Chương 1.2

Tay của hắn cầm dao, nhưng lại chần chừ không động thủ, làm Cố Duyệt Tâm nàng lại trỗi lên hy vọng tìm đường sống, nàng ngồi dậy, khiến cho hai mắt mình đẫm lệ, gương mặt đầy áy náy, “Ca ca, em biết anh tại sao lại đối xử với em như vậy, em thay mẹ em xin lỗi anh, là do mẹ em sai, nhưng bà cũng đã chết rồi, lại còn chết rất đau đớn, như vậy còn chưa đủ sao?”

“Lúc anh còn nhỏ, ba đưa anh ra ngoài cũng là vì muốn tốt cho anh, ba cũng chỉ vì quá thương anh thôi, nếu không cũng sẽ không đón anh trở về nhà!”

“Tuy rằng từ nhỏ ba đã rất yêu thương em, nhưng tóm lại em vẫn là con gái, tương lai gia nghiệp của ba cũng sẽ để lại cho anh thừa kế, em từ trước đến nay thật sự không hề nghĩ đến sẽ cùng anh tranh giành điều gì cả!

Cố Duyệt Tâm không tiếc bất cứ giá nào, mạng sống so với tự tôn đương nhiên quan trọng hơn.

Vài lần kinh nghiệm trước đây nói cho nàng biết, Cố Thành Uẩn tên này so với bệnh nhân tâm thần không kém là bao, không được kí©h thí©ɧ hắn, cũng không thể dùng bất cứ thứ gì uy hϊếp hắn, nếu không nàng chỉ có thể đi tìm chết.

Vậy thì nàng vuốt lông lấy lòng hắn là được.

“Ca ca”, nước mắt Cố Duyệt Tâm lả chã rơi, “Thật ra, thật ra ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh em đã thích anh rồi, nhưng chúng ta lại là anh em, em không dám… Cho nên, mặc kệ anh muốn làm gì em, em đều đồng ý, Ca ca, em thật sự rât thích anh…”

Nàng vừa khóc vừa thỏ thẻ nói, tự tay dựng lên cho mình một cốt truyện yêu đương cấm kị.

“Ca ca, anh tha cho em đi, em hứa sẽ không đem chuyện ngày hôm nay nói cho ba biết, sau này anh muốn em làm gì, em sẽ làm cái đó, em hứa…” Cố Duyệt Tâm van xin hắn.

Cố Thành Uẩn kiêu ngạo đứng nhìn Cố Duyệt Tâm đang ở dưới chân hắn, sắt khí trong mắt nhạt đi chút ít, hắn quả thật rất thích bộ dáng Cố Duyệt Tâm thần phục dưới chân hắn, thật là hèn mọn, người đàn bà đã chết kia nếu như biết được con gái bà ta thế mà lại thích hắn, không biết sẽ có bao nhiêu sốt ruột đây?

Hắn khá là hài lòng.

Hơn nữa, nếu như có thể lợi dụng Cố Duyệt Tâm để lấy được quyền khống chế Cố thị, thì thật sự quá tốt, đợi đến lúc hắn có được gia sản, sau đó lại âm thầm lặng lẽ mà thủ tiêu đứa con gái ngu xuẩn này cũng không muộn.

Nếu như bây giờ gϊếŧ chết nàng ta, cũng không thể dễ dàng thoát thân được.

“Cô thật sự thích tôi?”

“Em…” Cố Duyệt Tâm mở rộng hai chân, lộ ra đùi trong đã bị chà đạp đến bầm tấy sưng đỏ, nàng run rẩy nói, “Nếu như ca ca muốn, anh có thể, anh có thể lại đến một lần nữa…”

Cố Thành Uẩn nhìn vào mặt nàng, có vài phần tin tưởng.

Hắn nghĩ ngợi, cuối cùng hoàn toàn bỏ xuống sát ý, quăng ra một câu, “Nếu cô đem chuyện ngày hôm nay nói cho lão già biết, vậy người tôi phải gϊếŧ không phải chỉ có một mình cô” rồi đi mất.

Trong lòng Cố Duyệt Tâm biết Cố Thành Uẩn là một kẻ nhẫn tâm, nếu nàng không nghe lời, hắn có thể đem nàng và Cố Khánh Quốc gϊếŧ chung một thể.

Nàng ngồi bệt xuống đất, trong lòng cuối cùng nhẹ nhõm thở phào một hơi, tạm thời đã tránh được một kiếp nạn.

Nguyên tác đây là một bộ truyện chữa lành nam chủ tà ác. Nam chủ Cố Thành Uẩn có một tuổi thơ bi thảm, mẹ ruột bị tiểu tam hại chết, hắn bị Cố Khánh Quốc ném cho cô họ ở nông thôn nuôi lớn. Dượng của hắn đối với hắn chẳng tốt lành gì, hở ra là bị đánh bị chửi. Sau khi lớn lên, hắn muốn báo thù cho mẹ hắn nhưng mẹ kế đã vì bệnh mà chết sớm, hắn chỉ có thể chuyển thù hận lên người em gái cùng cha khác mẹ.

Gϊếŧ chết kế muội, đoạt lại gia sản, sau đó gặp được đóa bạch liên hoa vừa trong sáng vừa thanh khiết là nữ chủ, nữ chủ dùng tình yêu mà chữa lành quá khứ của hắn, hai người cuối cùng sống bên nhau đến bạc đầu giai lão…

Lúc hệ thống nói cho Cố Duyệt Tâm biết sơ lược về cốt truyện này, nàng liền che ngực mà đau lòng cho kế muội khoảng chừng một phút.

Cái gì mà truyện chữa lành chứ, rõ ràng thiết lập tình tiết cùng cá tính nhân vật của tác giả chẳng hề có liên quan gì đến kế muội cả. Nam chủ nữ chủ là chữa lành, nhưng kế muội chính là pháo hôi trong pháo hôi!

Cố Duyệt Tâm cũng hỏi qua hệ thống, vì sao lại muốn nàng phải hoàn thành nhiệm vụ công lược Cố Thành Uẩn, nàng hoàn thành nhiệm vụ này đối với hệ thống có gì tốt đâu, đáng tiếc là hệ thống chỉ lạnh lùng bắt nàng làm theo yêu cầu là được, những thứ khác một chút cũng không tiết lộ thêm. Cố Duyệt Tâm cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể công lược trước đã rồi tính sau.

Bây giờ tuy rằng nàng thành công lượm được một mạng từ trên tay Cố Thành Uẩn trở về, nhưng tiếp theo nàng phải làm sao bây giờ? Hắn hận nàng đến muốn gϊếŧ chết nàng, làm sao có thể khiến hắn yêu nàng được? Nhiệm vụ này quả thật so với lên trời còn khó hơn.