộng Kiều, trên thực tế nàng ( LMK ) với Hồng Cát trưởng lão cùng nhau chịu trận.

Đánh trẻ lại tới già, hai thầy trò mỗi ngày nhảy nhảy thật sự chơi quá vui.

Hâm mộ không thôi, hâm mộ không thôi.

Cười hì hì đưa tiễn hai thầy trò Hồng Cát, Trần Thính Vân lập tức chuẩn bị toàn bộ võ trang, cảnh giác toàn bộ khai hỏa vì sắp đến Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh rèn luyện.

Ngạo Nguyệt Phong trừ Đại sư tỷ Phương Thiển tiếp tục ở lại Tiên Tung Môn tọa trấn Ngạo Nguyệt Phong, Nhị sư tỷ Doãn Đình, Tam sư tỷ Lục Viện Viện còn có mấy đệ tử đồng dạng là Trúc Cơ kỳ thì đi.

Các phong khác cũng có người đi, bất quá nhân số đại khái tương đương Ngạo Nguyệt Phong.

Trên Kiếm Khiếu Phong cũng có nhiều người cùng đi.

Nhân số cơ hồ là gấp mười lần Ngạo Nguyệt Phong.

Lúc này Trần Thính Vân như không quen biết người trên Kiếm Khiếu Phong.

Nàng còn tưởng rằng trên Kiếm Khiếu Phong tất cả đều là sắt thép thẳng nam, nguyên lai bọn họ vẫn là sẽ theo đuổi mỹ nữ.

Trần Thính Vân ít nhất thấy vài sư đệ Kiếm Khiếu Phong tràn đầy ái mộ nhìn Nhị sư tỷ Doãn Đình.

Nhị sư tỷ Doãn Đình hiếm khi đi Kiếm Khiếu Phong, bất quá việc này cũng không cản trở nàng trở thành đối tượng các sư đệ ái mộ.

Trần Thính Vân nhìn nhìn dáng người Nhị sư tỷ Doãn Đình, lại nhìn nhìn bản thân trước phẳng sau phẳng còn có một khuôn mặt nhìn rõ ràng so với tuổi thực tế còn muốn nhỏ hơn ba tuổi, chẳng trách nàng mỗi ngày chạy tới Kiếm Khiếu Phong cũng không có sư đệ ái mộ nàng.

Cũng thật là làm khó Tạ Vô Nhai gia gia mỗi ngày bị người ghép CP với nàng.

Lại nhìn kỹ, Trần Thính Vân hậu tri hậu giác trên Ngạo Nguyệt Phong đệ tử có tư cách đi Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh không ai không trẻ tuổi mỹ mạo, rõ ràng tư chất đều không tồi, Trúc Cơ cũng sớm.

Trong Tiên Tung Môn cũng không giúp đỡ người nghèo, tài nguyên tu luyện cũng dựa theo tông môn cống hiến phân chia.

Cạnh tranh có thể nói là kịch liệt, người có thể tuổi còn trẻ Trúc Cơ xác thật không tồi, tỷ như giống nàng như vậy, chỉ tiếc các sư đệ không thèm nhìn.

Trần Thính Vân thật là đối với bản thân hung tàn hoàn toàn không biết gì cả.

Tư thế nàng cầm song đao kia còn vừa chém vừa thu yêu thú vào trong không gian, nhưng thật ra huynh đệ hứng thú cũng có thể có mấy người.

Đương nhiên, cũng có người mịt mờ che giấu tình cảm đối với Tam sư tỷ Lục Viện Viện. ( lạy hồn, chạy đi còn kịp, biết cắn người đó )

Rốt cuộc Lục Viện Viện lòng ái mộ Tạ Vô Nhai sư huynh thật sự quá sâu, sâu đến mức như vật nàng sở hữu, trong tối ngoài sáng đều tự cho mình là đạo lữ tương lai của Tạ Vô Nhai, mặc dù là thực sự có ái mộ nàng cũng không dám trắng trợn táo bạo.

