Chương 36: Siêu Phàm Đại Cảnh! (2)

Phương Vân (3): “Cho nên nói, sau khi xuyên việt, nguy hiểm ở khắp nơi, có vài người là không thích nghe. Hay rồi, xoẹt, bị người ta trực tiếp chặt đầu. ┓(′?`)┏.”

Trương Tuấn (70): “Không có gì để nói, lặn đây.”

Thái Vĩnh Long (1): “Chậc chậc, học sinh cấp ba còn quá non nớt, đổi thành một người xã hội đều có thể nhìn ra cả gia đình này không có ý đồ tốt.”

Vương Bình (66): “Cũng không phải tất cả học sinh cấp ba đều ngây thơ như vậy. Chỉ có thể nói, Trương Đào này hơi quá ngây thơ. Tuy nhiên, bước vào gia đình này, cho dù có cẩn thận, có lẽ cũng khó có thể thoát chết.”

Thái Vĩnh Long (1): “Đúng vậy. Khi mất mùa, bản chất con người là đáng sợ nhất, chuyện đổi con cho nhau ăn còn có thể xảy ra, huống chi là gϊếŧ người ngoài. Có lẽ, cho dù gia đình này không gϊếŧ hắn, thì những người khác trong thôn này cũng sẽ ra tay. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tiếp đến không chỉ thức ăn trong ba lô của hắn hời cho gia đình này, mà rất có thể hắn cũng sẽ bị ăn thịt.”

Trần Dao (71): “… Ta cứ nghĩ rằng mình đủ bất hạnh rồi, nhưng có vẻ như ta còn vẫn rất may mắn…”

Phương Vân (3): “Ồ, em gái nổi lên rồi, tình huống của ngươi thế nào, bị cắt miếng sao? o(* ̄︶ ̄*)o.”

Trần Dao (71): “...”

Ngô Quân (20)@Phương Vân(3): “Phương ca, ta xin ngươi đừng có xấu bụng, làm người đi. (╯‵ ′)╯︵┻━┻.”

Vương Bình (66) @Trần Dao(71): “Lão muội đừng để ý đến người này, nhanh nói một chút tình hình hiện tại của ngươi đi.”

Trần Dao (71): “Trước mắt mà nói, không có nguy hiểm... Tuy nhiên, thân phận người xuyên việt của ta bị bại lộ, không biết về sau sẽ thế nào.”

Thái Vĩnh Long (1): “Loại phương thức ra sân đó, muốn không bị lộ cũng khó. Mà này, ngươi có bị lộ group chat không?”

Trần Dao (71): “Không… Mặc dù bọn họ có năng lực phân rõ ta có nói dối hay không, nhưng ta không nói dối, chỉ nói rằng đột nhiên xuất hiện một lựa chọn làm ta xuyên việt, ta đã chọn đồng ý, là xuyên qua rồi. Câu này không tính là nói dối.”



Vương Bình (66): “Cô bé thật lợi hại nha.”

Vương Bình khá khâm phục Trần Dao. Thân phận của cô gái này trước khi xuyên qua có lẽ không đơn giản, IQ cũng rất cao, hoàn toàn không có vẻ hoảng sợ nào.

Nếu đổi lại là một người bình thường, đã sớm hoảng sợ đến chết, không chừng một mạch nói ra hết.

Trần Dao (71): “Tiếp theo, ta cố hết sức phối hợp với bọn họ, cũng biết về một số thông tin về thế giới đó từ trong miệng bọn họ. Vị trí thế giới của ta, cũng không hề bình thường.”

Thái Vĩnh Long (1): “Thật thú vị, tình huống ở thế giới kia thế nào?”

Trần Dao (71): “Đây là một thế giới mà võ giả và yêu ma cùng tồn tại, theo mô tả trong tiểu thuyết, nó hẳn là thuộc về thế giới cao võ.”

Vương Bình (66): “Ồ, ngươi lại biết cả cao võ sao? Thật hiếm có những cô gái đọc loại tiểu thuyết như vậy.”

Trần Dao (71 tuổi): “Ta chính là một phần của thiểu số đó. Nói thật, ta cảm giác kế tiếp sẽ rất nguy hiểm, có thể phía chính phủ sẽ không làm hại ta, nhưng những yêu ma ẩn giấu trong thế giới này làm cho ta rất bất an. Tình huống của loài người ở thế giới này cũng không được tốt lắm.”

