Chương 3: Hôm nay cá mặn ra sao?

Vưu Cầu Cầu đứng ở hành lang, hành lang im ắng không có người nào, Vưu Cầu Cầu cũng tạm thời không nghĩ ra thất nghiệp rồi tiếp theo sẽ làm nghề gì, hơn phân nữa là muốn đi công ty giải trí khác xem vận may, cũng không biết lại có người coi tiền như rác tiếp tục kí hợp đồng với cô hay không.

Cùng lắm thì......

Cuối cùng Vưu Cầu Cầu lấy ra một ít hạt dưa ra cắn.

Khiến hành lang an tĩnh thêm thanh âm cắn hạt dưa.

Lý ca có nói không sai chút nào, Vưu Cầu Cầu tâm thái siêu ổn.

Vưu Cầu Cầu cắn hạt dưa một lát, lại nghe được thanh âm giày da đạp lên sàn nhà gạch men sứ, có người tới, tuy lòng hiếu kỳ của cô không cao, nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn một chút.

Nam nhân nghịch sáng đi tới, hắn vóc dáng rất cao, ước chừng có một mét chín mấy, chờ dần dần đến gần Vưu Cầu Cầu, Vưu Cầu Cầu mới thấy rõ diện mạo của hắn.

Lớn lên thật anh tuấn, trên mũi là mắt kính gọng mạ vàng, ăn mặc tây trang giày da, tinh anh mười phần.

Vưu Cầu Cầu: Nga, không quen biết.

Tiếp tục cúi đầu cắn hạt dưa, hóng gió.

Sau đó nam nhân ngừng lại ở trước mặt cô, thân ảnh bao phủ cô.

Vưu Cầu Cầu:???

Cô suy nghĩ có phải mình chắn đường hay không, tuy rằng Vưu Cầu Cầu cảm thấy hành lang vẫn rất rộng, hai người đi hoàn toàn không vấn đề gì.

Nhưng cô vẫn di chuyển hai bước, nam nhân cũng đi theo cô di chuyển hai bước; Vưu Cầu Cầu hướng tới một bên khác đi hai bước, hắn tiếp tục hướng tới một bên khác đi hai bước.

Dù sao hai người luôn đối diện.

Vưu Cầu Cầu: "......" Chuyện gì xảy ra a đại huynh đệ.

Cuối cùng Vưu Cầu Cầu đơn giản kề sát vách tường, phía sau lưng dựa vào tường, nhường đường cho nam nhân, làm tư thế thỉnh, hiện tại sẽ không phát sinh tình cảnh luôn là di chuyển ở bên nhau đi?

Nam nhân lại không có đi, mà là đánh giá cô. Không đợi cô hỏi đã mở miệng.

"Cô là Vưu Cầu Cầu?"

Là câu hỏi, ngữ khí lại chắc chắn.

Vưu Cầu Cầu vốn còn tiếp tục đem hạt dưa đưa bên môi, nghe được đối phương chuẩn xác hô tên của cô, chần chờ thả xuống dưới, hơn nữa đem mu bàn tay cầm hạt dưa ra sau người.

"Fans?"

Cô nghi hoặc lại mang theo một chút vui sướиɠ nhìn nam nhân đầy vẻ tinh anh, dùng ánh mắt ý đồ cùng đối phương ra ám hiệu.

Không nghĩ tới cô vậy mà cũng có fans, biết sớm liền không cắn hạt dưa, cắn hạt dưa không đủ thần tượng, cũng không biết có hay không đánh nát sùng bái của fans với chính mình.

Sùng bái của fans đánh nát không không biết, giác mơ của Vưu Cầu Cầu bị vô tình đánh nát.

Thịnh Thời Quân mặt vô biểu tình nhìn cô, "Không, tôi là cấp trên của cô."

Vưu Cầu Cầu, "Nga." Quả nhiên không phải fans, cô suy nghĩ cái rắm.

Trong phòng tổng tài.

Thịnh Thời Quân ngồi ở sau bàn làm việc, đôi tay thon dài nhịp trên bàn, ánh mắt dưới thấu kính đen nhánh, một bên xem kỹ cô gái ngồi đối diện, một bên mở miệng.

"Tôi biết, cô học biểu diễn, xuất thân chính quy, khẳng định là hy vọng có thể ở trong giới có một vị trí nhỏ."

Không, không nghĩ.

"Điều kiện bản thân cô không tồi, có tiềm năng phát triển......"

Thực xin lỗi, ngài xem nhầm cái này, phát triển không được.

Vưu Cầu Cầu đã biết trước cốt truyện, cô cũng không có sở hữu những gì mà ông chủ mới nói, cô chỉ là người qua đường giáp không có lý tưởng, không có chuyện xưa thôi.

Mười phút trước, Vưu Cầu Cầu bị người mang mắt kính gọng mạ vàng, đầy vẻ tinh anh tự xưng là cấp trên của cô từ hành lang xách trở về phòng, hơn nữa đơn độc tìm cô đi văn phòng nói chuyện.

Tại đây, trong khoảng thời gian này, Vưu Cầu Cầu phát huy đầy đủ thái độ có lẽ có khi đối mặt cấp trên từ đi học đến bước vào xã hội.

Đúng đúng đúng, là là là.

Trả lời cực kỳ nhanh chóng, cũng cực kỳ có lệ.

Nếu Thịnh Thời Quân nhìn không ra, anh cũng quá thất bại.

Kỳ thật Vưu Cầu Cầu vốn không nghĩ có lệ như vậy, nhưng cô hỏi ông chủ mới ở đây không có lương tạm.

Có lương tạm chính là Thịnh tổng, không có lương tạm chính là Tiểu Thịnh! Đây là hiện thực, đây là xã hội, xã hội không cần nước mắt!

Khi Thịnh tổng biến thành "Tiểu Thịnh", Vưu Cầu Cầu liền buông ra nhiều, cô cũng không muốn nghe thao thao bất tuyệt, cũng nhịn không nổi, thử nói, "Ông chủ, mạo muội hỏi một câu ngài trước kia từng kinh doanh dịch vụ Wechat sao?"

Bằng không sao vẫn luôn vẽ ra cái hố lớn như vậy?