Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 47: Nắm Tay

« Chương TrướcChương Tiếp »
Minh ngồi trên xe Bus , có thể nói là chán không có việc gì làm .

Giờ này còn sớm , trên xe nào có nhiều người , Minh một mình một ghế lại nghĩ vẩn vơ .

Hôm qua hắn nghĩ tới Google .

Hiện tại hắn vẫn nghĩ tới Google .

Google đại giáo chủ , thần thông quảng đại , pháp lực vô biên .

Ngay tại thời điểm này thì Google đã không phải thứ Minh có thể chạm , Minh sống lại sớm 10 năm cũng không thể chạm .

Đừng đùa , 10 năm trước Minh mới 5 tuổi , chạm con khỉ .

Quay lại vấn đề Google , Minh biết mình thiếu tiền , thiếu tiền tốt nhất đi tìm Google .

Giờ là năm 2003 , Minh cảm thấy làm Youtube cũng không khó , niên đại này chắc chắn không có Youtube .

Chỉ cần có tiền , cho Minh khoảng 1 tỷ , Minh có thể làm ra Youtube bao gồm cả việc quảng cáo nó , tất nhiên quảng cáo cũng có mức độ mà 1 tỷ ở đây cũng là 1 tỷ vnd .

Nếu có 1 tỷ đại nam đồng . . .

Khụ , Minh cũng không muốn mơ nữa , quay lại vấn đề Youtube vẫn thực tế hơn .

Youtube Minh có thể làm nhưng muốn làm đến trình độ như chính Youtube thời điểm bán cho Google thì khá khó .

Muốn làm được nhất định phải đi gọi vốn nhưng mà gọi ai ? .

Gọi vốn ở Đại Nam ? , Minh không tin lắm dù sao Minh cảm thấy Đại Nam chưa đủ lớn, thị trường chưa đủ nuôi Youtube , đại gia cũng không quá nhiều .

Cho dù không rõ lắm nhưng Đại Nam hiện tại cũng không thể bằng Trung Quốc đồng thời kỳ đi ? .

Đại Nam năm 2003 thì Minh không hiểu chứ Minh lạ gì Trung Quốc 2003 .

Đây là thời kỳ rất nhiều doanh nghiệp Trung Quốc còn đang mê man , là thời kỳ "than đá lão bản" trong truyền thuyết xuất hiện nhiều lắm .

Trung Quốc không thiếu người có tiền , đi gọi vốn chắc chắn gọi được nhưng mà . . . trừ Youtube ra.

Thị trường Trung Quốc thời điểm đó không phải ai cũng nhìn ra cái lợi của công nghệ thông tin , vẫn phải nhìn vào những cái thực tế ví như nhà , như đất , như than đá , như thời trang .. .

Minh không hoài nghi , hiện tại hắn học Elon Musk chạy sang Trung Quốc lượn 1 vòng cũng có thể kiếm tiền nhưng mà Youtube thì . . . chắc chắn không được .

Một vấn đề nữa là Minh cũng sợ Trung Quốc .

Chỉ cần Youtube nổi ở Trung Quốc có khi ngày mai có cái Metube đi ra , có tin hay không ? .

Ngày kia lại ra một cái Theytube , ngày kìa thì có cái Wetube , cuối năm ra một cái Chinatube , không khéo đẩy một vòng , năm sau lại ra Tiktok .

Minh không dám chơi cái trò này , nếu gọi vốn nhất định phải gọi vốn ở Mỹ .

"Gánh nặng đường xa , gánh nặng đường xa ".

Minh cũng chỉ có thở dài , may mà hắn có thời gian , có thể từ từ suy nghĩ .

_ _ _ _ _ _



Nghĩ là một việc tốn thời gian bởi nghĩ nghĩ một hồi , quãng đường đến trường cũng đi xong .

Minh mang theo balo bước xuống xe, nhìn đồng hồ là 7h kém 5 phút , còn sớm hơn hôm qua 5 phút.

Thanh đã hẹn ở cổng trường , Minh đương nhiên ra cổng trường ngồi .

Ai là người đến trường sớm nhất ? , đáp án chắc chắn là các cửa hàng trà đá đầu trường .

Minh cũng không vội nhắn tin cho Thanh mà là ngồi xuống gọi một cốc nhân trần .

Nhân trần . . . lâu rồi hắn cũng không uống .

Về phần trà , thật ra gọi là chè thì đúng hơn và đương nhiên Minh không thích uống chè .

Nói chung là không hợp .

Làm ly nhân trần buổi sáng , lặng lẽ nhìn nữ sinh đi qua .

Hiện tại còn sớm , cổng trường vắng hoe nhưng cũng chưa đến mức không có người hơn nữa còn có một hình ảnh làm Minh suýt nữa quên .

Con gái trường THPT Cửa Bắc là có thể mặc váy đến trường .

Lớp 10 hiện tại tất nhiên đã mua đồng phục , mua từ thời điểm trước năm học đã phải đến đo qua nhưng mà lớp 10 thì chưa được đo váy .

Có lẽ cũng phải thêm vài tuần mới có một đợt đo váy đến , mà đo váy xong .. . thì cũng sang hẳn thu.

Sang thu khá là lạnh , thêm một đoạn thời gian thì đông tới , đông tới ai mặc váy nữa ? .