Sau khi người tụ tập lại, bọn họ liền cùng nhau chờ lên phi thuyền đi Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh.

Trần Thính Vân hiện tại không thể sợ độ cao, có thể lá gan lớn đứng bên cạnh mép thuyền âm thầm ghi nhớ lộ tuyến ( đường đi) Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh.

Kết quả Trần Thính Vân chỉ kiên trì nửa ngày liền bại lụi, sau khi dùng lời nói thâm tình đem nhiệm vụ gian khổ này giao cho gà trống Kim Xán Xán liền núp ở trong khoang thuyền không ra.

Gà trống Kim Xán Xán sau khi được Trần Thính Vân hứa cho đan dược liền bay đến đầu thuyền, đón ánh mặt trời rất có khí thế một người giữ cửa, vạn người khó vào.

Dù nó chỉ là một con gà.

Tiên Tung Môn có vài đệ tử chưa thấy qua gà trống Kim Xán Xán, đặc biệt là Luyện Khí đường vừa thấy Kim Xán Xán liền hai mắt sáng lên.

“Thái dương tinh khí thật nồng đậm!” Triệu Vọng Luyện Khí đường đôi mắt một đường thẳng nhìn chằm chằm gà trống Kim Xán Xán.

Này nếu là đem máu gà bỏ vào lò luyện chế, phẩm cấp pháp khí lại sẽ tăng lên một thành.

“Đó là sủng vật của Thính Vân tiểu sư muội, không dễ động vào.” Trương Tiêu Ngự Thú đường kiến thức thâm sâu, tốt tính khuyên nhủ hắn không nên đánh chủ ý lên Kim Xán Xán.

Lần trước Trần Thính Vân bị ba kẻ xấu đánh cướp, xong việc ba kẻ xấu kia không biết tung tích.

Có lời đồn nói ba kẻ xấu kia kỳ thật là đã bị gà trống Kim Xán Xán ăn, nếu không như thế nào sẽ tra được dấu vết lẻn vào Tiên Tung Môn rồi lại tra không ra bọn họ rời đi?

Nếu là sử dụng truyền tống phù bỏ chạy, cũng sẽ lưu lại dao động phù chú pháp thuật còn sót lại.

Chính là nơi Trần Thính Vân bị tập kích thứ gì cũng không có, sạch sẽ đến thực tựa như chưa từng có chuyện xảy ra.

Trần Thính Vân lúc ấy mới Luyện Khí hậu kỳ, bên cạnh người có thể có lực chiến đấu đó là sủng vật kia của nàng.

Bất quá cũng có người hoài nghi là Chấp Pháp Đường hành sự bất lực mới cố ý kiếm cớ như vậy.

Một con gà Trúc Cơ kỳ nếu là có thể đánh thắng ba Trúc Cơ, thì nó cũng không cần kêu thảm toàn bộ Tiên Tung Môn đều nghe được.

Lúc này mới có lời đồn ba kẻ xấu Trúc Cơ bị Kiếm Khiếu Phong Bành Ngọc sư huynh sát khí nặng dọa chạy.

Trong mấy lời đồn, Trương Tiêu càng thiên về hướng gà trống Kim Xán Xán đem người ăn.

Một con gà có thể hấp thu thái dương tinh khí tu luyện lại có Trần Thính Vân không kể vốn luyến lấy đan dược nuôi nấng, kia vẫn là gà bình thường sao?

Gà trống Kim Xán Xán nếu là biết còn có người tôn sùng nó như thế chỉ sợ sẽ ác ác ác kêu.

Cũng không biết có phải lời nói của Trương Tiêu có hiệu quả hay không, Triệu Vọng không tiếp tục nhìn chằm chằm gà trống Kim Xán Xán.

Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh cách có chút xa, chờ phi thuyền tới bên ngoài Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh đã là mười ngày sau.

Gà trống Kim Xán Xán không phụ sự kỳ vọng của mọi người, nó thật sự đem lộ tuyến nhớ kỹ, Trần Thính Vân thưởng nó không ít đan dược.

Bên ngoài ngừng không ít phi thuyền, còn một con so với một con càng xa hoa có khí thế, phi thuyền Tiên Tung Môn cư nhiên còn không được vị trí thứ ba.

Khó trách lão yêu bà Liên Thần Tinh giả tiên này vẫn luôn bế quan không ra cửa, nếu không nâng cao thực lực chỉ sợ ở Thanh Nguyệt tiểu bí đoạt không được tài nguyên gì tốt.

“Liên đạo hữu.” Quách Thụ Lan, Huyền Thiên Môn đứng trên chiếc phi thuyền lớn nhất nhìn lại đây.

Quách Thụ Lan là Kim Đan đại viên mãn, nửa bước tới Nguyên Anh, hắn gọi Liên Thần Tinh một tiếng đạo hữu cũng là cho mặt mũi.

Liên Thần Tinh hơi hơi cười nhạt đáp lại các trưởng lão dẫn đội của tông môn khác.

Theo Liên Thần Tinh cùng bọn họ chào hỏi, Trần Thính Vân cũng âm thầm đánh giá những thế lực trên phi thuyền xung quanh mình một phen.

Huyền Thiên Môn đã từng có Nguyên Anh đại năng, mặc dù Nguyên Anh đại năng mất tích, thì cũng như cũ là Thương Côn đại lục đệ nhất đại tông môn.

Tinh Túc Môn cùng Huyền Thiên Môn có quan hệ liên hôn cũng không thấp, đứng hàng thứ ba, thứ hai là Đại Linh Tự, thuần một màu hòa thượng đầu trọc.

Cũng không biết có phải Trần Thính Vân đối với Tinh Túc Môn có thành kiến hay không, tổng cảm thấy tác phong Tinh Túc Môn mơ hồ có điểm bất chính.

Âm thầm đánh giá một chút Tinh Túc Môn đứng thứ ba kia độ " tao bao " cũng không thua gì phi thuyền Huyền Thiên Môn, càng thêm khẳng định suy đoán bản thân.

Phi thuyền các thế lực khác cùng Tiên Tung Môn không khác biệt lắm, mơ hồ nhìn ra được là hàng sản xuất số lượng lớn.

Mấy thế lực lớn mặt ngoài nhìn nhất phái tường hòa*, trên thực tế chỉ sợ đã dấy lên không ít sóng gió.

* Thống nhất, đồng lòng, hòa bình.

Chính là cái gọi là chuyện tốt không linh chuyện xấu linh, Trần Thính Vân mới nghĩ như vậy, người Tinh Túc Môn lại đột nhiên nhắc tới nàng.

Trưởng lão Mặc Thủy Tiên Kim Đan trung kỳ Tinh Túc Môn tràn đầy ý cười mà nhìn về phía Trần Thính Vân ẩn ở trong đám người :

“Nghe nói Liên đạo hữu thu một đồ đệ Thiên linh căn. Ngày nào đó Kiếm Khiếu Phong trấn thủ Tiên Tung Môn sắp tới.”

Mặc Thủy Tiên lời này đã có thể gϊếŧ tâm. Trần Thính Vân là đệ tử Ngạo Nguyệt Phong, cố tình nói cái gì Kiếm Khiếu Phong trấn thủ Tiên Tung Môn, ác ý đều tràn ra mặt.

Mà với Trần Thính Vân xem ra, một câu này lượng tin tức có thể nói là to lắm.

