Chương 3: [TG1] Công lược giáo thảo lưu manh (2)

Sau cái ngày thẳng thắn đó, mẹ Liễu liền trở thành người toàn lực ủng hộ Liễu Bạch Từ giảm béo, vì cô mà đích thân lên một kế hoạch giảm béo.

Mà ba Liễu đối với chuyện này cũng thập phần ủng hộ, ông vẫn luôn có ý tưởng muốn để cho con gái giảm béo, dù sao thân thể mà quá béo thì cũng không tốt, nhưng mà mẹ Liễu vẫn luôn cảm thấy nên thuận theo tự nhiên mới tốt, bởi vậy ý tưởng này liền chết non.

Có ba Liễu và mẹ Liễu giám sát, kế hoạch giảm béo của Liễu Bạch Từ, liền oanh oanh liệt liệt mà bắt đầu.

Nguyên bản, mỗi ngày mẹ Liễu đều sẽ vì Liễu Bạch Từ mà làm bữa sáng rất phong phú, cơm trưa cũng phong phú, bữa tối càng phong phú hơn; hiện tại, dinh dưỡng của sớm trưa tối đều được phối hợp vô cùng cân đối.

Vốn dĩ, Liễu Bạch Từ luôn ngủ cho đến khi tự nhiên tỉnh, tỉnh lại liền ăn ngon uống tốt; nhưng hiện tại, buổi sáng 6 giờ mỗi ngày Liễu Bạch Từ liền phải rời giường, đi ra ngoài chạy bộ, buổi chiều đi kiện đi, buổi tối thì luyện yoga, tóm lại không có lúc nào là không vận động.

......

Ba ngày sau, Liễu Bạch Từ xoa bóp thịt mỡ ở bụng, hình như có điểm nhỏ xuống.

Trọng lượng sau bao ngày luyện tập thực mau liền hiện ra--186 cân, Liễu Bạch Từ thật muốn phun ra một ngụm máu, hoá ra cô mệt chết mệt sống, cũng chỉ giảm được có hai cân? Có công lý hay không a!

Ba Liễu với mẹ Liễu đối với chuyện này cũng buồn bực không kém, có điều vẫn an ủi Liễu Bạch Từ: "Từ Từ, đây đều tại kế hoạch giảm béo không tốt, là mẹ không đúng, con không cần nhụt chí, hiện tại mẹ liền đi viết thêm một bản kế hoạch giảm béo nữa."

Liễu Bạch Từ vẫn luôn không có hé răng.

Trở lại phòng, cô mới nhịn không được phát điên rít gào, ở trong lòng kêu gọi Hệ Thống Quân: "Ta sát, Hệ Thống Quân, đây là có chuyện gì? Vì sao ta giảm béo một chút hiệu quả đều không có?!"

Thanh âm của Hệ Thống Quân đúng lúc vang lên ở trong đầu: "Công lược giả, ngươi đã quên? Nguyên chủ có thể chất chỉ cần uống miếng nước cũng sẽ béo phì."

Liễu Bạch Từ nhíu mày: "Có ý gì? Vậy bất luận ta giảm béo như thế nào cũng đều không được? Chỉ cần ta vừa uống nước vừa ăn một chút đồ ăn liền béo phì?"

Hệ Thống Quân: "Đúng vậy. Công lược giả thật thông minh."

Khóe miệng Liễu Bạch Từ run rẩy, thật muốn phun một ngụm máu vào cái hệ thống đáng chết này. Cô buồn bực vạn phần ở trên giường lăn qua lăn lại...... Lăn qua lăn lại......

"Chẳng lẽ một cái biện pháp đều không có sao?"

"Có."

Hệ Thống Quân nói làm ánh mắt Liễu Bạch Từ liền sáng lên, cô gấp không chờ nổi mà truy vấn: "Hệ Thống Quân, ngươi có cái biện pháp tốt nào?"

Hệ Thống Quân: "Công lược giả có thể đi đến địa phủ Thương Thành rồi dùng tích phân để mua thuốc viên ăn không mập, tiến hành cải thiện thể chất. Tên như ý nghĩa, chỉ cần có cái thuốc viên này, ăn như thế nào cũng đều sẽ không mập, hơn nữa là vĩnh viễn."

Liễu Bạch Từ nghe vậy liền động tâm, nhưng mà có một cái vấn đề rất quan trọng: "Hiện tại ta không có tích phân a! Có thể thiếu mượn được không?"

"Có thể."

Liễu Bạch Từ lần đầu tiên cảm thấy cái thanh âm lạnh như băng này nghe êm tai.

"Đinh, công lược giả Liễu Mạc thành công mua thuốc viên ăn không mập ( vĩnh viễn), khấu trừ 30 tích phân, tích phân hiện có là -30."

Nghe được lời này, Liễu Bạch Từ có chút buồn bực, còn chưa có bắt đầu, cái tích phân ở nhiệm vụ thứ nhất đã biến thành số âm, cô cảm thấy thịt thật đau a.

Có điều hiệu quả của thuốc viên ăn không mập này lại thập phần hữu hiệu, gần hai tháng giảm béo, thể trọng của Liễu Bạch Từ giống như là ngồi hỏa tiễn, vèo vèo vèo rớt xuống.

Kế hoạch giảm béo hoàn thành, thì cũng đã tới ngày khai giảng của trường học, mà thể trọng của Liễu Bạch Từ cũng thuận lợi từ 188 cân giảm còn 105 cân, ước chừng đã gầy đi 83 cân.

Liễu Bạch Từ nhìn chính mình trong gương, mày lá liễu, mũi cao, môi mỏng, một đôi con ngươi màu nâu linh động, 囧囧 rất có thần, dáng người thướt tha nhiều vẻ, phập phồng quyến rũ, chỗ nên gầy thì gầy, nên béo thì béo, chính là mỹ nữ thoát thoát gợi cảm.

