Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Nổi Tiếng Khắp Nơi Nhờ Vào Việc Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh

Chương24: Tu Sửa Hết 6 Vạn Không Thừa Cũng Không Thiếu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sáng sớm mùa hạ ánh nắng đã có chút chói chang, Quý Mộc Miên vẫn có chút lo lắng, cúi đầu nhìn xem Mị Linh: “Thật sự không có việc gì sao?”

Mị Linh nhìn về phía cậu ngọt ngào cười: “Ca ca, em thật sự không có việc gì nga.”

Thấy khuôn mặt nhỏ của đứa bé hồng nhuận, xác thật bộ dáng đúng là không có việc gì xảy ra thật, lúc này Quý Mộc Miên mới yên lòng, nắm tay đứa bé đi tìm cửa hàng bán bữa sáng.

Miếu Thần Hoàng và khách sạn đều ở cùng một bên đường, mà đường phố ở đây rất náo nhiệt, đủ loại cửa hàng lớn nhỏ, bán đủ các kiểu dáng hàng hoá nằm liền kề bên nhau. Tỷ như bên phải miếu Thần Hoàng là một cửa hàng bán hương khói, bên cạnh cửa hàng hương khói là cửa hàng chuyển phát nhanh cùng tiệm kem nhỏ. Dọc theo tiệm kem nhỏ đi về phía trước khoảng 200 mét, sẽ có một cửa hàng bán điểm tâm sáng, mà kế bên cửa hàng bán bữa sáng chính là tổ dân phố và đồn công an…… Có thể nói con đường này thật sự có chút huyền ảo đi = =

Quý Mộc Miên và Mị Linh bước vào cửa hàng bán bữa sáng, kêu một phần bánh bao ướt và một chén hoành thánh, cùng với một chén cháo đậu xanh.

Cháo đậu xanh là cho Mị Linh ăn, Mị Linh rất ngoan ngoãn mà cầm lấy cây muỗng, mυ"ŧ từ muỗng nhỏ bỏ vào miệng nhỏ mà ăn cháo.

Nhìn phản ứng của mọi người ở bên ngoài xem ra, đứa bé này cùng những đứa bé nhân loại bình thường không có bất cứ điểm nào khác lạ.

Quý Mộc Miên cười hỏi: “Ăn có ngon không?”

“Ăn ngon!” Đứa bé này phản ứng như vậy là thích ăn ngọt đi, Mị Linh thật vui vẻ.

Lại nói tiếp cũng có phần rất kỳ quái, đứa bé này chẳng những có thể đi lại hoạt động vào ban ngày ban mặt, mọi người xung quanh đều nhìn thấy được nhóc con, mà cách ăn uống đều giống với người bình thường, không một chút giống một cái hồn thể.

Quý Mộc Miên hoài nghi rằng Đường lão gia đã làm cái gì, mới có thể biến tiểu Mị Linh giống với một đứa trẻ nhân loại bình thường.

Ánh mắt cậu trở nên mềm mại, đột nhiên nhớ tới một sự việc bị chính mình bỏ qua, hạ giọng hỏi: “Em làm như thế nào tới được nơi này?”

Nam Sở nằm bên ngoài tỉnh, cách Đồng Thành rất xa, Mị Linh làm thế nào chỉ trong một đêm có thể vượt qua ngàn dặm tới Đồng Thành?

Mị Linh nuốt vào một ngụm cháo, nhỏ giọng: “Em nhắm mắt một cái liền tới được a ~ ~”

Quý Mộc Miên: “……”

Đoán không chừng lại là ba mẹ của nhóc con hoặc là Đường lão gia đưa tới đây đi.

Quý Mộc Miên không còn rối rắm loại chi tiết nhỏ này nữa, sau khi ăn xong bữa sáng, cậu nắm tay Mị Linh đi tìm đội ngũ công nhân tu sửa miếu Thần Hoàng lại.

Cậu không tìm công nhân trên mạng kêu tới, mà là đi dò hỏi chủ tiệm của các cửa hàng trên đường.

Biết được cậu chính là người thừa kế của miếu Thần Hoàng, toàn bộ nhóm chủ tiệm đồng lọt xông tới, có người lôi kéo cậu hỏi việc nhà, có người giúp cậu gọi điện thoại kêu công nhân tới, thậm chí còn giúp cậu trả giá = =

Chủ cửa hàng Hương khói họ Hoàng xưng hô là Hoàng lão gia, râu tóc ông ấy bạc phơ, nhìn hòa ái vô cùng, đem một chuỗi chìa khóa miếu Thành Hoàng đưa cho Quý Mộc Miên, cười tủm tỉm nói với cậu: “khoảng thời gian trước lão Quý đã biết được thời gian chính mình đã cận kề, lão ấy nói với ta là chất tôn của lão sẽ đến và kế thừa miếu Thần Hoàng, còn nói với ta là chất tôn của lão lớn lên rất giống với lão ấy.” Hoàng lão gia nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Quý Mộc Miên một lượt, mặt đầy nghi hoặc: “Cậu lớn lên anh tuấn như vậy, đẹp trai như vậy, rốt cuộc giống lão ấy ở điểm nào!”

Quý Mộc Miên: “……”

Không khó để nhận ra lúc Đường lão gia còn sống đối với hàng xóm xung quanh ở chung rất là tốt đẹp.

Tóm lại, mỗi một người hàng xóm đều thật sự rất nhiệt tình.

Đến mấy người công nhân cũng là hàng xóm láng giềng, bọn họ chào giá thật sự rẻ, tay nghề cũng không tồi, làm việc lại càng nhanh chóng.

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, bọn họ đã hoàn toàn đem hậu viện và sương phòng tu sửa hết trong một lần, cả song cửa sổ đều là thay mới hết, thuận tiện họ còn đem cỏ dại trong sân và mạng nhện dưới mái hiên toàn bộ dọn sạch.

Giá nguyên vật liệu cùng với tiền công sửa chữa tất cả vừa vặn 6 vạn.

Quý Mộc Miên: “……”

Vừa vặn thật đấy, không dư cũng không thừa thiếu một xu nào luôn.

Nhưng bỏ ra số tiền lần này mang giá trị vô cùng, miếu Thần Hoàng rực rỡ hẳn lên, so với ngôi miếu ban đầu cậu nhìn thấy khác biệt rất lớn.

* Đôi lời

Hôm nay mình sẽ cố ra đến chương 30 nha.

Rồi sao đó lịch đăng sẽ là 1chương/1ngày, do hết lễ rồi nên mình chuẩn bị học tiếp á.

Mọi người đọc thấy chương nào có lỗi chính tả….. thì góp ý mình sửa lại nha.

Yêu cả nhà.
« Chương TrướcChương Tiếp »