Im lặng.
Sự im lặng chết chóc.
Rõ ràng thân ở sân bay ồn ào, nhưng hai người lại tựa như thoát khỏi hoàn cảnh xung quanh, bốn mắt nhìn nhau.
Cuối cùng vẫn là Vưu Cầu Cầu bị mỏi mắt, nhịn không được mà chớp chớp mắt.
Mà cái động tác giống như là mở ra công tắc nào đó, cánh tay Vưu Cầu Cầu trực tiếp bị em gái đối diện bất ngờ tóm lấy, cùng lúc đó vang lên tiếng thét chói tai kích động.
“A a a, em là Cầu Cầu phải không?!”
“Cầu Cầu, ma ma yêu con a!”
Vưu Cầu Cầu bị em gái kích động nắm chặt lấy, giống như đang khống chế phạm nhân, Vưu Cầu Cầu không ngờ em gái này sẽ nhiệt tình như vậy.
Hơn nữa……
Đừng nghe vừa rồi ngoài miệng goi nói ma ma yêu con, vừa rồi cô rõ ràng nghe được câu nói vô cùng ngốc nghếch.
“Đúng vậy, tôi là Vưu Cầu Cầu.”
"Tôi không chạy đâu.”
Cho nên không cần túm chặt như vậy, Vưu Cầu Cầu có chút tò mò đánh giá cô gái trông cũng trạc trạc tuổi cô, mang theo chút kinh ngạc và nghi ngờ, “Cái đó…… bạn là fans của tôi hả?”
Tuy trên weibo có không ít người chua ý đến Vưu Cầu Cầu, ngoài miệng mọi người cũng sẽ la hét cái gì mà nhóc Cầu gì gì đó, nhưng Vưu Cầu Cầu luôn có một loại cảm giác không chân thật.
Đây là lần đầu tiên cô gặp được fans trong thực tế.
Cảm thấy hơi vi diệu.
"Phải á!”
Em gái đột nhiên gật đầu, không đợi Vưu Cầu Cầu nói thêm cái gì, cô ấy lại nói: “Cầu Cầu, em chờ một lát, còn có người nữa.”
Còn có người?
Vưu Cầu Cầu cho là còn có một hai bạn bè gì đó.
Sau đó em gái vẫy tay ra phía sau: "Mọi người ơi, mau tới đây, tôi bắt được Vưu Cầu Cầu rồi.”
Em gái vừa dứt lời, mười mấy người chạy như bay về phía Vưu Cầu Cầu, nam nữ đều có, hơn nữa trên mặt mỗi người đều mang theo một loại biểu cảm kích động, Vưu Cầu Cầu nhìn thấy cảnh tượng này có hơi mềm chân, thậm chí trong nháy mắt còn có xúc động muốn bỏ chạy.
Bất quá nghĩ những người này có lẽ đều là fans của mình, cô vẫn không chạy, đương nhiên một nhân tố quan trọng khác là em gái này còn đang nắm chặt cánh tay cô!
Cô trốn không có được.
Vưu Cầu Cầu bị mười mấy người bao vây xung quanh.
……
“Cầu Cầu, em chụp quảng cáo xong rồi về hả?”
“Không ngờ lại thật sự lại bắt được em ở đây.”
“Có mệt không, cục cưng, chị có mang theo đồ uống với đồ ăn nè.”
"Chị cũng mang, chị cũng mang.”
Mặc kệ nam hay nữ, trong tay mọi người đều ôm một đống đồ ăn thức uống, lúc này Vưu Cầu Cầu đã kéo khẩu trang xuống, mọi người nhìn cô, trên mặt mang theo nụ cười hiền từ, cô có một loại cảm giác con mẹ nó mọi người đều là thân thuộc.
Nhưng bọn họ đều không lớn!
Fans nhà khác tiếp ứng idol, đều là tặng hoa tặng quà làm kỷ niệm, bên Vưu Cầu Cầu thế mà lại toàn là đồ ăn.
Vưu Cầu Cầu còn chưa kịp mở miệng, một giọng nói hào hùng mạnh mẽ vang lên: “Cầu Cầu có muốn ăn gà rán không, ba ba yêu con!”
Vưu Cầu Cầu:???
Ở phía sau đám người, một nam thanh niên cao lớn, dáng người y chang giọng nói, trong tay cầm gà rán, màu vàng rực rỡ, thậm chí Vưu Cầu Cầu còn ngửi thấy được mùi gà rán.
Đúng là niềm hạnh phúc khi mất đi mùi thực phẩm chiên đã lâu.
Vưu Cầu Cầu liền nuốt nước miếng, nhưng cô vẫn thành thành thật thật lắc đầu: “Không được, tôi muốn giảm cân.”
Vốn dĩ mấy em gái còn đang quở trách nam thanh niên, hắn đúng là quá gây chú ý, thế mà lại thông qua hành động này thu hút sự chú ý của nhóc Cầu, quan trọng nhất chính là hắn còn thành công!
Giây tiếp theo liền đắm chìm trong giọng sữa của Vưu Cầu Cầu, cùng với câu nói muốn giảm cân chọc cười.
Đúng vậy, nếu mọi người có thể tới sân bay tiếp ứng, vậy thì chắc chắn là rất thích Vưu Cầu Cầu, xem như là fans tử trung, đương nhiên cũng biết Vưu Cầu Cầu ăn đến mập.
“Cầu Cầu, em quá đáng yêu đi, chị rất muốn giấu em đi, để trong túi.”
“Cầu Cầu không sao, ăn một miếng, ăn một miếng sẽ không mập.”
“Cầu Cầu, hiện tại em đã rất gầy, phòng tập thể thao chơi vui không?”
Đối mặt với ngôn luận mồm năm miệng mười, Vưu Cầu Cầu đánh giá: Không được, phạm pháp, còn có cô quá lớn, đặt trong túi là không thực tế; ăn một miếng không béo là xúi bậy cô; nói anh trai ở phòng tập thể thao, đúng là ma quỷ.
Vưu Cầu Cầu đột nhiên bị fans vây quanh, hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch, nhưng mà cô lại rất vui vẻ giao lưu với mọi người.