Cô cũng thấy hơi cảm động, nghĩ lại chuyện lúc nào cô cũng gọi ông chủ mới là Chu Bái Bì liệu có phải quá đáng quá rồi không, mặc dù anh là Chu Bái Bì thật, ngay cả năm nghìn tệ tham gia gameshow cũng không phải tiền anh trả, nhưng một ông chủ có thể vì nghệ sĩ của mình mà tự thân xuất hiện như vậy, cũng không nhiều lắm.
Thịnh Thời Quân: "Dạ dày con khỉ nhà lão Lý dạ dày không tốt lắm, vừa đúng lúc ở gần đây có bệnh viện thú ý."
Vưu Cầu Cầu nghe tới đó thì đã hiểu: "À, tiêu chảy hả.”
Khỉ của Lý Ca đúng thật là da lông ngắn nhưng bệnh lại thật nhiều, cứ cách hai ba ngày Vưu Cầu Cầu lại nghe Lý Ca ca thán về chuyện tiêu chảy.
Cùng lúc đó, khỉ bị tiêu chảy mà ông chủ cũng phải đi theo, Vưu Cầu Cầu lại được giác ngộ thêm cho mình nguồn tri thức mới.
Khả năng cao là không phải ông chủ muốn đích thân đến đây.
Liệu có phải là do anh không còn ai khác để sai sử không nhỉ.
Dù sao trong lần khai trương công ty Vưu Cầu Cầu cũng chẳng thấy nhân viên nào khác, dường như ông chủ mới đang muốn làm ông chủ kiêm luôn người đại diện.
Vưu Cầu Cầu nói trắng ra như vậy khiến không khí trở nên yên tĩnh, Thịnh Thời Quân cũng không phản bác lại, bởi vì đúng là như vậy.
Có lẽ Thịnh Thời Quân nên phá vỡ sự yên lặng này, anh cảm thấy mình không cần tiếp tục bàn luận về chủ đề con khỉ tiêu chảy với nghệ sĩ dưới trướng nữa.
Đâu có ý nghĩa gì.
"Có cần tôi cho cô đi nhờ một đoạn không?"
Thật ra thì Thịnh Thời Quân cũng chỉ khách sáo mời vậy thôi, vậy mà Vưu Cầu Cầu ở phía đối diện lại nhanh chóng gật đầu.
"Được"
Có xe miễn phí để đi chùa thì nhất định phải đi rồi, Vưu Cầu Cầu cũng lười đi bộ, không biết bên này có gọi được xe không nữa.
...
Chờ đến khi xuống dưới, thấy ông chủ lái xe ra, nhìn thương hiệu bình dân trên đầu xe, quan điểm trước kia của Vưu Cầu Cầu đã được chứng minh.
Đừng nhìn vẻ bề ngoài tinh anh của ông chủ mới, trông giống người rất có tiền nhưng có lẽ thực tế là anh không có tiền.
Ý Vưu Cầu Cầu không phải là xe nhãn hiệu bình dân thì không tốt, nó mang lợi ích thực tế, tiết kiệm hơn so với những chiếc xe giá cao, nhưng xe ông chủ đi lại là điều quan trọng đấy, chưa nói tới những người mở cửa xe Lincoln, Rolls-Royce, hay Ferrari, đến ông chủ cửa hàng trái cây dưới tiểu khu nhà Vưu Cầu Cầu cũng lái xe BMW đấy.
Vưu Cầu Cầu chui vào ghế sau xe, rồi nói cho Thịnh Thời Quân tên của tiểu khu nhà mình.
Lên xe rồi Vưu Cầu Cầu mới nhớ tới, mình đang ngồi cùng ông chủ trong một không gian khép kín, có phải cũng nên làm chút gì đó không?
Ban đầu Vưu Cầu Cầu còn hơi căng thẳng, nhưng không lâu sau đó đã phát hiện ra, ông chủ mới không nói lời nào, chỉ tập chung lái xe, cũng chẳng có ý định muốn nói chuyện với Vưu Cầu Cầu nên cô cũng trầm tĩnh lại.
Trong xe mở điều hòa, nhiệt độ rất vừa phải, Vưu Cầu Cầu suy nghĩ một lúc rồi cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Pitt.
Pitt chính là người đại diện trước của Vưu Cầu Cầu, người đã diss cô là bùn loãng không thể trát tường, là hàng nhập lậu, cuối cùng lại đi ăn máng của công ty khác.
Trước tiên Vưu Cầu Cầu gửi cho anh ta bức ảnh chụp mình đang cầm huy chương của chương trình "Dũng cảm tiến về phía trước", lại soạn tin nhắn nói tới chuyện mình đã có vai diễn trong một phim chiếu mạng, sau đó chỉ rõ mục đích.
[Anh có thể phát sóng trực tiếp ăn phân được rồi]
Còn bổ sung thêm [Hai lần.]
Bên kia trả lời lại rất nhanh, liên tiếp gửi tới ba cái dấu chấm than, dấu chấm than to đùng thể hiện nội tâm không bình tĩnh của anh ta.
Vưu Cầu Cầu nhìn trên điện thoại thấy đối phương đang nhập tin nhắn, thì dùng tốc độ tay nhanh hơn người bình thường, quyết đoán block người ta luôn.
Lần này bên kia không gửi được tới rồi.
Vưu Cầu Cẩu hiểu rõ Pitt, thảo nào tiếp theo Pitt cũng muốn gửi tin nhắn tới cười nhạo cô rằng đắc ý cái gì mà đắc ý, sau đó lại khoe Mạc Lan của anh ta bây giờ có bao nhiêu cơ hội tốt, vân vân và mây mây.
Vậy trước khi anh ta gửi những lời công kích tới, không bằng block luôn.
Cho anh ta tắt điện.
Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình đúng là đứa bé thông minh.
Cách màn hình điện thoại Vưu Câu Cầu cũng tưởng tượng được vẻ tức thới phì khói hộc máu của đối phương.