Lần này đến lượt Lý Phàm im lặng.
“Dường như ta còn chưa đồng ý gia nhập Vạn Tiên Minh các ngươi chứ?”
“Một khi tiến vào Thiên Huyền Kính, bị ghi chép lại thần thức, đồng nghĩa với tự nguyện gia nhập Vạn Tiên Minh.”
“Ta có thể rời khỏi Vạn Tiên Minh, sau này không gia nhập Ngũ Lão hội, lựa chọn trở thành tán tu không?” Lý Phàm lại hỏi.
Thiên Huyền Kính lại im lặng.
Sau một lát, nó mới tiếp tục đáp lại.
“Có thể. Nhưng nếu lựa chọn rời khỏi, tất cả vật phẩm đạt được ở Vạn Tiên Minh sẽ bị cưỡng chế thu lại. Thỉnh cẩn thận lựa chọn.”
“Mấy thứ như vàng bạc có thể dùng để đổi độ cống hiến không?”
“Có thể, quy tắc hối đoái cụ thể ở trong danh sách hối đoái.”
…
Lý Phàm hỏi Thiên Huyền Kính từng câu, không sợ làm phiền người khác.
Sau hồi lâu, rốt cuộc hắn dừng lại.
“Tạm thời ta không còn vấn đề.”
“Tốt, tu sĩ. Nếu có nghi vấn mới, có thể gọi ta bất cứ lúc nào. Cũng tự mình xem xét thông qua thần thức.”
Không gian lần nữa trở nên im lặng.
Dựa theo sự khống chế thần thức của Lý Phàm, khu không gian tối đen nhánh này biến thành một gian phòng phong cách cổ xưa.
Đồ vật trang trí không khác gì Thái Sư phủ của Lý Phàm ở Đại Huyền.
Lý Phàm lấy tay chạm vào trang sức, đồ vật trong phòng, gần như giống như đúc, hoàn toàn không phát hiện được điểm khác nhau.
“Thiên Huyền Kính quả thật là bảo bối khó lường.” Lý Phàm yên lặng nói trong lòng.
Dựa vào màn hỏi đáp vừa rồi, coi như hắn đã có hiểu biết đại khái về Vạn Tiên Minh này.
Dùng thần thức mở danh sách hối đoán công pháp, Lý Phàm nhìn công pháp Luyện Khí kỳ đơn giản nhất cũng đã tiêu tốn một ngàn độ cống hiến.
Lại mở thanh nhiệm vụ, chọn lọc nhiệm vụ Luyện Khí sơ kỳ có thể tiếp nhận, thù lao tất cả nhiệm vụ trong tầm mắt chỉ là năm hoặc mười điểm.
“Tu tiên thật sự cực khổ như trâu ngựa.” Trong lòng Lý Phàm có tâm tình không rõ chậm rãi nảy sinh.
“Ngươi có hình ảnh truyền tin mới, thỉnh kịp thời kiểm tra và nhận.” Đúng lúc này, âm thanh Thiên Huyền Kính bỗng nhiên vang lên lần nữa.
Lý Phàm có phần kinh ngạc, hắn vừa vào đảo Vạn Tiên này không lâu, sao lại có người gửi tin hình ảnh cho hắn chứ?
Sau khi hắn ấn mở, một bóng dáng có chút quen thuộc lập tức xuất hiện.
Thì ra là Tiêu Hằng.
Trông hắn lúc này quả thực giống như hai người hoàn toàn khác so với bốn năm năm trước.
Người mặc một bộ áo bào trắng, tóc dài bồng bềnh, mơ hồ có ý xuất trần.
“Lý đại ca, cuối cùng ngươi cũng đến rồi.” Tiêu Hằng cười nói.
“Trước đó lúc ở trên đảo Lưu Ly ta đã nhận được nhiều sự chiếu cố của ngươi. Cho tới nay vẫn chưa thể báo đáp, ngày đó lúc đột phá tới Luyện Khí kỳ ra đi không lời từ biệt, trong lòng lại có thêm mấy phần áy náy.”
“Tới đảo Vạn Tiên này ta mới biết được, Tu Tiên giới bây giờ rất khó kiếm được công pháp. Đặc biệt là người mới vừa gia nhập Vạn Tiên Minh, thường thường cần một hai năm tích góp độ cống hiến mới có thể đổi được công pháp Luyện Khí kỳ.”
