Pha xong nước chấm, bọn họ liền không nhịn được mà bắt đầu ăn.
Nước lẩu cay tê đầu lưỡi, ăn vào khiến người ta toát mồ hôi trán, vô cùng sảng khoái, nước lẩu cà chua cũng đặc biệt chua ngon.
Thịt bò thái lát mềm mại vô cùng, tôm viên rất tươi, lòng bò cũng tươi giòn sần sật!
Mọi người đều ăn uống rất vui vẻ, hơn nữa trước khi đến, bọn họ còn cố ý lấy đồ uống từ tủ ra, lúc này ăn lẩu với coca, đúng là sảng khoái nhân đôi.
Trang Tiểu Hạ ăn một hồi thì liền cảm thán nói: "Thật không ngờ, mạt thế rồi mà chị vẫn còn được ăn lẩu ngon như vậy!"
"Đúng vậy đúng vậy, trước đây, em chỉ nghĩ, sống được ngày nào hay ngày ấy, tối nào cũng sợ không nhìn thấy mặt trời ngày mai!" Đồng Duyệt kích động nói, "Nhưng bây giờ... em cứ như đang nằm mơ vậy!"
Tuy Cố Vãn Ngâm không muốn dội nước lạnh vào họ nhưng vẫn nhắc nhở: "Hai người phải chú ý đến điểm tích lũy của mình đấy, tiêu hết thì phải lấy vật phẩm khác ra đổi, bổ sung kịp thời, nếu không, tôi sẽ không thể cho hai người ở đây nữa."
Mặc dù cô cảm thấy rất hợp ý với Đồng Duyệt và Trang Tiểu Hạ, nhưng cô sẽ không vì bất kỳ ai mà vi phạm quy định của hệ thống.
Vì vậy, điều cô có thể làm chỉ là nhắc nhở bọn họ nhiều hơn, đừng quá vui vẻ mà quên mất việc chính.
"Đúng rồi!" Trang Tiểu Hạ chợt nhớ ra chuyện này, "Bây giờ trên người chị cũng không còn nhiều đồ, chỉ còn hai viên tinh hạch cấp một."
Thực ra cô ấy có dị năng, nhưng rất thấp, chỉ là dị năng hệ thổ cấp một.
Trước đây cô ấy may mắn cùng một nhóm người có dị năng tiêu diệt một đám tang thi nên được chia một ít tinh hạch.
Nhưng trước đó cô ấy sống trong một căn cứ, căn cứ đó yêu cầu phải nộp tinh hạch mới được vào ở, cho nên tinh hạch của cô ấy đều bị lấy đi hết, chỉ còn lại hai viên cấp một.
Hôm đó cô ấy định ra ngoài thử vận may, không ngờ lại đυ.ng phải một đám tang thi, sợ quá liền bỏ chạy, may mắn là chạy đến được khách sạn này.
Chắc chắn ở đây sẽ rẻ hơn ở căn cứ, nhưng cũng không thể cứ ngồi ăn rồi chờ chết.
Dù sao thì, ngoài ở ra thì cô ấy còn phải ăn nữa chứ!
Nói đến bữa lẩu này, tuy không mắc lắm nhưng cô ấy cũng phải lấy hết can đảm mới dám ăn.
Ăn xong bữa này, cô ấy quyết định sẽ phải tiết kiệm trong mấy ngày tới mới được!
"Vậy hai ngày tới chúng ta thử ra ngoài nhé?" Đồng Duyệt buồn rầu nói, "Nhưng mà em không có dị năng..."
"Ôi, chị cũng chỉ mới cấp một thôi, chẳng mạnh hơn em là bao." Trang Tiểu Hạ vừa khóc vừa cười nói, "Ra ngoài thử xem sao, may mắn thì gϊếŧ được tang thi. Không may thì chỉ có thể nhặt nhạnh chút đồ vật khác thôi."
Nhưng chắc chỉ có tinh hạch là đổi được nhiều điểm tích lũy nhất.
Trước đây chiếc vòng tay của cô ấy có thể đổi được ba trăm điểm là bởi vì trước ngày mạt thế, chiếc vòng tay đó rất đáng giá, được đính ba viên kim cương.
A... Nhắc đến vòng tay, cố ấy lại nhớ đến Vi Phong Hoa rồi.
Ôi chao! Người ta giờ đã có bạn gái rồi, cô ấy cũng không thể như vậy được!
Trang Tiểu Hạ hóa nỗi buồn thành sự thèm ăn, lại hung hăng gắp một miếng thịt lớn.
...
Ăn lẩu xong, bàn ăn không cần bọn họ dọn dẹp, sau khi bọn họ rời đi, hệ thống sẽ tự động thu hồi và làm sạch bát đĩa.
Cửa ra vào cũng đã treo biển "Tiệm Lẩu Bình An ".
Sau khi ra khỏi cửa tiệm lẩu, Cố Vãn Ngâm lại nghe thấy giọng nói của hệ thống.
"Ting! Đã mở khóa nhiệm vụ mới, tuyển dụng một nhân viên phục vụ ca đêm, phần thưởng nhiệm vụ: mở khóa phòng 301, 302, nâng cấp phòng 209, 2010 một lần; mở khóa một phòng ngủ tập thể, hai bộ đồng phục nhân viên; mở khóa năm loại thuốc không giới hạn. Chú ý: tất cả các phòng trên tầng ba đều là phòng đôi, giá phòng tăng lên hai mươi điểm tích lũy."
Lại có nhiệm vụ mới rồi! Lần này phải tuyển một nhân viên phục vụ ca đêm sao?