Chương 3

Liên Họa không biết mình ngủ say bao lâu, giống như chỉ là một cái chớp mắt, lại giống như cô đã trải qua hơn một ngàn năm.

Ý thức chậm rãi được lấy lại, Liên Hoạ mờ mịt nhìn bùn đất xung quanh mình, lúc này mới phản ứng lại, mình không chết.

Còn sống, cô đã vượt qua lôi kiếp hóa người!

Một trận mừng như điên nảy lên trong lòng, Liên Họa giãy giụa bò lên mặt đất.

Liện Hoạ lúc này chính là một cái cây mọng nước nhỏ bằng móng tay, nhưng cô đã nhanh chóng lớn lên. Sau khi bò lên trên mặt đất thì trong nháy Liên Hoạ lớn bằng bàn tay. Trên ngọn, những phiến lá tầng tầng lớp lớp mọc ra. Ban đầu là màu tím đen liền chuyển thành màu tím lam. Các phiến lá chưa được đầy đặn mọng nước, nhưng lại óng ánh giống như ngọc, ôn nhuận trong suốt, đẹp không sao tả xiết.

Liên Hoạ kéo rễ cây đi về phía trước. Những chiếc lá trên đầu được mở ra, Liên Hoạ hít sâu không khí, liền cảm thấy, không khí cũng ngọt.

Một cái cây thành tinh tu luyện thành công thì cần một bước mấu chốt, không phải là được khai sáng trí tuệ, mà chính là bản thể có thể hoá thành người. Khi đã hoá thành người thì mới tính là chính thức bước trên con đường tu hành.



Thiên Đạo thiên vị Nhân tộc, cũng chỉ có thân thể của Nhân tộc mới thích hợp tu luyện, bởi vậy mặc kệ là động vật hay là thực vật hoặc bất cứ một thứ gì, muốn tu luyện được, thì cần phải vượt qua lôi kiếp hoá người.

Liên Hoạ hiện tại rốt cuộc có thể biến thành người.

Trong đầu cô đã sớm nghĩ đến bộ dáng tương lại của mình trăm ngàn lần rồi. Rất tự nhiên, cô đương nhiên muốn mình trở thành một mỹ nữ tuyệt thế. Thực vật thành tinh, có cái cây nào không trở thành mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.

Liên Họa kích động trong người, muốn điều động linh lực trong cơ thể, nhưng cô đang chuẩn bị biến thành người lần đầu thì… phía sau đột nhiên có một trận kình phong đánh úp tới.

Có người đánh lén!

Không kịp nghĩ gì, Liên Hoạ liền lắc mình một cái, từ trên mặt đất di chuyển thân thể tránh thoát. Sau đó cô nghiêng mình nhìn thấy trên mặt đất cắm đầy những chiếc là màu xanh lục. Những chiếc lá này xung quanh có một loạt răng cưa, bén nhọn vô cùng.

Liên Hoạ ngẩng đầu nhìn, phát hiện ra, bốn phía không có người, chỉ có một gốc cây Hương Chương thô to vô cùng.