Chương 16: Tai tinh

“Còn không thành thật nói rõ ràng mọi chuyện!” Ngụy lão đại lần đầu tiên giơ tay đánh Lý thị.

Lý thị bị đánh ngã xuống đất, bụm mặt không thể tin được cô ta vậy mà bị nam nhân nhà mình đánh!

“Ngụy lão đại, anh dám đánh tôi! Anh cư nhiên dám đánh tôi!” Lý thị ngao một tiếng, từ trên mặt đất nhảy dựng lên, bò lên người Ngụy lão đại vừa đánh vừa cào.

Ngụy lão đại ngày thường chịu đựng bà ta là bởi vì cô tà không đυ.ng đến điểm mấu chốt của hắn, nhưng bây giờ hắn sẽ không dung tùng cô ta ngang ngược vô lý, hắn đè cô ta quỳ xuống, “Chuyện hôm nay không phải bà la lối khóc lóc lằng nhằng thì hết chuyện thôi đâu, lại nháo tôi hưu bà!”

“Anh muốn hưu tôi? “Lý thị tránh thoát, đứng lên, phun một ngụm nước miếng, cười lạnh, “Anh không hưu tôi, tôi cũng không muốn sống ở nhà này nữa! Có đứa con hoang kia ở đây, tôi mà còn sống ở Ngụy gia các người sớm hay muộn cũng bị nó khắc chếŧ!”

“Câm mồm!” Ngụy lão thái quát lớn.

“Bà câm miệng lại cho lão tử!” Ngụy lão đại rống giận.

Lý thị hồn nhiên không thèm để ý, “Tôi nói gì sai hay sao? Từ khi đứa con hoang kia xuất hiện ở Ngụy gia, quê quán liền xảy ra lũ lụt, nga, không, còn có cả nhà ngoại hắn nữa, mới sinh ra, ông ngoại huyện lệnh liền phạm tội bị lưu đày.”

“Tôi bảo bà câm miệng bà không nghe à!” Ngụy lão đại tiến lên kéo cô ta lại.

Lý thị nảy sinh ác độc mà cắn hắn một ngụm, chạy đến bên kia, tiếp tục nói, “Chúng ta thật vất vả chạy trốn tới Thanh Châu, mới vừa dàn xếp xuống dưới không bao lâu lại phát sinh ôn dịch, thật vất vả trốn khỏi Thanh Châu, nó còn khắc chếŧ Hổ Tử nhà ta, chưa tới một năm, vốn tưởng rằng tới gần kinh thành là có thể an ổn, nhưng mà lại xảy ra khô hạn!

Không phải lần này các ngươi muốn trốn tới ven biển hay sao? Chỉ cần có đứa tai tinh như nó ở đây, đi đến chỗ nào đều là tai nạn!”

Ngụy lão thái phun một ngụm nước bọt về phía cô ta, “Tai tinh cái gì mà tai tinh hả, sao ngươi không nói bởi vì Bình An xuất hiện, chúng ta chuẩn bị đưa lão nhị lên kinh đi thi sớm mà tránh thoát lũ lụt trong thôn! Còn ôn dịch, đó là do lũ lụt đi qua truyền tới Thanh Châu, liên quan gì tới Bình An hả? Hổ Tử chếŧ là bởi vì ngươi chiếu cố không chu toàn, trách ai đây! Còn nơi này khô hạn, ông trời không muốn cho ngươi sống ngươi cũng có thể trách Bình An hay sao? Còn tên huyện lệnh tham quan kia, là hắn xứng đáng! Muốn nói khắc, sao không thấy khắc chếŧ hai ông bà già này, sao khắc chếŧ ngươi luôn đi.”