Chương 25: Đệch? Không Biết Xấu Hổ.

Sau đó là những tiếng reo hò cổ vũ vô cùng lớn. Thậm chí lần này, giọng nữ reo hò còn to hơn cả giọng nam. Bởi vì có sự xuất hiện của hai người cực kỳ cực kỳ đẹp trai. Lâm Trường Thiên, người đang theo đuổi Bạch Hàn Tuyết và người còn lại là Tần Triều.

Nhưng xét về độ đẹp trai, thì Diệp Thiên Dật cũng không thua một ai. Ở học viện Thiên Thủy, Diệp Thiên Dật trực tiếp xếp hạng thứ ba trong bảng xếp hạng hotboy, hai người xếp trước đó là Tần Triều và Lâm Trường Thiên.

Diệp Thiên Dật thật không có nhân cách, một con người đáng bị coi thường, mà vẫn có thể được các bạn nữ bình chọn đứng thứ ba trong bảng xếp hạng, thì thử hỏi hắn đẹp trai đến cỡ nào? Những nhận xét bên dưới đa phần đều của các cô gái mê muội. Nếu hắn không phải là tên cặn bã, nhất định có nhiều cô gái còn tình nguyện kết hôn với hắn ta. Thậm chí một vài người vì quá mê mẩn vẻ đẹp của Diệp Thiên dật còn nói dù hắn có là cặn bã, thì cũng muốn bị hắn dụ dỗ.

Nhưng hai người còn lại thì giống nhau, từ nhan sắc đến tính cách, nhân phẩm.

“Bây giờ bài đánh giá sắp bắt đầu. Bốn vị giám khảo vào trước, sau đó là học sinh sơ cấp lớp 1 chuẩn bị sẵn sàng.”

Sau đó, 4 người có Diệp Tiên Nhi từ phía xa đi vào.

“Tiên Nhi, có thời gian thì chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm đi.”

Tần Triều nhìn Diệp Tiên Nhi cười, nói:

Diệp Tiên Nhi vừa muốn từ chối thì hắn ta tiếp tục nói: “Yên tâm, có ta ở đây, em trai của ngươi ở học viện Thiên Thủy sẽ không bị ai coi thường đâu.”

“Không cần đâu, ta tin tưởng chỉ cần hắn chịu nỗ lực, sẽ không ai dám coi thường hắn.”

Diệp Tiên Nhi luôn dành sự kỳ vọng vô bờ cho Diệp Thiên Dật.

“Nhưng, …………..hình như em trai của ngươi cũng không phải là người ưa thích tập luyện………....”

“Hắn đang dần dần trở nên tốt hơn, cám ơn Tần thiếu gia đã quan tâm.”

Diệp Tiên Nhi vừa nói xong, liền nhanh chân bước đi khỏi.

Tần Triều, từ lúc Diệp Tiên Nhi ở học viện Thiên Thủy đã bắt đầu thích nàng, hắn ta giống như Lâm Trường Thiên, là những đứa con đáng tự hào của Thành Thánh Thiên Thủy, đều là là con trai trưởng của tứ đại gia tộc, cao cao tại thượng. Nhưng dù nhà họ Diệp không còn nữa, hắn cũng không cầu mong gì nhiều. Trong trong lòng hắn, Diệp Tiên Nhi nhất định là người con gái của Tần Triều.

“Tần thiếu gia vẫn không bỏ cuộc nhỉ ?”

Lâm Trường Thiên vừa cười, vừa tiến tới.

“Liên quan gì đến ngươi? Ngươi có hay thì theo đuổi được Bạch Hàn Tuyết đi.”

“Bạch Hàn Tuyết đã giải thích rồi, nàng và Diệp Thiên Dật không có quan hệ gì hết.”

“Không có quan hệ gì hết? Nhưng ta tận mắt chứng kiến Bạch Hàn Tuyết chủ động hôn Diệp Thiên Dật.”

Lâm Trường Thiên cười giễu.

“Trong này nhất định có hiểu lầm rồi, hãy nhìn vào ánh mắt phẫn nộ của Hàn Bạch Tuyết lúc đó thì biết. Chuyện này ta nhất định sẽ không bỏ qua cho Diệp Thiên Dật, hi vọng ngươi có thích chị gái của hắn cũng đừng vì nịnh nọt Diệp Tiên Nhi mà cản trở ta.”

Tần Triều không nói không rằng, bỏ đi chỗ khác.

“Hứm, Diệp Thiên Dật, cái đồ ăn hại nhà người mới cấp 5 Trúc Khí cảnh mà cũng dám tham gia buổi đánh giá. Đúng là tự làm mất mặt mình, mất mặt chị ngươi trước nhiều người như vậy.”

Lâm Trường Thiên lạnh lùng nói.

Kỳ đánh giá lần này, bởi vì Tần Triều, Lâm Trường Thiên, hai chàng hotboy, đồng thời còn có Diệp Thiên Dật tên cặn bã chuyên đi gây chuyện, còn có Diệp Tiên Nhi, Hàn Bạch Tuyết hai nữ hoa khôi xinh đẹp nhất nhì học viện. Vốn dĩ bình thường không có ai quan tâm, nhưng lần này thu hút cả các lớp trung cấp, lớp cao cấp, thậm chí là những người tốt nghiệp học viện, cực kỳ nhiều người.