Liên Thần Tinh muốn noi theo thành tựu Huyền Thiên Môn ngàn năm trước cưới thánh nữ Thiên linh căn Tinh Túc Môn hỗ trợ cháu ngoại ruột kết Nguyên Anh vốn là ham muốn cá nhân, Trần Thính Vân cũng là nhờ vào đội paparazzi ong cánh vàng bát quái mới nắm giữ không ít bí mật Tiên Tung Môn.

Bây giờ xem ra bên trong Tiên Tung Môn cũng không phải kín không kẽ hở như vậy, khó trách lần trước ba người kia lẻn vào Tiên Tung Môn đã dấy lên sóng to gió lớn.

Cũng khó trách Liên Thần Tinh sẽ phản đối nàng tham gia rèn luyện Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh lúc này, Liên Thần Tinh là sợ nàng sẽ bị người ở Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh ám hạ độc thủ gϊếŧ chết.

Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh nguy hiểm như thế, nàng sợ wá a.

Trần Thính Vân ở trong lòng thông qua đan dược hệ thống cùng Lâm Thừa Phong mách lẻo miêu tả chi tiết khả năng tiềm tàng uy hϊếp, để hắn chuẩn bị sẵn sàng.

Rốt cuộc muốn từ trong tay thế lực phản diện đem lão bà bị đoạt đi cứu trở về không dễ dàng a.

“Mặc đạo hữu quá khen, tiểu đồ kiếm pháp tạm được, vừa lúc gặp bí cảnh mở ra mang nàng đi rèn luyện một phen.” Liên Thần Tinh ngoài cười nhưng trong không cười trả lời, xem như nhận Trần Thính Vân thiên phú kỳ giai.

May mà Trần Thính Vân cũng có ở Kiếm Khiếu Phong học nghệ, Liên Thần Tinh đánh trả Mặc Thủy Tiên như vậy cũng tích thủy bất lậu*, còn ẩn ẩn đè đầu nàng một lần.

* Tích thủy bất lậu: một giọt nước cũng không để nhỏ ra ngoài; hình dung lời nói, việc làm vô cùng cẩn mật, không có chút sơ hở nào; hoặc là tiền đã vào tay không dễ dàng để lọt ra ngoài.

Chỉ thấy Mặc Thủy Tiên thầm hừ một tiếng, nâng cằm lên liền quay đầu lại nhìn cửa vào Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh.

Hai nữ nhân phân cao thấp vài phút ngắn ngủi dừng.

“Cái kia, Thính Vân sư tỷ không phải biết đao pháp sao?” Một đệ tử Kiếm Khiếu Phong đảo mắt nghi hoặc.

“Phong chủ Ngạo Nguyệt Phong nói là kiếm pháp chính là kiếm pháp.” Kiếm tu bên cạnh hắn mắng hắn một phen, ngăn lại lời nói thiếu suy nghĩ của hắn.

Đỡ phải chọc giận phong chủ Ngạo Nguyệt Phong bị nàng một chưởng đánh chết.

“Ha hả.”

Một tiếng cười sang sảng khẽ xuyên qua truyền vào trong tai đám người.

Trần Thính Vân theo thanh âm nhìn qua, thế nhưng nhìn thấy trên phi thuyền Huyền Thiên Môn một nam nhân trẻ tuổi bạch y phiêu phiêu nhìn nàng cười.

Thấy Trần Thính Vân nhìn hắn, ngón tay hắn thi triển pháp quyết, một đạo bạch quang liền bay tới hướng Trần Thính Vân.

Mắt thấy sắp đánh trúng Trần Thính Vân, Liên Thần Tinh tụ linh lực ngăn lại, tận lực giao thủ mới phát hiện đối phương tu vi lại là Kim Đan, Liên Thần Tinh thầm kinh hãi Huyền Thiên Môn khi nào lại xuất hiện một Kim Đan mới, đúng lúc bạch quang phóng tới boong tàu trên phi thuyền mới phát hiện đó là một cây đại đao hàn khí bức người.

