Chương 14: Đàm Minh Chu Bị Bắt

Ở thành phim ảnh, lúc này Đàm Minh Chu và trợ lý đã về tới phòng nghỉ của đoàn phim.

Nhận vai nam chủ, Đàm Minh Chu tất nhiên là được sắp xếp tại căn phòng tốt nhất, cũng là nơi an tĩnh và ít bị quấy rầy nhất, hắn cũng chẳng cần phải duy trì hình tượng của mình làm gì.

Nghe được Tiểu Hùng Nhuyễn Đường thiếu chút nữa làm bại lộ chuyện của hắn ở phòng phát sóng trực tiếp, hắn tức giận một chân đá lăn cái ghế dựa bệnh cạnh: “Tiện nhân, lẽ ra tôi phải sớm một chút ném cô vào bệnh viện tâm thần!”

Trợ lý thấy thần sắc hắn tối sầm lại, nét mặt trở nên dữ tợn giống với một con rắn độc, nhịn không được mà rùng mình.

Không bao lâu, Đàm Minh Chu lại nghe được Quý Mộc Miên phơi bày hắn là hung thủ của một vụ án gi·ết người chôn thây, sắc mặt càng đen lại hơn: “Đúng là thứ không biết sống ch·ết! Dám làm bại lộ chuyện của ta, chờ mà xem ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết!”

lúc này hắn vẫn chưa biết, cảnh sát đã đi đến nhà của hắn tìm kiếm th·i th·ể, hắn vẫn chưa ý thức được tình thế nghiêm trọng của vấn đề.

Trợ lý từ phản ứng của hắn đã biết hắn đích thị là hung thủ gi·ết người, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi kinh hoàng.

Tuy rằng anh ta đã đi theo bên người Đàm Minh Chu nhiều năm, cũng được coi như là tâm phúc của hắn, nhưng công việc của anh ta chỉ phụ trách sinh hoạt hằng ngày của hắn nên không thề hay biết việc Đàm Minh Chu đã từ gi·ết người. Trong lòng trợ lý tràng đầy sự sợ hãi mà nhìn chằm chằm Đàm Minh Chu, sợ là trong lúc quá tức giận Đàm Minh Chu nổi bản tính s·át nh·ân lấy mạng của anh ta. Bất quá so với Đàm Minh Chu thì thân thể của anh to con cường tráng hơn, lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cho dù hiện tại Đàm Minh Chu nổi điên thật đi nữa thì hẳn cũng đánh không lại anh ta.

Đúng lúc này phòng phát sóng trực tiếp của Quý Mộc Miên truyền tiếng gõ cửa của cảnh sát, ng·ay sau đó là hình ảnh Sài tỷ bị cảnh sát mang đi.

Trợ lý do dự, nói: “Làm sao bây giờ, Sài tỷ b·ị b·ắt rồi……”

Đàm Minh Chu đảo mắt nhìn anh ta, hai tròn mắt của hắn đang đỏ lên đến muốn xuất huyết tới nơi, gương mặt giống những con quỷ chuẩn bị ăn thịt người khác.

Trợ lý hoảng sợ, không dám lại hé răng.

Đàm Minh Chu cần cái ly trên bàn trà ném về phía anh ta, lớn tiếng quát: “Cút!”

Trợ lý nhanh chân chạy.

Chờ phòng nghỉ chỉ còn lại một mình bản thân, Đàm Minh Chu ánh mắt táo bạo đảo quanh qua lại trong phòng, lại một bên gọi điện thoại công ty quản lý của hắn.

Trừ Sài tỷ ra, thì công ty còn có một cái cổ đông, vị này trong nhà đặc biệt có tiền, còn quen biết rất nhiều người có rất nhiều phương pháp, hiện tại chỉ có thể hy vọng vị cổ đông lớn này sẽ đứng ra bảo vệ hắn.

Không thì…… Hắn vẫn còn vài người đầu tư lớn cùng nhà chế tác phim chống lưng chắc chắn bọn họ cũng sẽ bảo vệ cho hắn……

·

Trong một cái phòng nghỉ khác, đạo diễn đang cùng phó đạo chú ý tin tức bên phòng phát sóng của Quý Mộc Miên.