Lớp sơ cấp, trung cấp, và cao cấp toàn bộ ba cái khuôn viên trường, bình thường rất ít khi giao lưu với nhau. Tình huống duy nhất mà cả học viện tụ tập thế này chỉ có thể là hoa khôi xuất hiện thôi, học viện Thiên Thủy cũng không ngoại lệ. Nhất là hôm nay còn có Diệp Tiên Nhi. Diệp Tiên Nhi - mọi người ai cũng biết đến tên này, chỉ có điều thấy người thật thì không nhiều, dĩ nhiên ai cũng muốn được nhìn xem thế nào. Còn nghe tin đồn đại, Diệp Thiên Dật là em trai của Diệp Tiên Nhi, nên càng có nhiều người quan tâm hơn.

Hôm nay có thể gặp mặt, bọn họ nhất định không có thất vọng.

Bài đánh giá rất đơn giản, đánh giá khả năng thiên phú. Tư chất thiên bẩm của mỗi người đều được đánh giá, kiểm tra. Nhưng mà nếu quá trình như vậy, thì loại tư chất, khả năng này là do bẩm sinh của mỗi người. Nhưng mà cũng không hẳn là không có sự thay đổi. Như vậy,mỗi lần kiểm tra phải căn cứ vào mọi quy trình sẽ không xảy ra sai sót.

Thi Gia Nhất đứng trước hàng của lớp 10.

“Các em học sinh, bài đánh giá nhất định phải cố lên. Nào, chúng ta cùng nhau động viên một chút, một hai ba chúng ta cùng hô.”

Thi Gia Nhất làm động tác cố lên.

“Cô Thi à, ….. thôi đừng làm nữa.”

Họa Thủy bất lực nói.

Hai người phụ nữ không màng danh tiếng nhất cái trường này, Thi Gia Nhất và Họa Thủy, mọi người đều quá quen thuộc rồi. Nhưng mà Họa Thủy không bằng Thi Gia Nhất, Họa Thủy được xưng là Ma nữ, còn Thi Gia Nhất được xưng là Yêu nữ, không phải là Yêu Mị (người con gái lẳиɠ ɭơ), mà là Yêu nghiệt (bọn yêu quái, quái dị). Đúng vậy, đây chính là con yêu nghiệt.

“Đừng cái gì? Các người hắng giọng cho ta, hô lên nào. Động viên cho bản thân, cho bạn bè. Diệp Thiên Dật, ngươi không biết hát thì bè theo. Một hai ba, Lên.”

Thi Gia Nhất nhìn như trưởng gánh hát vậy, khua tay múa chân loạn xạ. Mọi người nhìn thấy cảnh này mà đần mặt ra.

Sau đó là một khoảng không yên tĩnh, căng thẳng, không gian nghiêm trang, toàn bộ học sinh của lớp 10 đứng trước mặt toàn thể những con người còn đang ngây ngốc, hát vang lên…..

~~~ Hãy cùng nhau chèo thuyền ~~~

~~~Cô giáo là Nữ vương đẹp nhất~~~

~~~Người đẹp, giọng ngọt ngào, chúng ta đều yêu cô giáo ~~~

~~~Tấm lòng nhân hậu là tấm gương cho mọi người~~~~

Người qua đường: ? ? ?

Diệp Thiên Dật: ? ? ?

Đệch?

Thật không biết xấu hổ.

Diệp Thiên Dật nghĩ rằng hệ thống này nên được cho Thi Gia Nhất mới đúng, người đó thật rất thanh tú.

Nhưng không ngờ người phụ nữ này có thể mặt dày như vậy.

Nhà trường, đặc biệt là trên trán của viện trưởng Lý Bác Nhân đã xuất hiện vài đường hắc tuyến.

"Cô Thi, đừng làm phiền nữa, bây giờ ta bắt đầu đánh giá."

Lý Bác Nhân nói vào micro một cách bất lực.

Sau đó, những học sinh lớp 1 lần lượt bước lên sân khấu.

Có một cái bàn trên đấy, có một viên ngọc lấp lánh giống như ngôi sao được đặt trên bàn.

Sau đó, Trần Triều phát biểu: "Buổi đánh giá hôm nay khá đặc biệt. Chỉ có một vòng. Đó là đánh giá tài năng. Đây là viên đá sao bói. Đặt bàn tay của ngươi lên và nó sẽ giải phóng sức mạnh, Tinh Vận Thạch sẽ xác định tài năng của người đặt tay lên theo tất cả trạng thái của người đó, bao gồm độ tinh khiết thuộc tính, tuổi, cảnh giới, v.v… Tinh Vận Thạch hiển thị màu đỏ, cam, đỏ, xanh lục, xanh lam và tím, màu đỏ là có năng lực thấp nhất và màu tím là năng lực cao nhất. Toàn bộ học viện Thiên Thủy hiện tại chỉ có tôi, Lâm Trường Thiên và Bạch Hàn Tuyết đạt được màu tím, đương nhiên, Thi Gia Nhất và chị Diệp Tiên Nhi cũng đạt được màu tím!