Lúc phát hiện ôn dịch, là lão nhị nhanh chóng quyết định tranh thủ trước khi cửa thành đóng cửa mang theo cả nhà cùng chạy, kết quả phát hiện hai đứa nhỏ nhất đều thụ hàn sốt cao, lúc ấy ai cũng không nghĩ tới chuyện hai đứa nhỏ bị ôn dịch, ngoại trừ Lý thị.
Lão nhị nói không phải, hơn nữa tự mình hái thuốc nấu cho hai đứa nhỏ uống. Hắn cũng không biết Lý thị có tin hay không, khi đó hắn muốn chiếu cố nhị lão, lại muốn phòng bị dân chạy nạn khác, cuối cùng Hổ Tử vẫn chịu không nổi, chếŧ non. Xong việc hắn mới nhớ lại, rõ ràng Bình An so Hổ Tử còn nhỏ hơn một tuổi, thân mình còn yếu hơn Hổ Tử, không lý do gì, Lý thị một lòng chiếu cố hài tử còn bị chếŧ non.
Hắn cũng không dám suy nghĩ, có phải Lý thị sợ nhi tử bị ôn dịch, cho nên không tỉ mỉ chiếu cố mới dẫn tới nhi tử chếŧ non hay không.
“Tiên nữ tỷ tỷ, tai tinh là gì?”
Ngoài cửa, Bình An bẹp bẹp miệng nhỏ, rất là ủy khuất.
An Mịch cũng không nghĩ tới cho bé ăn cục kẹo, Bình An liền tâm tâm niệm niệm nhớ cha bé, muốn lấy kẹo cho cha bé ăn, kết quả liền nghe được Lý thị mắng bé là tai tinh, làm cô tức giận đến nỗi muốn ném trái bom vào mồm bà ta.
Nhóc con nhà cô sao có thể là tai tinh, có cô ở đây, chỉ có thể là phúc tinh.
“Tiên nữ tỷ tỷ, Bình An không phải là tai tinh đúng không?”
Thật ra Bình An nghe không hiểu quá nhiều, chỉ biết đại bá nương bỏ rơi bé trên núi, là bởi vì bé là tai tinh. Hình như tai tinh là thứ gì đó rất xấu, trước kia bé cũng thường nghe đại bá nương trộm mắng bé như vậy.
“Bình An đương nhiên không phải là tai tinh rồi, tai tinh sẽ không gặp được tiên nữ tỷ tỷ, cũng sẽ không có tiên nữ tỷ tỷ đưa đồ ăn ngon cho bé, ngược lại, Bình An là phúc tinh mới đúng.” An Mịch chạy nhanh trấn an.
Đại Nha bên cạnh lau lau nước mắt, dắt tay Bình An đi, “Bình An ngoan, nương tỷ nói bậy đấy, đệ theo tỷ tỷ trở về sắc thuốc cho bà nội nha.”
Nhị thúc muốn bé xem trọng Bình An, bé sợ Bình An làm ồn ảnh hưởng người lớn nói chuyện, liền đuổi theo, bé cũng nghe cuộc nói chuyện vừa rồi. Bé biết, có khả năng bé sẽ không có nương.
“Ân, đại bá nương không tốt, tiên nữ tỷ tỷ nói Bình An không phải tai tinh, là phúc tinh, cho nên Bình An có kẹo nha.” Bình An lập tức đã quên khổ sở, vui vẻ mà khoe viên kẹo của mình.