Khi nghe được tin Đàm Minh Chu là hung thủ gi·ết người, phó đạo kh·iếp sợ gương mặt suất hiện 800 b·iểu t·ình đa dạng, miệng lắp bắp nói: “Chúng ta…… Chúng ta hiện giờ phải đi tìm người khác cho vai nam chính đúng không?”

Đạo diễn cũng thực kh·iếp sợ, chần chờ vài giây, nói: “…… Chờ một chút đã.”

không phải là ông ta rất thích Đàm Minh Chu mà kêu phan tìm người khác thay thế, mà là ông ta cảm thấy Đàm Minh Chu có khả năng sẽ có tư bản chống sau lưng bảo về cho hắn. Không nói về việc đại cổ đông của công ty Đàm Minh Chu, liền nói đến việc Đàm Minh Chu có thể quay vài bộ phim truyền hình có kinh phí đâu tư lớn, từ những cái đó có thể đoán ra được có phần ích lợi gì đó mà công ty quản lý của hắn mới giữ hắn ở lại, bằng không việc đầu tư mà như ném đá xuống sông, sẽ không có khả năng sẽ diễn ra.

Ngay lúc này có nhân viên công tác tới gõ cửa: “Đạo diễn, có chuyện không hay rồi, có cảnh sát tìm đến đoàn phim!”

Đạo diễn liền đứng dậy, vội vã đi ra ngoài.

Cảnh sát như thế nào nhanh như vậy đã tới?

Chẳng lẽ tư bản chống lưng cho Đàm Minh Chu từ bỏ hắn?

Phó đạo diễn đi theo phía sau, khô cằn mà nói: “Có lẽ họ chỉ đến mang hắn đi điều tra.”

Hai người đi đến phim trường, vừa lúc nghe thấy có người ở nghị luận, nội dung là nói đến chuyện đào ra được một thi thể nữ trong nhà của Minh Chu, nên cảnh sát mới đến tận đây để chính thức bắt Đàm Minh Chu, sợ Đàm Minh Chu chạy trốn, đặt biệt đều tới vài chiếc xe cảnh sát.

Đạo diễn: “……”

Phó đạo: “……”

Chuyện đến nước này coi như xong rồi.

Hai người đứng ở cửa phim trường, trơ mắt nhìn Đàm Minh Chu tay bị còng hai tay, bên cạnh có hai cảnh sát áp giải ra bên ngoài.

Đàm Minh Chu còn ở kêu to: “Oan uổng quá, tôi bị người khác hại!” Một bên lại chửi ầm lên tên Tiểu Hùng Nhuyễn Đường, “Đồ Tiện nhân, cô dám hủy hoại tiền đồ của tôi, lẽ ra tôi lúc trước nên đem cô cùng cái thai đó gϊếŧ ch·ết!”

Mọi người: “……”

Hắn vậy là hoá điên rồi đi?

Cảnh sát mặt vô b·iểu t·ình mà đem hắn áp lên xe cảnh sát, cửa xe đóng lại, thế giới quay về trạng thái thanh tĩnh.

Đạo diễn: “……”

Sắc mặt của ông ta đã đen như cục than.

Phó đạo nhỏ giọng: “Hiện tại tôi liền đi liên hệ tuyển lại vai nam chính diễn viên?”

Đạo diễn: “…… cậu đi nhanh đi!”

Nam chủ bị bắt, tin nay đối với đoàn phim là đã kích mang cấp độ hủy diệt. May mắn là chỉ vừa mới bắt đầu quay, nên việc đổi diễn viên cho vai nam chính, tổn thất cũng không có bao nhiêu. Chỉ là đạo diễn trong lòng vẫn có chút buồn bực, làm sao không bực cho được khi mới ngày đầu kiến tổ đoàn phim đã xảy ra chuyện! Người làm trong giới giải trí ít hay nhiều đều mê tín cả, ngày đầu làm lễ khởi động máy phải đi xem ngày hoàng đạo, hiện giờ diễn viên vai nam chính biến thành t·ội p·h·ạm gi·ết người, cũng không biết người trong nghề sẽ nói Ông ta thế nào, bộ kịch của ông ta sợ là sẽ phế đi!

Việc làm ông ta vui mừng duy nhất chính là, nhà đâu từ chính mình lựa chọn vai nam chính là Đàm Minh Chu, nên là ông ta và hắn không có nửa quan hệ giao dịch nào hết.