Chương 161: Vỡ Tan (1)

Bộ Phim Nàng Dae Jang Geum đến được tay Minh thật ra cũng là một phần may mắn .

Hiện tại bộ phim này còn chưa quá nổi , chưa quá thành công ở Cao Ly dẫn đến chủ tịch Lee Soo Man có thể dùng ảnh hưởng của mình mà nhượng lại nó cho Minh .

Minh không hề hoài nghi đợi đến khi bộ phim này tiến vào cao trào , lúc đó cho dù là Lee Soo Man cũng khó mà tác động được đến nó .

Chung quy bọn họ không biết trước , kỳ vọng cao với bộ phim này thì chắc chắn có nhưng thực tế bộ phim này có thể đi được đến đâu là vấn đề khác , có thể hot đến mức nào càng là một vấn đề khác .

Cầm được bộ phim này vào tay tất nhiên lại cho Minh khá nhiều sức lực , vấn đề hiện tại chỉ là liên lạc chị Linh đi ký hợp đồng mà thôi .

Minh sau khi chia tay trưởng phòng Park liền khoan thai trở về nhà , cũng chẳng biết có phải nửa đêm trốn nhà đi đón Boa dẫn tới hắn chỉ muốn đi về nhà ngủ .

Minh cũng không ngờ được là sau khi bắt Taxi về gần đến nhà , hắn nhận một cuộc điện thoại , điện thoại của anh Bảo Lâm .

"Này , chú mày dạy chưa , có rảnh không ? ".

Minh trẩm mặt một chút , tuy giữa Minh cùng anh Bảo Lâm đang tồn tại vấn đề gì đó nhưng điện thoại của anh Lâm hắn không thể không nghe thậm chí hắn còn có thể đoán ra cái gì đó .

"Vâng em vừa dậy , vừa em cũng đang rảnh này , có gì không anh ? ".

Có gì không ? , đương nhiên là có .

"Rảnh đúng không , thế anh lấy xe đón mày ở biệt thự Xuân Diệu nhé , sếp anh muốn gặp mày ".

Ở ghế sau Taxi , Minh vừa nghe vừa di di hai hàng lông mày .

Trước đây mấy ngày , hắn thật sự hy vọng bán Mp3 cho Sony nhưng từ khi biết nhà sách Sao Khuê thì Minh lập tức suy nghĩ lại .

Giá trị của Mp3 trong mắt Sony khác mà giá trị của Mp3 trong mắt nhà sách Sao Khuê khác .

Với Sony , cầm xuống Mp3 chỉ coi như thủ đoạn ngăn cản đối thủ tiến quân nhưng với tiệm sách Sao Khuê thì trang web của hắn lại là một cánh cửa , một cánh cửa có thể mở ra tương lai mới cho nhà cả nhà sách , ai cao ai thấp lập tức thấy ngay .

"Vâng , thế anh đợi em chút , em qua bên đó luôn ".



Tuy trong lòng Minh đã thay đổi chủ ý nhưng không có nghĩa là mặt mũi của anh Bảo Lâm có thể bỏ qua , Minh rất hiển nhiên vẫn là đồng ý .

Minh vốn ăn mặc khá chỉnh chu khi đi đón đại tỷ Boa dẫn đến hắn cũng không phải thay đổi cái gì , cứ thế bảo tài xế lái đến đường Xuân Diệu sau đó đi bộ vào trong khu biệt thự .

Chưa đi đến cổng biệt thự thì Minh đã nhìn thấy chiếc xe của anh Lâm , một con Maybach .

Mẫu mã xe thì Minh không nhận ra dù sao thế giới đã thay đổi , rất khó trăm phần trăm gọi đúng mẫu mã nhưng bản thân Minh thật ra cũng khá thích MayBach , kiếp trước bản thân hắn cũng mang về một em để trong gara .

Anh Bảo Lâm cũng nhìn thấy Minh qua gương , chủ động mở cửa xe sau đó vẫy tay với hắn .

Minh mỉm cười chào lại ông anh sau đó rất thản nhiên tiến vào trong xe ngồi .

"Em ăn gì chưa ? , nếu chưa anh em mình cùng đi làm bát phở bò ? ".

Giọng anh Lâm hôm nay đặc biệt gần gũi nhưng càng là như thế nội tâm Minh càng nặng nề .

Hắn chỉ có thể nói .

