Chương 38

Trang Tiểu Hạ và Vi Phong Hoa vào cửa tiệm lẩu, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.

"Anh rốt cuộc muốn nói gì?" Trang Tiểu Hạ cố nén trái tim đang đập thình thịch, ra sức giữ cho vẻ mặt và giọng điệu bình thản.

Nếu hiện tại Vi Phong Hoa không có bạn gái, trong tình huống này cô sẽ rất vui vẻ.

Nhưng mà...

"Mấy năm nay, em sống tốt chứ? Hơn một năm mạt thế này, em đã sống như thế nào?" Vi Phong Hoa mặt đầy quan tâm hỏi han.

"Trước mạt thế, sống rất tốt. Sau mạt thế, dựa vào chút dị năng đó, cũng coi như tạm được."

Vi Phong Hoa lập tức sáng mắt: "Dị năng? Em cũng có dị năng? Cấp mấy?"

"Chỉ cấp một, hệ Thổ."

Vi Phong Hoa có chút thất vọng "Ồ" lên một tiếng.

"Anh chỉ muốn hỏi những điều này thôi sao?" Trang Tiểu Hạ nói, "Không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây, cửa tiệm lẩu này vị rất ngon, anh có thể nếm thử, gọi bạn gái anh cùng đi."

Cô vừa định đứng dậy rời đi thì Vi Phong Hoa lại nói: "Tiểu Hạ, em vẫn còn thích anh, đúng không?"

Sắc mặt Trang Tiểu Hạ cứng đờ, sau đó lạnh lùng nói: "Anh đang nói đùa gì vậy? Hai chúng ta từng có một đoạn tình cảm, nhưng đó đều là chuyện thời đi học rồi! Anh đừng quên, hiện tại là mạt thế đấy, ai có tâm trạng nói chuyện thích hay không thích? Hơn nữa, anh là người đã có bạn gái! Nói với tôi những lời này không thích hợp lắm đâu!"

"Tiểu Hạ, em đừng kích động như vậy." Vi Phong Hoa ôn hòa nói, "Lúc trước anh ở bên Thư Văn chỉ là vì quá nhập tâm, sau đó anh tỉnh táo lại, muốn chia tay với cô ấy, nhưng mạt thế lại ập đến. Trong mạt thế, có một người đáng tin cậy làm bạn không dễ dàng, cho nên anh mới vẫn luôn ở bên cô ấy. Thật ra... nhiều năm như vậy, anh chưa từng quên em."

Trang Tiểu Hạ cười lạnh một tiếng.

Cứ coi cô là kẻ ngốc sao?

Bạch Thư Văn đã nói rõ ràng rồi, trước mạt thế hai người bọn họ đã chuẩn bị công khai!

Cô đột nhiên cảm thấy, bản thân năm đó đúng là mù mắt, bao nhiêu năm qua đều mù quáng!

Tên Vi Phong Hoa này, chẳng lẽ là muốn hưởng phúc tề nhân sao! Nghĩ thật là đẹp!

"Anh không sợ tôi nói chuyện này với Bạch Thư Văn à?"

"Em sẽ không nói đâu, anh biết em vẫn còn thích anh mà." Vi Phong Hoa quả quyết nói, "Hơn nữa... Thư Văn rất tin tưởng anh, em có nói với cô ấy thì cô ấy cũng sẽ không tin."

Trang Tiểu Hạ: "?"

Người đàn ông này sao lại vô liêm sỉ như vậy!

"Tôi không thích anh, cũng không muốn nói thêm một câu nào với anh nữa! Mời anh đừng đến tìm tôi nữa!"

Trang Tiểu Hạ nói xong liền tức giận bỏ đi.

Vi Phong Hoa nhìn bóng lưng cô, lại cười nói với chính mình: "Trang Tiểu Hạ, em không thể nào không còn chút tình cảm nào với anh, rất nhanh thôi, em sẽ lại lao vào vòng tay anh... Hắc hắc, không ngờ lại có một nơi như thế này, không chỉ có vật tư mà còn có thể để mình ôm hết người này đến người khác..."

...

Buổi chiều, lại có người từ căn cứ Ánh Dương đến.

Tổng cộng là ba người, cùng đến một lúc, hai nam một nữ.

Bọn họ đầu tiên là kinh ngạc một phen, sau đó là sững sờ.

Hứa Thực vừa định làm thủ tục nhận phòng cho ba người thì Cố Vãn Ngâm kịp thời chạy tới ngăn cậu lại: "Chờ một chút!"

Cô đang muốn tuyển nhân viên phục vụ ca đêm, nếu đã làm thủ tục nhận phòng thì ba người này sẽ được coi là khách của khách sạn, không thể tuyển làm nhân viên phục vụ được nữa.

Cô không thể bỏ lỡ bất kỳ cơ hội làm nhiệm vụ nào được.

"Sao vậy, chị chủ?" Hứa Thực khó hiểu hỏi.

"Tôi nhớ cô, cô chính là người trước đây đã đến căn cứ Ánh Dương." Người phụ nữ rụt cổ lại, "Cô còn tạo ra hai cột sáng..."

"À, chuyện đó à." Cố Vãn Ngâm cười cười, "Hai người đó gây sự với tôi trước nên tôi mới phản kích, bình thường tôi rất dễ gần."

"Tại, tại sao không cho cậu ấy làm thủ tục nhận phòng cho chúng tôi? Chúng tôi không được ở sao?" Người phụ nữ có vẻ hơi lo lắng.

"Không phải, mọi người đều có thể ở, chỉ là gần đây tôi đang tuyển nhân viên phục vụ, có ai hứng thú không?"

Hứa Thực vừa nghe thì lập tức sốt ruột.

Chị chủ tại sao lại muốn tuyển thêm một nhân viên phục vụ nữa!

Là cậu làm việc có chỗ nào không tốt sao?

Cậu đều có thể sửa mà!

Chị chủ, đừng bỏ rơi cậu mà!