Chương 6

Bất đồng với hưng phấn cùng chờ mong lúc nãy, hiện giờ trên mặt mỗi người đều chỉ còn lại thất vọng thật sâu cùng bất đắc dĩ.

Xe ngựa kéo lớn như vậy, chỉ lẻ loi thả hai con thỏ hoang, còn có chút vỏ cây, cùng với một ít rau dại Ninh Phi gọi không nổi tên.

“Man tộc đánh chiếm biên giới, thôn trại xung quanh đều gặp khó khăn, lương thực đổi không được, A Lư cùng Cửu Tường còn bị thương.”

Nhìn ra đám người thất vọng, lão giả đi tuốt đằng trước mặt thở dài một tiếng, khẽ lắc đầu.

“Những thứ có thể ăn chúng ta đều mang về, mọi người cố tiết kiệm thêm chút, hẳn là còn có thể duy trì một đoạn thời gian.”

Nói nhẹ nhàng, kỳ thật mọi người ở đây trong lòng đều rõ ràng, chút đồ này phân cho mọi người, một chút đều không đủ dùng.

Có một số người, chú định sẽ bởi vì đồ ăn thiếu thốn mà tử vong.

Nhưng không có người phẫn nộ, không có người hỏng mất mà khóc thét, Mặc tông đệ tử trước tiên tiếp nhận việc sắp cạn lương thực, bình tĩnh mà thản nhiên.

Ninh Phi nhướng mày.

Cậu chính là nhìn thấy qua bộ dáng kích động của mọi người lúc trước, hiện tại hy vọng tan biến, không nghĩ tới thế nhưng không ai tuyệt vọng.

Mặc tông này, có điểm ý tứ.

Lão giả dẫn đầu nhìn chung quanh, tầm mắt ở trên mặt Ninh Phi dạo qua một vòng, sau đó quay đầu nói với Tạ lão bên cạnh:

“Tạ Tăng, ba ngày trước ngươi truyền tin muốn dùng Vân Phù lệnh?”

Tạ lão gật gật đầu.

“Đúng vậy. Tiểu Phi mất tích, ta dưới tình thế cấp bách dùng Vân Phù lệnh triệu Phong gia mượn binh. Không nghĩ tới trong họa có phúc, Tiểu Phi hiện giờ đã khôi phục. Ngư Sơn, dựa theo tông môn quy củ, vẫn là mau chóng tiến hành nghi thức thừa kế, xác lập Ninh Phi làm củ tử đi!”

Được gọi là “Ngư Sơn” lão giả trầm ngâm một lát, quay đầu cùng người bên cạnh nhìn nhau liếc mắt một cái, sau một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng nói:

“Tạ Tăng, không phải ta không cho ngươi mặt mũi.”

“Dựa theo tông môn quy củ, chỉ khi được đại củ tử tiền nhiệm chính thức xác định, mới có thể trở thành người thừa kế. Tiểu Phi là đại đệ tử của tiền nhiệm củ tử không sai, nhưng hắn cũng không được củ tử xác nhận thân phận, việc này còn phải xem xét lại.”

“Nhưng trước đây đại củ tử chỉ có mình đệ tử là Tiểu Phi! Mặc tông luôn luôn lấy thân truyền vi tôn, trừ bỏ Tiểu Phi, không ai có tư cách này!”

“Lời này không thể nói như vậy,” Người đứng cạnh Ngư lão mở miệng.

Hắn kêu Mộc Đông Lai, cũng là tam trưởng lão đứng đầu, địa vị cùng Ngư, Tạ hai người như nhau.

“Sự việc ngươi dùng Vân Phù lệnh mọi người có thể không truy cứu, nhưng củ tử kế tông là đại sự, tông môn mấy năm nay cũng không thiếu mầm non xuất sắc, bọn họ nỗ lực nhiều năm như vậy, lập tức xuất hiện một cái ngốc tiểu tử mới lấy lại ý thức chưởng lệnh, ai cũng sẽ đều không phục.”

Lời này vừa nói ra, mọi người vây xem trên mặt đều lộ ra sắc mặt khó chịu.

Tạ lão khẽ nhíu mày, không tự giác đề cao chút âm lượng.

“Vậy ngươi muốn như thế nào?”

Mộc lão mặt vô biểu tình.

“Cũng không như thế nào. Chính là dựa theo quy củ, để đệ tử có tư chất đứng ra, mọi người cùng nhau chọn lựa một chút, cũng có thể tâm phục khẩu phục.”

Ngư lão khẽ gật đầu, đây cũng là chủ trương của bọn họ xưa nay.

Rốt cuộc đời trước củ tử chết đột ngột, thân truyền đệ tử cũng cùng lúc mà bị thương đầu óc, người thừa kế hẳn là nên một lần nữa đề cử.

Nếu không phải mấy năm nay Tạ Tăng liều mạng phản đối, Mặc tông sao có thể nhiều năm nay như rắn mất đầu?!

Một phen lời nói này, nhưng đủ để làm đám người vang lên tiếng ứng hòa.

“Nào có thể như vậy!”

Tạ lão cắn răng.

Mắt thấy mọi người nghiêng về một phía mà duy trì Mộc Đông Lai, thừa tông đại sự không thể thực hiện được là hiểu rõ.

Nhưng lão ôm chấp niệm nhiều năm, cũng không thể dễ dàng bị người ta lật đổ.

“Ngươi cũng nói củ tử mới lấy lại ý thức, với kỳ tài ngút trời mấy năm nay cũng khó tránh khỏi mới lạ, so không được với đệ tử dưới trướng các ngươi ngày ngày thao luyện.”

Tạ lão cười lạnh nói.

Hắn nhìn quanh mọi người, nhẫn tâm bỏ xuống một quả bom.

“Nhưng Mặc tông củ tử khảo nghiệm chính là ngộ tính, nếu muốn nói công bằng, đơn giản mọi người thỉnh ra củ tử lệnh, làm củ tử lệnh chọn chủ đi.”