"Em ăn sáng với mẹ rồi , anh Lâm chưa ăn sáng thì cứ ăn đi , em đợi là được ".

Bảo Lâm nghe vậy liền đánh xe đi , một bên tươi cười nói .

"Thế anh trở mày tới Studio trước sau đó đi ăn cũng được ".

Anh Lâm đã nói thế , Minh cũng không tiện xen vào đồng thời trong lòng hơi hơi nghi hoặc , Studio trong miệng anh Lâm rốt cuộc là chỗ nào ? .

Không bao lâu , đại khái khoảng 30 phút đồng hồ , con Maybach của anh Lâm dừng lại trước một cửa tiệm ba tầng , trên biển ghi rõ Sony Studio A2 .

Nói đây là cửa tiệm vì ngay tầng 1 có thể thấy là một cửa hàng bán băng đĩa , gần như là một cơ sở phát hành của Sony vậy .

Minh cũng có thể nhìn thấy giờ phút này cửa tiệm tương đối đông đúc .



Anh Lâm đánh xe đi vào trong hầm để xe sau đó cười nói .

"Sony tổng cộng có 5 Studio thu âm , 2 Studio ở ngay trong tổng bộ , còn 3 Stuido ở bên ngoài dù sao ca sĩ của Sony quá nhiều thậm chí nhiều khi phòng thu âm còn không đủ dùng mà phải thuê ngoài ".

Anh Lâm vừa cười vừa nói nhưng ngữ điệu càng giống như là khoe , càng giống như thể hiện ra thực lực của Sony vậy .

Đương nhiên cái này cũng bình thường , trước giờ đàm phán ai chẳng muốn nâng chính mình lên ? .

Anh Lâm cũng là người tinh minh , thấy sắc mặt Minh khá bình tĩnh hơn nữa cũng không có quá nhiều ý muốn nói chuyện phiếm , anh Lâm rốt cuộc lại không đặt vấn đề này nữa .

Từ Gara để xe có thẳng cầu thang máy để đi lên tầng 3 , đây chính là phòng Studio của Sony .

Minh bước theo anh Lâm , ánh mắt đảo qua xung quanh , không thể không nói phòng Studio này rất đẹp , nó không chỉ là phòng thu mà còn là một văn phòng làm việc độc lập , cũng không thua kém Lotus của Minh quá nhiều .

Đây chỉ là chi nhánh của Sony mà thôi , điều này nói rõ tài lực của Sony mạnh đến mức nào .

Anh Lâm một đường đi đưa Minh thẳng tới phòng thu âm , trong phòng thu âm lúc này vậy mà lại có không ít người .

Trừ một người đàn ông mặc Vest ngồi chính giữa ra thì còn ba người khác , hai nữ một nam có điều đều đang tập trung nghe , nghe một ca sĩ trong phòng thu âm .

Thời điểm cánh cửa phòng thu bị đẩy ra , cả bốn người đều quay đầu lại , Bảo Lâm thì đơn phương gật đầu , mọi người cũng gật đầu lại coi như chào hỏi rồi ai làm việc ấy , chỉ có người đàn ông mặc Vest đứng lên , đưa tay về phía Minh .

"Em là Minh đúng không , thằng Đạt với cái Linh nói về em với anh suốt ".

"Anh gọi Minh Vương , em cứ gọi anh là anh Vương được rồi ".

Minh Vương rốt cuộc xuất hiện trước mặt Minh , không thể không nói đây là người đàn ông rất khí chất .

Nguyễn Minh Vương có vẻ ngoài ưa nhìn , ăn mặc gọn gàng sạch sẽ , trên người có một loại cảm giác rất khác biệt , từng động tác dơ tay nhấc chân đều cực kỳ thân sĩ , giọng nói , ánh mắt hay cử chỉ cũng đều đặc biệt thong dong thậm chí cho dù khuôn mặt của Minh Vương tương đối trẻ nhưng lại cho Minh cảm giác như đang đối mặt với chú Tâm vậy , đối mặt với một người đàn ông trưởng thành hơn nữa còn cực kỳ thành công trong lĩnh vực của mình .

"Dạ , em gặp qua anh Vương ".

Hai người bắt tay , ngoài mặt cũng cười cực kỳ hữu hảo nhưng mà Minh biết , rất nhanh hai anh em đều có chút . . . không cười được nữa .