“Thất Tinh Trảm Nguyệt đao này liền tặng cho vị tiểu sư muội này.” Nam tử bạch y trẻ tuổi xa xa nhìn Trần Thính Vân nói.

Rõ ràng Trần Thính Vân chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, nam tử bạch y trẻ tuổi cư nhiên trước mặt mọi người gọi Trần Thính Vân tiểu sư muội, ý đồ đáng chết.

Ngay cả tặng đao cũng gọi là trảm nguyệt, chậc chậc.

Dù sao vô tội chịu liên lụy- Trần Thính Vân thấy mặt Liên Thần Tinh đều đen.

Trần Thính Vân nhìn nhìn nam tử bạch y trẻ tuổi lại nhìn nhìn sắc mặt Liên Thần Tinh, rất cơ trí mà chạy tới thu hồi Thất Tinh Trảm Nguyệt đao gây hoạ kia.

“Đa tạ gia gia!”

Gia gia vừa ra, người xem náo nhiệt tất cả đều ồn ào cười to.

Ngay cả Tạ Vô Nhai cũng buồn cười.

Đã từng bị câu "đa tạ Tạ gia gia" kia của Trần Thính Vân làm cho cả Kiếm Khiếu Phong nhạc phiên, hiện giờ thấy có người cùng một cảnh ngộ với hắn, Tạ Vô Nhai trong lòng lại có một loại cảm giác vi diệu hắn không phải người thảm nhất.

“Gia gia?” Nam tử bạch y trẻ tuổi trên mặt hoàn mỹ không tì vết tươi cười xuất hiện vết nứt rất nhỏ.

“Kim Đan gia gia!” Trần Thính Vân sửa miệng, câu "Kim Đan gia gia" kia thanh thúy* quả thực không chê vào đâu được.

* Tiếng trong trẻo và vang xa.

“Ừm, vị đạo hữu này có tâm.” Liên Thần Tinh sảng khoái, một câu có tâm đem tư thái mang theo tiểu bối tới rèn luyện lên thập phần.

Một màn dạo đầu náo loạn như vậy, Trần Thính Vân vì tránh cho lại lần nữa trở thành nhân vật chính trong miệng người khác, sau khi lấy cây bảo đao liền núp ở trong khoang thuyền không ra.

“Phu quân phu quân, ta cùng ngươi nói, lại có người cạy góc tường ngươi ha ha. Bất quá hắn trộm gà không thành còn mất nắm gạo ha ha ha. over.”

Trần Thính Vân còn đem náo nhiệt vừa rồi nói cho Lâm Thừa Phong nghe, một chút cũng không tự biết tiện nghi phu quân Lâm Thừa Phong này sẽ có khả năng ghen.

“Ngươi phải cẩn thận. Nơi này Kim Đan có nhiều, còn có người nửa bước tới Nguyên Anh. over.” Sau khi cười ha ha xong, Trần Thính Vân có chút lo lắng mà dặn dò Lâm Thừa Phong.

“Nguyên Anh chính là Nguyên Anh, đâu ra nửa bước tới Nguyên Anh.” Lâm Thừa Phong khịt mũi coi thường.

“Nói là nói như vậy, ngươi một Kim Đan đối đầu với nhiều Kim Đan như vậy, ta lo lắng ngươi có hại.”

Lâm Thừa Phong còn không kịp cảm động liền nghe được Trần Thính Vân tiếp tục nói:

“Hơn nữa Thừa Vũ mới Trúc Cơ nha.”

“Kẻ hèn Kim Đan cũng muốn thương tổn Thừa Vũ.”

“Nói cũng đúng a, ngươi cũng đánh không trúng Thừa Vũ. over.”

“……”

Trần Thính Vân trốn tránh trốn tránh, sau khi chờ mấy phi thuyền thế lực lớn tất cả đều tụ tập, nàng lại lần nữa ngoi đầu.

