Chương 50

Trong thời buổi mạt thế, được uống nước ngọt đã là may mắn lắm rồi, thêm một điểm tích phân để uống nước lạnh thì đã sao? Rẻ quá còn gì!

Cố Vãn Ngâm đang vừa uống Coca đá vừa trò chuyện với Hứa Thực thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của hệ thống.

"Ting! Ký chủ xin chú ý, khoảng một giờ nữa, kẻ địch sẽ đến cửa khách sạn. Ký chủ có muốn lựa chọn phương thức đánh bại chúng không?"

"Có những phương thức nào?" Cố Vãn Ngâm hứng thú hỏi.

"Rất nhiều. Ví dụ, có thể lựa chọn trực tiếp đưa bọn chúng đến một nơi nguy hiểm bất kỳ, thậm chí là ngoài không gian không có oxy; ngoài ra, tôi có thể liên lạc với đồng nghiệp ở thế giới kinh dị, đưa tất cả bọn chúng đến thế giới kinh dị."

"Hahahaha, còn có chiêu này nữa cơ à!" Cố Vãn Ngâm vui vẻ không thôi.

Lúc này, Cố Vãn Ngâm đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng, cô hỏi: "Hệ thống, cậu nói xem, khủng long trong Công viên kỷ Jura có thể tạm thời thả ra, để chúng đến cửa khách sạn được không? Chúng chắc chắn có thể tấn công kẻ địch đúng không?"

"Đương nhiên là được." Hệ thống nói, "Tôi hiểu rồi, ký chủ muốn dùng khủng long để đối phó với bọn chúng?"

"Chính xác!"

"Được, chỉ cần ký chủ ra lệnh, tôi có thể lập tức thả khủng long ra."

"Tuyệt vời!"

Cố Vãn Ngâm đắc ý chờ xem kịch vui.

Đây chính là khủng long kích thước khổng lồ cùng sức tấn công siêu mạnh đấy!

Cho dù là vua tang thi mạnh nhất thời kỳ mạt thế, thì cũng chỉ là một con kiến nhỏ dưới chân khủng long mà thôi.

Cho nên, dù kẻ địch có là dị năng giả đủ loại thì trước mặt khủng long, e rằng cũng chỉ có nước run sợ!

Tất nhiên, nếu những kẻ địch đó biết điều, bằng lòng ngoan ngoãn rời đi thì cũng không nhất thiết phải làm đến mức này.

Nhưng nếu bọn chúng không biết điều... Hắc hắc, vậy thì đừng trách cô tàn nhẫn!

Cô muốn cung cấp một thiên đường cho con người trong thời kỳ mạt thế, nhưng không bao gồm những kẻ khiến cô khó chịu!

Một lúc sau, đột nhiên có người kinh hô: "Mọi người nhìn ra ngoài xem, hình như có xe đang đến kìa?"

"Ôi trời ơi, trong thời buổi mạt thế này mà còn có người lái xe được sao?" Trang Tiểu Hạ trợn tròn mắt, "Phải tốn bao nhiêu tinh hạch chứ!"

"Không chỉ có xe! Phía sau còn có xe tăng, xe bọc thép nữa!"

"Trời đất, đây là muốn đến tấn công khách sạn sao? Vậy phải làm sao?"

"Bà chủ Cố, bây giờ chúng ta phải làm sao đây!"

"Mọi người đừng hoảng, đừng hoảng." Cố Vãn Ngâm cười nói, "Tôi đã nói rồi, ở trong khách sạn là tuyệt đối an toàn."

Mọi người nghĩ cũng đúng.

Khách sạn này ngay cả tang thi và thiên tai cũng không cần phải sợ thì còn sợ kẻ địch tới tấn công sao?

"Chị chủ, vậy chúng ta cứ mặc kệ à? Bọn họ có thể vào được không?" Hứa Thực hỏi.

"Để chị ra ngoài xem sao."

Cố Vãn Ngâm muốn xem thử, là ai mà to gan lớn mật dám cả gan đánh chủ ý lên khách sạn của cô thế.

Hơn nữa, cô còn phải chiêu dụ ba kẻ địch nữa.

Lúc Cố Vãn Ngâm bước ra khỏi khách sạn thì vừa đúng lúc Diệp Cao Phi cũng xuống xe.

Hắn ta đeo kính râm và đội mũ, nóng đến nỗi không ngừng lau mồ hôi trên trán.

Hình thành sự tương phản rõ rệt với Cố Vãn Ngâm đang mặc chiếc váy liền sạch sẽ, ung dung tự tại.

Sự bảo vệ của hệ thống đối với Cố Vãn Ngâm là rất toàn diện.

Cô ra khỏi khách sạn, không chỉ không cần sợ tang thi và sự tấn công của người khác mà ngay cả cực lạnh cực nóng cũng không cần phải sợ, cơ thể cô chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ ổn định dễ chịu.

Diệp Cao Phi vừa nhìn thấy cô thì hai mắt liền sáng rực.

Đây chính là cô gái mở khách sạn này sao?

Thật không ngờ, không chỉ khách sạn là thật mà người mở khách sạn lại là một mỹ nhân!

Diệp Cao Phi chợt nổi sắc tâm

Hắn ta nhìn Cố Vãn Ngâm, cười da^ʍ nói: “Em gái, khách sạn này là của em mở à?”

"Đừng có nhận bừa bà con." Cố Vãn Ngâm cười lạnh nói, "Có điều, khách sạn này đúng là của tôi mở. Anh là ai? Làm rầm rộ thế này đến khách sạn của tôi là có chuyện gì?"

Nụ cười trên mặt Diệp Cao Phi càng thêm bỉ ổi, hắn ta nói: "Anh nghe nói nơi này mở một khách sạn, rất thần kỳ, còn có không ít vật tư, phải không? Em gái à, nghe anh một lời khuyên, nơi như thế này nước quá sâu, em nắm giữ không được đâu, để anh trai lo cho."