Chương 1.2

“Tiểu Nhiên Nhiên, cô thật thông minh, đoán đúng rồi! Vậy chúng ta về sau lập tức dắt tay cùng cố gắng, một đi không trở lại trên con đường bạch bạch bạch?”

Con đường bạch bạch bạch là cái quỷ gì!

Mặt Đường Yên Nhiên tái mét, vốn đến đến thế giới mạt thế này đã đủ hỏng bét rồi, kết quả còn muốn cô tìm người ở thế giới bẩn thỉu này bạch bạch? Sẽ không bạch bạch đến một nửa đã bị cương thi cắn đứt cổ chứ?!

[Không cần lo lắng nha, Tiểu Nhiên Nhiên, trong túi quà tân thủ của cô còn có một kỹ năng bắt đầu, đây chính là kỹ năng cấp S siêu xịn nha!]

Ánh mắt Đường Yên Nhiên theo lời hệ thống chuyển dời đến trung bộ giao diện hệ thống, nơi đó có một thanh kỹ năng, hiện tại trong thanh kỹ năng chỉ có một kỹ năng lẻ loi: tắc kè hoa.

Đường Yên Nhiên cau mày suy nghĩ: Coi là đồng loại... Như vậy đám cương thi sẽ cho rằng cô cũng là cương thi, sẽ không chủ động công kích cô?

Whoa! Ở thế giới tràn đầy quái vật ăn thịt người này, đây thật đúng là kỹ năng siêu xịn!

Đường Yên Nhiên hưng phấn siết chặt nắm tay, chẳng qua cô vừa hưng phấn ba giây lập tức nhanh chóng tỉnh táo lại — không được, hệ thống này quá không đáng tin cậy, cô phải cẩn thận chứng thực một chút mới được.

Ánh mắt Đường Yên Nhiên chạm đến góc trên bên phải giao diện hệ thống, bấm X tắt giao diện hệ thống, chẳng qua giao diện hệ thống cũng không có hoàn toàn biến mất, mà là biến thành hình dạng hộp nhỏ bán trong suốt thu vào góc dưới bên phải tầm mắt của cô.

Đường Yên Nhiên núp ở phía sau kệ hàng siêu thị cẩn thận quan sát một hồi, khóa chặt một cương thi lạc đàn không dọa người chậm rãi nhích lại gần.

Để đảm bảo an toàn, lúc Đường Yên Nhiên đi ngang qua khu đồ dùng vệ sinh thuận tay cầm một cái gậy thoạt nhìn cũng rất rắn chắc, nắm trong tay tiếp tục cẩn thận tiếp cận con cương thi kia.

Mặc dù Đường Yên Nhiên cẩn thận kiễng mũi chân đi bộ, nhưng khi tiếp cận cương thi trong phạm vi mười mét, vẫn bị cương thi thính giác nhạy bén phát hiện.

Sau đó con cương thi kia lập tức đuổi tới!!

MMP! Cô biết con quỷ hệ thống này không trông cậy được mà!

Đường Yên Nhiên xoay người vung chân bỏ chạy, chỉ là tiếng cô vừa chạy càng lớn hơn, cương thi phía sau cô nhất thời không đuổi kịp cô, nhưng cương thi đứng ngây ở giữa kệ hàng lại nghe thấy giọng nói của cô, mạnh bạo ôm lấy Đường Yên Nhiên đang chạy qua giữa hành lang.

Xong rồi!!!

Đường Yên Nhiên liều mạng nuốt xuống tiếng thét chói tai, mất hết can đảm nhắm mắt chờ chết.

[A, a...]

Đột nhiên, trong đầu Đường Yên Nhiên vang lên tiếng nói khàn khàn, mà cương thi ôm cô chẳng những không cắn cô, ngược lại còn dùng cái đầu bẩn thỉu cọ qua cọ lại trên ngực cô, làm cho Đường Yên Nhiên sợ tới mức tắt máy cưỡng chế khởi động lại.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Đường Yên Nhiên không hiểu ra sao, lúc này giọng nói của hệ thống đắc ý vang lên:

[Đừng quên tất cả chủng loại ban đầu thái độ đối với cô đều thân thiện, nói cách khác những cương thi này đều trở thành bạn tốt của cô!]

Ai lại cọ xát vào ngực bạn tốt chứ?!!

Biết mình không nguy hiểm đến tính mạng, Đường Yên Nhiên bỏ hết lời mắng mỏ vào trong bụng bắt đầu ghét bỏ xô đẩy cương thi còn cọ xát không ngừng trên ngực cô ra.

"Dậy đi, bẩn quá!"

Đường Yên Nhiên bị cọ đến nỗi quần áo đều là máu đen, nhưng đẩy không ra cương thi, chỉ có thể chịu không nổi lên tiếng kêu lên.

Không nghĩ tới cương thi ôm cô nghe thấy lời của cô thật sự buông lỏng cô ra, còn bày ra vẻ mặt cô đơn nửa xoay người, dùng móng tay dài ken két móc hộp khoai tây chiên trên kệ, dáng vẻ đáng thương vì bị Đường Yên Nhiên ghét bỏ.

Nhìn cương thi từ vẻ mặt dữ tợn biến thành Vương Bảo Xuyến trong giá lạnh, Đường Yên Nhiên có một chút cảm giác tội lỗi, cô lắc đầu, ném suy nghĩ đáng sợ cảm thấy cương thi rất đáng thương ra khỏi đầu, cúi đầu nhìn máu đen trên ngực mình, không được, quá thối, cô phải nhanh chóng thay một bộ quần áo, hơn nữa trang bị ngực to vểnh chết tiệt kia sắp làm áo ngực của cô nổ tung rồi, cô cũng phải thuận tiện thay một bộ nội y.