Phụ đề: "Điều kiện là gì?"
Ninh Phi nghĩ nghĩ.
Phụ đề: "Làm nghiên cứu khoa học mà không có nguyên liệu là không được, ngươi cung cấp cho tôi nơi chứa quặng gần Mặc Tông, còn có thiết bị khai thác, phải là năng lượng mặt trời, không dùng điện với nước."
Phụ đề: "......"
Phụ đề: "Không được, thân ái, dùng năng lượng mặt trời lấy quặng, ngươi còn không thể làm được, bổn hệ thống càng không có khả năng làm được."
Ninh Phi: "Vậy năng lượng từ điện, cái này quê ta có."
Phụ đề: "......"
Phụ đề: "Kỹ thuật vượt quá giới hạn thời đại này, vi phạm quy tắc của thời không."
Ninh Phi: "Này không có kia cũng không có, này khác gì lừa người đâu?!"
Ninh Phi: "Vậy nếu tôi yêu cầu thêm phần thưởng và chút quặng, đại khái cũng có thể chấp nhận chứ?"
Phụ đề: "...... Có thể."
Ninh Phi: "Được rồi, vậy trói định đi."
Phụ đề: "......"
Có cảm giác mình vừa bị lừa.
Nhưng tư chất ký chủ giống Ninh Phi như vậy ngàn năm khó gặp, thêm điều kiện, cò kè mặc cả gì đó, hệ thống cũng chỉ có thể nhịn.
Ngay sau đó, cột sáng màu lam lóe lóe, hộp củ tử lệnh bỗng nhiên bay lên cao, sau đó tự động bay đến trong tay Ninh Phi.
Ninh Phi: “Vậy là xong rồi?”
Sau đó, trong đầu cậu vang lên âm thanh điện tử lạnh băng.
Hệ thống: Trói định đã xong, đã vì ký chủ mở ra hệ thống cập nhiệm vụ chi nhánh, trước mắt Mặc tông phát triển đã đạt giá trị ở mức 5, thuộc giai đoạn bắt đầu phát triển.
Hệ thống: Ký chủ hiện tại có thể tự do xem bản vẽ ký chủ trước đã giải khóa được, bản vẽ đã mở khóa có thể sử dụng, các bản vẽ khác yêu cầu ký chủ phải đổi điểm ở thương thành. Chú ý, bổn hệ thống không tồn tại các bản vẽ phát triển siêu việt hoặc chịu trách nhiệm với bản vẽ thiếu sót, sau khi đổi bản vẽ, bản vẽ lỗi sẽ tự động hiển thị loạn mã, ký chủ đã chi trả điểm số cho thương thành, hệ thống sẽ không hoàn lại.
Hệ thống: Ký chủ hiện tại điểm thương thành là 0, lễ bao giúp đỡ khó khăn x1, Ngưu Bối Sơn quặng x1, ký chủ có thể ở giao diện xem xét tình hình cụ thể và chi tiết.
Ninh Phi: Hệ thống, ngươi như thế nào không gọi “Thân ái” nữa?
Hệ thống: Trói định hoàn thành, làm nũng vô dụng.
Ninh Phi:……
Cậu mở giao diện, đầu tiên đi xem danh sách nhiệm vụ.
Ninh Phi đi ra khỏi từ đường, chạm phải ánh mắt đám đông tìm tòi nghiên cứu. Ngư Hân ngồi ngay gần cửa, thấy Ninh Phi đến, đôi mắt sáng lên. Trước khi Ngư Hân kịp lên tiếng, đã bị gia gia nhà mình kéo ống tay áo, bắt hắn giữ im lặng.
Mọi người ở đây cảm thấy cực kỳ bối rối. Họ đã biết từ miệng Ngư Hân rằng Ninh Phi đã hoàn thành đề thi thứ năm, nghĩ rằng người ta sẽ nhanh chóng bị loại, nhưng không ngờ là cậu lại trụ được đến lúc này.
Ninh Phi là người ở lại từ đường lâu nhất, cho dù lệnh bài không công nhận cậu là củ tử, nhưng khả năng của cậu đã được chứng minh ở trình độ cao hơn so với đám đệ tử kia.
Trước đó, dù Tạ lão đã cố gắng, nhưng không ai để ý đến một kẻ ngốc như Ninh Phi. Trong đám đệ tử Ngư Hân cùng Liễu Thiết đã luôn dẫn đầu, nhưng không ngờ cả hai đều thất bại. Mà Ninh Phi cuối cùng lại xuất hiện sau nửa canh giờ.
Tính theo thời gian, cũng đến được đạo đề thứ mười. Tạ lão chào đón với vẻ mặt lo lắng và hỏi: "Vậy, con có được chọn không?"
Sau đó, mọi người nhìn thấy hình ảnh tuyệt vời nhất trong cuộc đời của họ. Thanh niên vươn tay, trên đó có một miếng ngọc bội, khiến tất cả mọi người không thể rời mắt. Có người không tin, còn đυ.ng thử vào viên ngọc trong tay Ninh Phi, liền cảm nhận được dòng điện lạnh lẽo chạy qua.
Ninh Phi tự nhìn vào viên ngọc, tự cảm thấy nó có nhiều công dụng hơn cậu nghĩ. Ngoài hình dạng là miếng ngọc vô tri, nó còn có hiệu suất cao và có khả năng lưu trữ điện.
Trong khi Ninh Phi còn đang suy nghĩ, chợt có âm thanh "Bùm". Tạ lão ngồi xuống đất, khuôn mặt đầy nếp nhăn tèm nhem nước mắt và nước mũi. Mọi người kinh ngạc khi thấy cảnh này.