Khóe miệng Liễu Bạch Từ nhịn lại ý cười, cô có chút chờ mong ngày mai đi học.

Hôm sau, vào lúc trời tờ mờ sáng, Liễu Bạch Từ liền tỉnh, cô cố ý trang điểm một phen, để cho Tỉnh Lăng Vân một kinh hỉ.

Những bộ quần áo vừa dài rộng lại xấu trước kia đã sớm bị cô ném đi, đổi thành những bộ váy dài hoặc ngắn đơn giản mà lại thời thượng.

Hôm nay cô mặc một cái váy dài màu trắng, vừa vặn hơi che đi mắt cá chân, trên chân mang một đôi giày vải bạt màu trắng. Đầu tóc vốn có chút ngắn, trải qua thời gian hai tháng, đã dài đi không ít, vừa vặn hơi rũ trên vai. Cả người, thoạt nhìn văn nghệ lại trí thức, lịch sự tao nhã lại thanh xuân.

Ngày đầu tiên khai giảng, Liễu Bạch Từ là do ba Liễu với mẹ Liễu lái xe đưa đến trường.

Liễu Bạch Từ tươi cười rạng rỡ, vô cùng vui vẻ cởi mở phất tay nói tái kiến với hai người, sau đó mới ưu nhã xuống xe.

Nhìn thấy con gái giảm béo thành công lại càng thêm sang sảng tươi cười, ba Liễu với mẹ Liễu mẹ cũng cảm thấy thật vui mừng, dặn dò ôn hòa một phen, rồi mới lái xe đi.

Lúc Liễu Bạch Từ đến, làm nam sinh bốn phía đều ngừng hô hấp lại, còn nữ sinh thì ghen ghét cùng hâm mộ đủ loại.

Nam sinh A: "Oa oa...... Đó là mỹ nữ của ban nào a? Trước kia hình như chưa từng thấy qua?"

Nam sinh B: "Thật sự hảo mỹ nị tích nói, có thể là học sinh mới chuyển đến chăng??"

Nam sinh C: "Có khả năng. A a a...... Không biết cô ấy chuyển tới ban nào a? Thật muốn cùng mỹ nữ chung một ban a."

......

Nữ sinh A: "Tôi đi, lại có một mỹ nữ chuyển tới trường, như này làm cho nữ sinh chúng ta sống thế nào đây a!"

Nữ sinh B: "Mỹ nữ lúc cười lên lại đẹp như vậy, thật câu dẫn người! Tuy rằng tôi là nữ sinh, cũng bị câu dẫn a!"

Nữ sinh C: "Thật là hâm mộ cùng ghen tị mà!"

Liễu Bạch Từ thật sự cảm thấy rất vui vẻ. Từ năm mười lăm tuổi xảy ra tai nạn xe cộ, rồi trở thành người thực vật, cô vẫn còn chưa có đi đến trường, chưa từng đến trường, chưa từng học qua sách vở, bởi vì căn bản là làm không được.

Cho nên hiện tại có cơ hội để đến trường, cô thật sự rất cao hứng.

Từ khi cái học kỳ này bắt đầu, Liễu Bạch Từ liền lên năm hai, cô học ở ban ( F) năm hai, ngô, đây là lớp có thành tích học tập xếp hạng đếm ngược, nhưng lại có chỉ số nghịch ngợm gây sự cao nhất.

Thật sâu hít vào một hơi, Liễu Bạch Từ đang muốn đi vào trường, bỗng dưng từ cổng trường truyền tới một trận xôn xao.

Tất cả nữ sinh đều hoa si mà cao giọng hò hét:

"Tỉnh vương tử, chúng em yêu anh, tựa như chuột yêu gạo."

"Tỉnh vương tử là người đẹp trai nhất toàn trường!"

"Tỉnh vương tử là người đẹp trai nhất toàn thế giới nhất!"

"Tỉnh vương tử là người đẹp trai nhất toàn vũ trụ!"

......

Chỉ thấy toàn bộ cửa của trường học bị vây đến chật như nêm cối, mà trước cửa trang nghiêm nguy nga, dừng lại một chiếc xa thương vụ màu đen. Trong chiếc xe thương vụ, một nam sinh trẻ tuổi chậm rãi bước xuống, nhìn thấy mỹ nữ đông đảo, hắn liền bĩ ổi huýt sáo.

"Tỉnh vương tử! Tỉnh vương tử!......" Tiếng hô của tất cả nữ sinh càng tăng lên.

Hắn lớn lên rất tuấn tú, thật sự rất tuấn tú. Một đầu tóc màu nâu hơi hơi có chút xoã, vụn vặt dán ở bên tai; mày kiếm anh đĩnh, môi hồng răng trắng, da thịt trên mặt so với con gái còn muốn trắng nõn tinh tế hơn; bởi vì có gien hỗn huyết, hai mí mắt của hắn rất sâu thúy, một đôi mắt màu lam nhạt, như là bầu trời xanh thẳm, dị thường mê người.

Khóe miệng hơi hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười tà mỹ nhưng lại bỉ ổi, nháy mắt liền bắt tâm của tất cả các thiếu nữ làm tù binh.

Trên người hắn mặc một bộ giáo phục Anh Lam rất bình thường, ống quần hơi hơi cuốn lên, cổ áo dựng thẳng tới cổ, lộ ra một loại trào lưu, một loại thời thượng.

Khó trách nguyên chủ vẫn luôn thích hắn, thích đến lâu như vậy.

Liễu Bạch Từ rõ ràng cảm giác được ngực mình bỗng nhảy lên đến lợi hại, đó là một loại cảm xúc của nguyên chủ tên là tim đập nhanh.