Sau khi tận mắt nhìn thấy đến ước chừng trên trăm Kim Đan tu sĩ cùng nhau vận linh lực vào cửa vào Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh, lối vào Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh tản ra dày đặc sương mù, hiện ra một cái thông đạo hẹp dài, Trần Thính Vân lúc này mới hiểu rõ vì sao tán tu khác mặc dù là muốn đánh chủ ý lên Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh cũng không khả thi.

Trần Thính Vân cũng tập trung tinh thần đề cao cảnh giác, cơ hội nàng có thể sử dụng tử mẫu Truyền Tống Trận truyền hai huynh đệ Lâm Thừa Phong tiến vào không nhiều lắm.

Dù Nguyên Anh lão tổ nói tử mẫu Truyền Tống Trận có thể xuyên qua lá chắn bảo vệ của Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh, Trần Thính Vân trực giác vẫn là khi cửa vào mở ra còn chưa đóng lại đem truyền tiến vào tương đối tốt.

Đây là một loại trực giác nguy hiểm rất kỳ quái, Trần Thính Vân ở mạt thế dựa vào nó tìm được đường sống trong chỗ chết rất nhiều lần. Cuối cùng một lần nàng bị loại cảm giác này bao vây như thế nào cũng không thoát khỏi được, cuối cùng quả thực chết ở tang thi triều.

Mà lúc này cảm giác không thua lần chết đó, làm Trần Thính Vân hoảng loạn.

Ngay sau khi mấy chiếc phi thuyền một con tiếp một con dọc theo cửa vào hẹp dài bay tiến vào Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh, trên phi thuyền xếp đầu hàng Trần Thính Vân nhân lúc cửa vào còn chưa đóng lập tức phát động tử mẫu Truyền Tống Trận.

Kết quả sau khi Trần Thính Vân phát động tử mẫu Truyền Tống Trận chưa vài giây, thông đạo sương mù của Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh đã kịch liệt rung chuyển, cùng với cuồn cuộn đá lớn rơi xuống, cửa vào như không có ngay cả sương mù cũng biến mất.

“Mau tránh ra!”

“Xảy ra chuyện gì!”

“Bí cảnh đóng cửa!”

Trần Thính Vân cũng bị dọa ngây người, nhìn khắp xung quanh không nhìn thấy Lâm Thừa Phong cùng Lâm Thừa Vũ vốn nên xuất hiện, hoảng loạn liên tục gọi Lâm Thừa Phong.

Trần Thính Vân tưởng tử mẫu Truyền Tống Trận của nàng làm bí cảnh nổ mạnh, cũng may Lâm Thừa Phong qua vài giây rốt cuộc cũng trả lời Trần Thính Vân.

“Ngươi ở nơi nào? Ngươi cùng Thừa Vũ có sao không? Ta không nên phát động lúc này.” Trần Thính Vân nghĩ mà sợ cực kỳ.

“Không, ngươi làm rất tốt. Ta ở cạnh Thừa Vũ, hẳn là đã ở Thanh Nguyệt bí cảnh. Ngọc bội khắc tử trận bên ta nát, tạm thời không thể đến bên cạnh ngươi, trước khi ta tới ngươi vạn sự cẩn thận.”

“Xảy ra chuyện gì?” Trần Thính Vân nghe được không phải do bản thân liền thoáng trấn định hỏi.

“Có người phát động cấm chế cấp Hóa Thần, Thanh Nguyệt tiểu bí cảnh đã bị người phong tỏa.”

“Cái gì? Ngươi không phải nói toàn bộ Thương Côn đại lục ngay cả một Nguyên Anh cũng không có sao? Như thế nào lại có Hóa Thần?!” Trần Thính Vân sợ ngây người.

------------

Edit: Kê Kê Mao Cầu

Kẻ xấu chòi lên mặt đất!

Chị tui lại bị ngắm tới!

Bonus thêm cho mng 1 chương cho vui nhà vui cửa!!!