Thái Vĩnh Long (1): “Bình thường, cao võ không phải đều như vậy sao? Nhân loại nắm ưu thế ở thế giới cao võ rất ít thấy trên tiểu thuyết. Nhưng, ngươi cũng không cần lo lắng quá, nếu như tình huống nhân loại cũng không tính là tốt, bọn họ sẽ không gây tổn thương cho ngươi, còn chu cấp thật tốt cho ngươi mới đúng. Không chừng, ngươi chính là hi vọng của bọn họ đó.”

Phương Vân (3): “Thái ca nói có lý. Ta vốn tưởng rằng ngươi xuyên đến đô thị, loại bug hệ thống thêm điểm này sẽ rất lãng phí, nhưng xem ra ta suy nghĩ nhiều rồi, tiếp theo ngươi nên đứng lên, đánh bại yêu ma, trở thành Nữ đế nhân tộc, đi đến đỉnh cao nhân sinh đi.”

Phương Vân (3): “Hiểu rồi. Sau này Trần Dao đại tỷ mới chính là nhân vật vô địch group này. Ta phải quỳ liếʍ, Thái ca là ai? Ta không biết!o(* ̄ ^ ̄ *)o.”

Thái Vĩnh Long (1): “???”

Thái Vĩnh Long (1): “Được lắm, tiểu tử ngươi lên cao quá rồi phải không? Rất tốt, sau khi mở khóa chức năng sân thi đấu group, ta sẽ cho ngươi biết tại sao hoa lại đỏ như vậy.”



Phương Vân (3): “Chết tiệt, Thái ca ta sai rồi, ta nói giỡn, ngươi tin ta, ta là tiểu đệ trung thành của ngươi!”

Thái Vĩnh Long (1): “Ha ha, đã muộn rồi, ta không thu lại kiếm được!”

Trần Dao (71): “... Nữ đế gì đó, ta không nghĩ nhiều như vậy. Bây giờ, trước hết là phải sống sót rồi nói sau. Hiện tại ta bị giám sát ở mọi hướng, vì vậy ta sẽ lặn xuống trước.”

Ngô Quân (20): “Ai, đừng nói gì nữa, tiếp tục chuyển gạch đi, mệt chết ta rồi. Khi nào thì ta mới đạt đến Luyện Nhục cảnh sơ kỳ đây? Như vậy thì chuyển gạch cũng không mệt mỏi đến thế.”

Phương Vân (3): “Hay lắm, tiểu tử ngươi tu luyện là để chuyển gạch, rất không hợp thói thường.”

Thái Vĩnh Long (1): “Không còn gì để nói, xem ngươi đáng thương như vậy. Lát nữa ta sẽ chuẩn bị chút Khí Huyết đan đi cho ngươi, như vậy sau này ngươi sẽ đột phá nhanh hơn.”

Ngô Quân (20): “Hu hu hu, cảm động, ta thực sự quá cảm động rồi. Thái ca, ngươi đúng là anh ruột. À không, anh ruột của ta cũng chưa bao giờ tốt với ta như vậy. Từ nay về sau, ngươi chính là cha ta!”

Thái Vĩnh Long (1): “Ai, từ khi xuyên qua, không có cơ hội đưa đồ ăn cho ký túc xá. Đã lâu lắm rồi ta không nghe thấy ai đó gọi mình là ba ba. Âm thanh ba ba này, thật là thoải mái.”

Phương Vân (3) @Thái Vĩnh Long (1): “CMN, ba ba, cũng làm cho ta trăm ngàn viên linh thạch tới đây đi!”

Thái Vĩnh Long (1) @Phương Vân: “Trăm ngàn viên linh thạch? Ngươi muốn ăn cái rắm sao? Đừng nói là gọi ba ba, gọi ông nội cũng vô dụng.”

Phương Vân (3): “Hiểu rồi, đó là thấy sắc quên bạn. Ngươi cho rằng Ngô Quân có thể thỏa mãn được ngươi, nên ngươi đối xử tốt với hắn như vậy.”

Ngô Quân (20): “Ta ĐM!”

Vương Bình (66): “...”