Anh ta có nhiều điểm tích phân, trên người còn có tinh hạch, cho nên để phòng ngừa vạn nhất, mỗi loại thuốc anh ta đều lấy một hộp.
Phó Tư Thù uống thuốc trị ho xong thì quả nhiên giảm bớt rất nhiều, gần như không còn cảm giác muốn ho nữa.
"Thuốc này thật sự rất hiệu quả." Lúc này Phó Tư Thù đang ở trong phòng mình, tự nói với bản thân, "Trước đây mình đã uống nhiều loại thuốc rồi nhưng đều không có loại nào hiệu quả như vậy."
Nói xong, anh ta lại nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mặc dù nhiệt độ trong khách sạn rất thích hợp, nhưng mơ hồ có thể nghe thấy tiếng gió rít bên ngoài, điều này khiến anh ta cảm thấy có chút lạnh lẽo.
"Thời tiết lạnh như vậy, không biết Như Như thế nào rồi..."
...
Thành phố B, căn cứ người sống sót Hải Khang.
Đây là một căn cứ tương đối lớn, những người sống ở đây đều là dị năng giả cấp cao, có một phần nhỏ là người nhà của dị năng giả.
Dị năng giả ở đây, thấp nhất cũng là cấp bốn, còn cao nhất chính là người nắm quyền hiện tại của căn cứ - Diệp Cao Phi, hắn ta là dị năng giả cấp bảy.
Lúc này hắn ta đang ở trong một căn biệt thự nhỏ của mình, tay cầm ly rượu vang đỏ, trong ngực ôm một người đẹp, bên cạnh bật nhạc, trước mặt còn có ba người đẹp đang nhảy múa cho hắn ta xem.
Hơn nữa, trong phòng này lại có điều hòa, còn đang hoạt động, trong phòng ấm áp như mùa xuân.
Ngay cả một bóng đèn nhỏ cũng cần không ít tinh hạch để phát điện, điều hòa thì càng không cần phải nói.
Cho nên có thể nói, Diệp Cao Phi đang hưởng thụ đãi ngộ cao nhất trong thời kỳ mạt thế này.
Ngay khi tay hắn ta đang mân mê trên người người đẹp thì một tên thuộc hạ của hắn ta chạy vào.
"Diệp tiên sinh, bên ngoài có người muốn gặp."
"Ai đó?" Việc tốt bị gián đoạn, Diệp Cao Phi trong lòng rất khó chịu.
Hắn ta sắp được hưởng thụ cùng bốn mỹ nữ này rồi!
"Là một nam một nữ, nam là dị năng giả hệ thủy cấp bốn, nữ không có dị năng, nhưng cô ta nói có tình báo rất quan trọng muốn giao cho ngài."
"Bảo bọn họ cút!" Diệp Cao Phi không kiên nhẫn nói, "Ông đây thèm vào cái tình báo rách nát gì chứ?"
"Vâng."
Tên thuộc hạ rời đi, Diệp Cao Phi lật người, liền đè lên người mỹ nữ bên cạnh.
"Diệp tiên sinh, đáng ghét..."
Trong lòng mỹ nữ vô cùng chán ghét hắn ta, hắn ta dáng dấp tai to mặt lớn, răng cũng vàng khè.
Nhưng mà trong căn cứ này, Diệp Cao Phi là lớn nhất, cho nên không ai dám phản kháng.
Vì vậy dù trong lòng có chán ghét đến đâu thì mỹ nữ cũng phải làm ra vẻ làm nũng, lộ ra nụ cười lấy lòng.
Ngay lúc Diệp Cao Phi bắt đầu lột quần áo của mỹ nữ thì bên ngoài lại vang lên tiếng của tên thuộc hạ: "Diệp tiên sinh..."
"Lại làm sao nữa!" Diệp Cao Phi nổi giận gầm lên, "Có thấy phiền phức không? Cút!"
"Diệp tiên sinh, thuộc hạ thật sự có chuyện quan trọng muốn bẩm báo. Người phụ nữ kia nói, cô ta biết một nơi có vật tư vô cùng vô tận."
"Ồ?"
Nghe vậy, Diệp Cao Phi lập tức hứng thú.
Tuy rằng hiện tại hắn ta đang sống những ngày tháng sung túc, nhưng đó là nguồn vật tư vô tận đó! Cho dù không phải là mạt thế thì sức hấp dẫn cũng rất lớn chứ nhỉ?
Hắn ta phẩy tay bảo mấy mỹ nữ lui xuống, rồi nói: "Dẫn bọn họ vào đây."
"Vâng."
Rất nhanh, thuộc hạ liền dẫn một nam một nữ vào.
Hai người này mặc quần áo không quá dày, trên người còn quấn thùng giấy và báo cũ, lạnh đến run cầm cập.
Vào trong căn phòng ấm áp có điều hòa, hai người mới khá hơn một chút, người phụ nữ chân mềm nhũn suýt ngất xỉu, may mà người đàn ông bên cạnh kịp thời đỡ lấy cô ta.
"Hai người các ngươi, là ai?" Diệp Cao Phi ra vẻ uy nghiêm.
"Tôi là người trước đây sống ở căn cứ này, tôi có dị năng hệ thủy cấp bốn." Người đàn ông vội vàng nói, "Mấy ngày trước vì hết tinh hạch, tôi ra ngoài gϊếŧ tang thi thì vừa lúc gặp cô gái này đang bị tang thi đuổi theo, liền cứu cô ấy, đưa về đây. Cô ấy nói, cô ấy có tình báo rất quan trọng, bảo tôi dẫn cô ấy đến gặp ngài."
Lúc bọn họ sắp về đến căn cứ Hải Khang thì nhiệt độ đột nhiên giảm xuống.
May mà bọn họ chạy nhanh, kịp lúc trở về khi bên ngoài là âm hai ba mươi độ.
Nếu nhiệt độ giảm thêm chút nữa thì bọn họ chắc chắn sẽ bị chết rét.