“Năm đó ta cũng như thế. May mà theo thực lực tăng lên, phương thức đạt được độ cống hiến cũng sẽ gia tăng, tình hình sẽ từ từ trở nên tốt đẹp hơn.”
“Từ lúc tu hành đến nay ta đã gặp được nhiều kỳ ngộ. Một năm trước ta vừa đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ, hiện tại lại gặp phải bình cảnh. Ta muốn đến di tích Vân Thủy Thiên Cung ở trung tâm biển Tùng Vân tìm kỳ vật thiên địa, thành tựu đạo cơ. Kỳ vật khó tìm, chuyến này ta đi có lẽ phải nhiều năm sau mới có thể trở về.”
“Trước khi đi ta để lại cho ngươi một công pháp thuộc tính thuỷ. Đảo Vạn Tiên nằm ở biển Tùng Vân, thuỷ khí thịnh nhất, tu hành công pháp thuộc tính thuỷ là dễ dàng nhất, uy lực cũng cực kỳ không tầm thường. Lý đại ca nhớ tu luyện cho tốt, không đột phá đến Luyện Khí trung kỳ tốt nhất đừng tùy tiện ra khỏi đảo.”
“Chờ sau khi ta trở về, nhất định phải uống thoả thích với Lý đại ca ngươi một phen!”
...
Bóng dáng Tiêu Hằng từ từ biến mất, để lại một miếng ngọc giản.
“Tiểu Diễn Thuỷ Quyết, công pháp Luyện Khí kỳ, số người tu luyện hiện tại: 0.”
Lý Phàm xem xét, Tiểu Diễn Thuỷ Quyết Tiêu Hằng cho chỉ có đến phần Luyện Khí trung kỳ, không hề hoàn chỉnh.
Cho dù là vậy, ở chỗ Thiên Huyền Kính cũng phải có tám trăm điểm độ cống hiến mới có thể đổi được.
“Tiểu tử này...” Trong lòng Lý Phàm ấm áp.
Nói ra thì Lý Phàm cũng không có ân huệ gì ghê gớm lắm với Tiêu Hằng.
Chỉ là trước đây an táng Tô Trường Ngọc, giúp hắn mua một chỗ an cư tốt một chút trên đảo Lưu Ly mà thôi.
Hơn nữa hắn cũng cung cấp tin tức chính xác về Tinh Hải Lưu Sa cho Lý Phàm.
Nhưng Tiêu Hằng lại luôn ghi nhớ ân tình nho nhỏ này trong lòng, cho dù bây giờ cảnh giới tu hành đã vượt qua Lý Phàm cũng không quên mất nó.
Như vậy xem ra, phẩm tính của Tiêu Hằng quả thật không tệ.
Đương nhiên, có lẽ việc này cũng do một phần nguyên nhân là Tiêu Hằng cho rằng bọn họ cùng là người trong Ly giới.
Bất kể thế nào, việc này Lý Phàm nhớ kỹ.
Lý Phàm hắn cũng không phải loại người lấy oán trả ơn.
Cùng xuất hiện với Tiểu Diễn Thuỷ Quyết còn có một ngọc giản nho nhỏ khác.
Chính là Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh Lý Phàm từng nghe Khấu Hồng nói qua rất lâu trước đó.
Tu hành pháp quyết này có thể tùy ý tán công mà không tổn thất bao nhiêu tu vi, là thứ mỗi tu tiên giả đều phải học ở Tu Tiên giới hiện nay.
Hai môn công pháp Tiểu Diễn Thuỷ Quyết và Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương trong tay, lại thêm Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh.
Lý Phàm rất nhanh quyết định.
Mặt ngoài tu hành Tiểu Diễn Thuỷ Quyết che giấu tai mắt người khác, trong nội địa ngầm tu hành Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương.
Đương nhiên tốt nhất là tìm lý do, sau khi rời khỏi đảo Vạn Tiên lại tu hành Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương. Tuy Thiên Huyền Kính chưa chắc sẽ chú ý đến một tu sĩ Luyện Khí kỳ nho nhỏ như Lý Phàm, nhưng chú ý cẩn thận luôn không sai.
Lý Phàm vừa vào Tu Tiên giới, hoàn toàn không biết gì với rất nhiều chuyện.