Đông qua xuân đến , mùa xuân mát mẻ thì mát mẻ nhưng thời tiết cũng ẩm ướt lại có cái se lạnh của mùa đông chưa qua , không phải thời điểm thích hợp để mặc váy .

Thời điểm duy nhất thích hợp cũng chỉ có cuối xuân đầu hè , cuối hè đầu thu .

Đại khái phải cuối năm lớp10 thì Minh mới có thấy chân con gái A7 , đương nhiên không phải cô bé nào cũng thích mặc váy đến trường .

Sở thích của Minh cũng tương đối đặc biệt .

Nhìn người thì tất nhiên phải nhìn mặt , trước là xinh nhưng mặt mũi xinh đẹp chỉ là một dạng biểu tượng , có thể coi là ưa nhìn , không phản cảm là được .

Tiếp theo , với nhiều người quan trọng là ngực , là mông nhưng mà Minh . . . cũng không quan tâm mấy cái này lắm .

Ngực đủ dùng là được , mông cũng vậy hơn nữa mông có thể tập được , không phải vấn đề trời ban , đến cả ngực cũng nâng được , có cái gì đáng quý ? .

Đẹp nhất trên người con gái , trừ mặt ra chính là chân , Minh là tín đồ của chân hơn nữa không chỉ đùi mà còn . . ngón chân thậm chí gót chân .

Với Minh , con gái mặc váy thật ra . . . thua xa con gái mặc quần bó , hoàn toàn khoe đôi chân dài kia ra bất quá . . . mấy ai mặc quần bó cho hắn xem đây ? .

Xem ra mà nói , con gái mặc váy thì vẫn hơn cái quần đồng phục ống to được phát , cũng không nên được voi đòi tiên .

Lại đang nghĩ một loạt hình ảnh 18+ trong đầu thì điện thoại Minh báo có tin nhắn .

Đọc được tin nhắn , Minh không khỏi nhẹ cười .

Thanh hẹn Minh ở cổng trường mà hóa ra là cổng sau .

Minh rất nhanh đứng lên hướng về cổng sau , đồng thời cũng đang nghĩ hôm nay ăn gì .

Thật ra , Minh thèm ăn bát phở , thật sự thèm .



Không phải không có tiền mà là không có thời gian .

Lúc này là 7h sáng , khi Thanh thấy Minh lập tức đưa tay ra vẫy vẫy .

Khi Minh thấy Thanh , hai mắt hắn hơi sáng lên .

Hắn vừa nghĩ đến quần bó vậy mà thật sự có người mặc cho hắn xem .

Tất nhiên đây còn chẳng phải quần bó mà là quần bóp ống .

Với Minh mà nói , quần đồng phục < váy đồng phục < quần bóp ống < váy đồng phục thêm tất chân .

Về phần tất lưới hay lại quần da dính chặt vào chân gì gì đó . . . Minh không dám nghĩ .

Váy đồng phục thêm tất chân , loại tất chân dài sáng màu che phủ hoàn toàn đôi chân nhưng vẫn lộ ra làn da bên dưới .. . đã là cực phẩm nhất trong những ký ức của Minh về trường học .

"Thanh đến lâu chưa ".

Minh vừa đến đã hỏi câu này , Thanh liền đáp .

"Mình vừa mới đến liền nhắn tin cho Minh , đúng rồi Minh chọn ăn gì chưa ?".

Nhìn Thanh tủm tỉm cười , Minh tất nhiên không thể nói là ăn phở .

Cái này cũng như khi hỏi con gái "em muốn ăn gì" , con gái sẽ nói "em ăn gì cũng được" . . . kết quả sau đó rất nhiều người đều đã được trải nghiệm .

Câu nói của Thanh mang ý nghĩa không phải hỏi Minh muốn ăn gì mà là Thanh đã chọn xong sẵn rồi .

Hiện tại , nếu Minh bảo ăn phở , nếu trùng ý của Thanh thì thôi , lệch ý làm sao giờ ? .

"Ha ha , tùy Thanh hết , hôm nay theo Thanh ".

Thanh nghe vậy , cười càng tươi mà nói .

"Mình hỏi rồi , gần trường có quán bún ngan ngon lắm , bọn mình đi ăn bún ngan đi ".

Bún ngan ? , thật ra không tệ lắm .

Minh cũng khác người , hắn không thích ăn thịt gà , bất kể gà ta hay gà tây .

Hắn cũng ăn thịt ngỗng một lần sau đó không ăn nữa , không quá hợp .

Minh vẫn thích nhất là ăn ngan , sau ngan là vịt , cuối cùng mới đến gà .

Trong lúc Minh còn đang nghĩ ngan nghĩ vịt thì . . . Thanh đưa tay ra .

Động tác này rất nhỏ , Thanh chỉ hơi hướng tay ra , cũng không dám nhìn Minh nhưng Minh vẫn nhìn ra .

Cũng không mất mấy giây suy nghĩ , Minh nắm lấy tay Thanh .

Yêu đương hiện tại với Minh vẫn rất phiền phức , hắn không có ý định yêu đương nhưng mà có một số thứ .. vẫn nên mặc kệ tự nhiên đi .

Thế là trong mắt bác bảo vệ ngày hôm qua , hai người trẻ tuổi nắm tay nhau từ cổng sau trường Cửa Bắc đi ra ngoài , hướng về phía nhà thờ mà đi .

Thời tiết hôm nay . . . vẫn đúng là rất đẹp .
« Chương TrướcChương Tiếp »